Một thứ sức mạnh bám lên người hắn giống như một loại phép thuật quái quỷ ăn mòn xương cốt, như thể có người ở trên bầu trời ngâm xướng gì đó, nhằm thay đổi số phận của hắn bằng phương thức tà ác.
Cảm giác...như khi mọi người vừa mới đi vào khu cấm kỵ.
Khánh Trần suy tư: Là tác dụng của vật cấm kỵ ư? Hay là phép thuật hắc ám của Người Phán Quyết? Tạm thời hắn không đoán ra được.
Ảnh hưởng tiêu cực của nó là gì? Ngoài Tam Giới có thể vô hiệu hóa không? Hắn không chắc.
Hiện tại hắn không đeo Ngoài Tam Giới trên tay, dù sao hắn còn phải ngụy trang thành quản gia, nếu quản gia đột nhiên đeo một chuỗi vòng tay thì chẳng khác nào cưỡng chế bại lộ hành tung.
Ngoài mặt Khánh Trần vẫn tỏ ra bình thường, hắn bình tĩnh đi về phía biệt thự, định bụng lấy Ngoài Tam Giới giấu ở chỗ kín ra xem có thể phá giải không.
Chỉ có điều hắn bỗng phát hiện tài xế người da trắng cứ lặng lẽ đi theo mình suốt, thoạt nhìn như đang nói chuyện với các nô lệ nhưng sự tập trung lại dồn hết lên người mình.
Không chỉ có vậy, ánh mắt của một vài nô lệ trong nông trại cũng rất khác lạ, họ không giống như đang làm việc mà là đang điều tra các nô lệ khác có bình thường hay không.
Nghe nói gián điệp của tổ chức Người Phán Quyết giúp công tước Phong Bạo giám sát toàn thế giới, thẩm thấu vào mọi ngóc ngách trong xã hội, tất cả mọi người phải hành động thận trọng...Quả đúng là vậy.
Kết hợp với sự việc bất ngờ hiện nay, Khánh Trần bỗng suy nghĩ, liệu có phải Nhện Đen muốn bắt được mình bằng cách này không?
Hắn đề cao cảnh giác, mọi thông tin về hoàn cảnh xung quanh đều tập trung trong đầu hắn, chuẩn bị lấy ra dùng bất cứ lúc nào. Hắn trông thấy một hòn đá nằm lăn lông lốc trên mặt đất, nếu không chú ý thì sẽ giẫm phải nó và trượt ngã.
Khánh Trần bước qua nó một cách điềm nhiên.
Đi tiếp về phía trước, hắn nhìn thấy một người làm vườn vác một thùng dụng cụ đi ngang qua, dụng cụ trong thùng sắp xếp lộn xộn, chiếc kéo đặt bên trong như thể sắp rơi xuống đất. Nếu nó rơi xuống khi đi đến chỗ Khánh Trần, chỉ sợ sẽ đâm trúng chân hắn.
Nhưng đối phương chưa kịp tới gần thì Khánh Trần đã lên tiếng trách cứ từ xa:
“Ngươi là thợ làm vườn mà không biết sắp xếp thùng dụng cụ cẩn thận à? Nếu ta còn thấy ngươi bừa bộn như thế nữa thì ta thường cho ngươi một trận đòn roi!”
Nô lệ vội ngồi xuống sửa sang lại thùng dụng cụ của mình với dáng điệu khúm núm.
Khánh Trần tiếp tục đi đến trước cửa biệt thự, một nô lệ chuẩn bị mở hệ thống tưới nước tự động trên bãi cỏ, trong đó có ba vòi phun vừa khéo chĩa thẳng về phía Khánh Trần.
Khánh Trần đanh giọng:
“Ngươi, khoan hẵng chăm sóc bãi cỏ, đi lau sạch sẽ trục bánh xe kia đi đã, nhớ là phải dùng vải da hươu để lau. Nếu lần sau ta phát hiện xe của thiếu gia có bụi bẩn thì nhất định sẽ khiến ngươi nếm mùi đau khổ.”
Nô lệ suy nghĩ, 100 cái squat, 100 cái chống đẩy, 100 cái gập bụng, 100 cái...hình như rất đau khổ, thế là hắn lập tức bỏ dở công việc đang làm để đi lau xe.
Hắn khẽ liếc thấy tài xe mới tới vẫn đang theo sau quan sát hắn.
Mà cuộc đời của Khánh Trần giống như đột nhiên bị nhiễm vận rủi.
Chuyện xui xẻo đâu đâu cũng có, tuy không gây chết người nhưng Khánh Trần đã hiểu tại sao tài xế phải quan sát mình.
Chẳng qua, hắn cảm thấy xung quanh mình toàn là nguy hiểm, hắn có thể thình lình trúng chiêu bất cứ lúc nào.
Nhưng theo góc nhìn của người khác, những nguy cơ ấy còn chưa xuất hiện đã bị giải quyết, cho nên người ta thấy hắn vẫn là quản gia cay nghiệt ngày thường, không có gì khác lạ.
Khánh Trần có thể nhìn thấy những chi tiết mà người khác không thấy được!
Hắn quay đầu lại nhìn tài xế:
“Chắc phòng bếp chuẩn bị xong bữa sáng rồi đấy, ngươi tranh thủ đi ăn đi, đừng để đến lúc thiếu gia lên đường rồi mà ngươi còn chưa ăn sáng. Ta vừa mới phát hiện ngươi cứ lượn lờ trong trang viên, nhớ kỹ, khi đi theo thiếu gia thì không được lười biếng như thế.”
Tài xế sửng sốt:
“Ơ...Được, ta đi ngay đây.”
Tài xế cảm thấy khó hiểu, lẽ nào mục tiêu quan sát trọng điểm này thật sự không phải người họ muốn tìm sao? Nhưng cũng bình thường thôi, dù sao Người Hành Quyết liệt kê ra hơn 90 mục tiêu quan sát trọng điểm, có lẽ mình không may mắn có được cơ hội lập công ngay.
Hiện tại, những Người Phán Quyết trong cứ điểm trên không hãy còn đang chờ đợi tin tức, họ vất vả suốt hai tiếng đồng hồ mới đọc đúng bùa chú nguyền rủa, dù thế nào cũng phải có hiệu quá chứ nhỉ?
Nhưng họ không biết rằng trên đời này có người có thể đoán trước được tai họa nhờ vào tính toán, thậm chí chỉ dựa vào đầu óc là có thể né tránh tai nạn…
Bây giờ Khánh Trần đã xác định chắc chắn đây là phép thuật hắc ám của Người Phán Quyết, hắn đã được nghe về thứ này từ trước.
Nhất định đối phương nguyền rủa tên của mình!
Khánh Trần không chắc Ngoài Tam Giới có thể phá giải được không.