“Ác ma thì thầm của một ngàn năm trước đã chết từ lâu, bây giờ Lý Thần Đàn chỉ là Lý Thần Đàn, thế thôi.”
Lý Thần Đàn chậm rãi nhắm mắt lại:
“Im lặng.”
Chỉ thấy ngân tệ trên đầu ngón tay hắn bắn lên cao cao, tiếng vang trong veo như đao ra khỏi vỏ dường như rạch phá bầu trời đêm.
Một giây sau, ánh mắt mọi người trong trại đều trở nên ngây dại, ngay cả Zard cũng không ngoại lệ.
Thôi miên!
Sau một ngàn năm, thuật thôi miên của ác ma thì thầm xuất hiện trên nhân gian lần nữa.
Hơn nữa, trình độ khủng bố mỗi khi Lý Thần Đàn ra tay còn vượt xa tưởng tượng, ngay cả cấp A như Zard cũng không may mắn thoát được, vẻ mặt của Trung Vũ như đang giãy dụa.
Chỉ thấy lòng trắng và đen trong mắt Trung Vũ liên tục luân phiên, lúc lại bày ra biểu cảm dữ tợn, lúc lại ngây thơ, lúc lại bình tĩnh.
Lý Thần Đàn ngủ say là vì bảo vệ ý chí của mình không bị dung hợp với thế giới, chỉ có ngủ say mới có thể thu gom ý chí dần tán loạn một lần nữa.
Mỗi một năm ngủ say, Lý Thần Đàn lại có thêm một cơ hội ra tay, bây giờ hắn dùng cơ hội này trên người Trung Vũ.
Lúc trước, Trung Vũ sử dụng lực lượng làm hơn một trăm cái Tinh Hồng Chi Thủ xuất hiện, áp chế hơn trăm người trong trại, thậm chí trong đó còn có hơn hai mươi cỗ Kim Thi cấp A.
Nhìn thì cảm thấy Trung Vũ làm dễ như trở bàn tay, nhưng thực ra cũng tiêu hao rất nhiều, cho nên hiện tại hắn cũng không trong trạng thái đỉnh cao nhất.
Mà Lý Thần Đàn vừa ra tay một cái, thậm chí còn không cho Trung Vũ có cơ hội đánh trả.
Thế nhưng chính vào lúc này, Zard vốn không phải mục tiêu của Lý Thần Đàn nên hắn dựa vào ý chí của mình mà mở to mắt nói:
“Không được, ngài giết hắn thì Tiểu Vũ cũng sẽ chết!”
Lý Thần Đàn kinh ngạc nhìn về phía Zard, hắn không nghĩ rằng tên thần kinh, không đứng đắn cho lắm này lại có thể tránh thoát khỏi tiềm lực thôi miên của mình.
Dù hắn tung thêm công kích, lại không nhằm vào Zard, nhưng trên đời này có mấy người có thể thoát khỏi thuật thôi miên của hắn?
Hơn nữa, thoát khỏi thuật thôi miên của hắn cũng phải trả giá lớn.
Lý Thần Đàn hăng hái hỏi lại:
“Ngươi tốn công thoát khỏi thuật thôi miên của ta, ý chí tinh thần bị thương nặng chỉ vì bảo vệ tên Tiểu Vũ kia?”
“Ừm.”
Rõ ràng tinh thần của Zard đã hơi uể oải:
“Lâu lắm rồi không giải thích cho người khác về những thứ này, cái gọi là chân lý thôi mien là làm cho đối phương giao tiềm thức của mình vào trong tay ngươi.”
Zard thành khẩn nói:
“Vậy ngài có thể phong ấn một mình Trung Vũ được không, thôi miên hắn vĩnh viễn?”
“Không được.”
Lý Thần Đàn cười lắc đầu:
“Hắn là siêu phàm giả cấp bậc Bán Thần đó, dù ta có được ý chí tinh thần của Nhâm Tiểu Túc cũng không thể thôi miên hắn vĩnh viễn, kiểu gì thì phong ấn cũng sẽ bị nới lỏng.”
“Vậy có thể giết chết một mình hắn hay không?”
Zard hỏi tiếp.
“Ta không thể xác định chuyện này.”
Lý Thần Đàn lắc đầu:
“Nhưng ta có thể thử xem sao.”
Trong chốc lát, ba linh hồn vốn từng bị Tinh Hồng Chi Thủ màu đỏ tươi lôi kéo, nay lại bị Lý Thần Đàn dùng thuật thôi miên kéo ra lần nữa.
Ba ảo ảnh màu bạc dây dưa lượn vòng trên nhục thân của Huyễn Vũ, chỉ có Trung Vũ đang giãy dụa, còn hai người khác thì im lặng chịu đựng.
Lý Thần Đàn ồ lên một tiếng:
“Thì ra thế...Chẳng trách ngươi có thể vọt đến cảnh giới này nhanh như vậy. Lúc trước ta đã tò mò, rằng hơn ngàn năm qua ta mới chỉ gặp một mình Khánh Chuẩn là người có kỳ tài ngút trời như vậy, còn phải do Nhan Lục Nguyên dùng may mắn gia trì thì mới có thể làm được như vậy. Tư chất của ngươi không bằng Khánh Chuẩn, lẽ ra không làm được mới đúng.”
Zard hơi sửng sốt:
“Có ý gì?”
“Sở dĩ linh hồn tà ác dữ tợn kia có thể có được tiềm lực phi phàm, hoàn toàn là do hắn cướp đoạt tinh thần ý chí của linh hồn nhỏ tuổi ngây thơ kia.”
Lý Thần Đàn cảm khái nói:
“Hắn bám vào thân thể kia tựa như một ký sinh trùng, liên tục xâm chiếm lấy ý chí tinh thần của tên nhóc đó.”
Câu nói này khiến Zard ngây ngẩn cả người.
Hắn vốn tưởng chỉ cần Trung Vũ tiếp tục ngủ say, mọi người bình an vô sự là dược rồi, hắn vốn cho rằng, dù Trung Vũ tà ác nhưng cũng bảo vụ Tiểu Vụ giống như hắn và Đại Vũ.
Nhưng bây giờ xem ra, nếu Trung Vũ cứ sống, chỉ sợ sớm muộn gì Tiểu Vũ và Đại Vũ cũng sẽ bị Trung Vũ ăn hết!
Sau khi Trung Vũ và Đại Vũ đạt được thỏa thuận, Trung Vũ lập tức rơi vào trạng thái ngủ say. Mặt ngoài, Trung Vũ muốn tặng thân thể cho Tiểu Vũ và Đại Vũ, nhưng thỏa thuận kia chỉ là để kéo dài thời gian cho chính hắn, hắn muốn ăn hết Tiểu Vũ trước rồi nói!
Khó trách thời gian Tiểu Vũ thức tỉnh luôn ngắn hơn so với Đại Vũ, vì ý chí tinh thần của Tiểu Vũ đã cực kỳ suy yếu.
Đại Vũ quá non, ngạo kiều giả vờ chính đáng cuối cùng vẫn không chơi lại Trung Vũ tà ác, họ đều bị chơi xỏ.
Nếu chỉ có linh hồn của Tiểu Vũ và Đại Vũ ở trong cơ thể thì kết quả cuối cùng của Trung Vũ chính là hòa làm một với ý chí thế giới, nhưng sau khi có Đại Vũ thì dã tâm của hắn bắt đầu bành trướng.