Trung Vũ hi vọng Đại Vũ tiếp tục trưởng thành, khi Đại Vũ trưởng thành đến một giai đoạn nào đó thì hắn sẽ hoàn thành dung hợp thế giới 100% thông qua việc thôn phệ Đại Vũ, trở thành Thần Minh thứ hai trên thế giới này!
Zard kinh ngạc nói:
“Thế nhưng hắn thực sự rất yêu quý Tiểu Vũ, cứ nhắc đến Tiểu Vũ suốt thôi.”
Lý Thần Đàn nghẹn ngào cười nói:
“Thế gian này còn thiếu kẻ lừa đảo sao? Không thể tin một câu nào của dân cờ bạc, độc quỷ, chính trị gia hay âm mưa gia. Ngươi rất giống với một người bạn của ta, ngốc đến mức khiến người ta cảm thấy thương hại.”
Zard nhỏ giọng nói:
“Vậy phải làm sao bây giờ…”
Lý Thần Đàn suy tư chốc lát rồi nói:
“Phải thử mới biết được.”
Thật ra biện pháp tốt nhất hiện tại là trực tiếp giết chết Liên Hoa, như vậy thì Huyễn Vũ sẽ cùng bỏ mạng theo Liên Hoa.
Nhưng hết lần này tới lần khác, chính nghĩa luôn là một loại xiềng xích đặc biệt, Lý Thần Đàn và Zard không muốn hi sinh ba người Tiểu Vũ, Đại Vũ và Liên Hoa để trừng phạt một linh hồn tà ác.
Nhưng vào lúc này, đôi mắt của Huyễn Vũ biến thành màu đen thuần một lần nữa:
“Thật sự là một loại trải nghiệm kỳ diệu đấy, tựa như ngủ suốt một thế kỷ dài dằng dặc. Không hổ là ác ma thì thầm, thật là lợi hại...Nhưng vì sao ngươi không nhân cơ hội đó mà giết ta, không muốn hay là vì thân thể kia của ngươi không thể nào hoàn toàn gánh chịu ý chí tinh thần khủng bố kia của ngươi, vì thế mới không làm được?”
…
Trong lịch sử Liên Bang, Lý Thần Đàn đã chết trong vụ thảm họa xảy ra một nghìn năm trước.
Có cực ít người biết đến sự tồn tại của Lý Thần Đàn, nhưng hắn vẫn chưa thật sự biến mất.
Từng có nhiều người tải ý thức của mình lên mạng hòng dùng phương pháp này để đạt được sự bất tử, sau đó bọn họ bị Lý Thần Đàn giết chết.
Thậm chí những nhân viên nghiên cứu kia không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cho rằng công nghệ của mình chưa hoàn thiện.
Cho tới bây giờ, không một ai đoán ra được rốt cuộc ai đã làm những điều này.
Vì vậy, khi Lý Thần Đàn mặc áo đuôi tôm lộng lẫy xuất hiện trước mặt mọi người một lần nữa, tất cả đều vô cùng bất ngờ.
Hắn biến mất quá lâu, thế nên mọi người không có một khái niệm rõ ràng về sức chiến đấu của hắn mà chỉ có thể suy đoán đại khái.
“Ta không biết cơ thể này ngươi từ đâu có được, nhưng lịch sử được Trần thị ghi chép lại sẽ không xuất hiện sai lầm, thân xác của ác ma thì thầm Lý Thần Đàn đã bị chôn vùi từ một nghìn năm trước rồi.”
Trung Vũ từ tốn phân tích:
“Cho nên nếu cơ thể này là vật thay thế thì ngươi không thể phát huy ra thực lực mạnh nhất mới đúng.”
Lý Thần Đàn cười híp mắt lắng nghe, không phản bác hắn:
“Nói tiếp đi.”
Trung Vũ:
“Hơn nữa, chắc hẳn ngươi cũng gặp phải nguy cơ bị thế giới đồng hóa. Vừa rồi ngươi đã ra tay một lần, giờ không dám ra tay tiếp đâu nhỉ? Hì hì.”
Lý Thần Đàn tỏ vẻ thích thú:
“Vậy là có thể dựa vào những suy đoán này mà xem thường tiền bối đã đồng hóa 85% với thế giới ư? Ngươi phỏng đoán về thực lực của ta rồi, bây giờ đến lượt ta đoán thực lực của ngươi...Ta đoán ngươi sau khi cưỡng ép cắn nuốt ý chí tinh thần của đệ đệ đã bị ép rơi vào ngủ say, hoàn toàn không kịp làm quen với sức mạnh mình đạt được, đúng không?”
Ngay sau đó, vị ảo thuật gia nghìn năm trước này lấy mũ phớt xuống, cổ tay giật nhẹ, có tiếng ào ào vang lên.
Trong chiếc mũ thần kỳ ấy, hàng trăm con chim bồ câu trắng liên tục bay ra, vỗ cánh bay về phía Trung Vũ.
Kỳ lạ là mắt của những con bồ câu đó đỏ rực, phần lông đuôi đen như mực, chúng hung mãnh lạ thường, hoàn toàn không giống bồ câu của ảo thuật gia bình thường.
Trong bóng đêm, Cánh Tay Màu Đỏ xuất hiện, ý đồ đập nát bầy bồ câu quái quỷ này.
Nhưng bảy, tám Cánh Tay Màu Đỏ vừa xuất hiện thì bầy bồ câu đột nhiên tản ra, khiến toàn bộ Cánh Tay Màu Đỏ đánh hụt, như lúc trước Nhất điều khiển tàu Quân Lâm, ngang nhiên phát động không chiến.
Lý Thần Đàn có thể khống chế bồ câu một cách tinh vi, thể hiện khả năng thao tác tài tình như máy bay không người máy, cho dù sức mạnh của ngươi ngang ngược đến mức nào thì cũng bị năng lực khống chế này phá giải dễ dàng.
Bồ câu lượn vòng trên không trung, bay vọt đi, thoáng chốc đã chẳng thấy tăm hơi.
Rầm một tiếng, hàng trăm con chim bồ câu đâm vào Trung Vũ và nổ tung thành từng luồng khí màu trắng, khiến Trung Vũ bay ra xa hơn mười mét.
Khi bị bắn ngược, Trung Vũ dùng Cánh Tay Màu Đỏ đỡ mình, hắn đứng im lặng trên bàn tay khổng lồ, lơ lửng giữa không trung.
Quần áo của hắn rách tung tóe, toàn thân đầm đìa máu tươi, nhưng sắc mặt bỗng phấn khích lạ kỳ.
“Đây là bán thần sống nghìn năm ư? Cũng chỉ có thế mà thôi, hì hì.”
Trung Vũ cười nói.
Có điều tuy hắn nói thế nhưng không lựa chọn đối đầu trực diện với Lý Thần Đàn, mà hắn khống chế Cánh Tay Màu Đỏ khống chế tộc nhân của Liên tộc, đột nhiên siết chặt bàn tay!