Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2509: Khả Năng Thần Kỳ




Nhưng rõ ràng người bạn vĩ đại ấy không có năng lực đó.

Trước đó, người khổng lồ đều gọi Khánh Trần là “người bạn trong lời tiên đoán vĩ đại”, bây giờ xưng hô đã biến thành “người bạn vĩ đại”, thái độ cũng thay đổi…

Đại Vũ nói:

“Ai giải thích cho nhóm người khổng lồ này đi?”

Zard:

“Ta…”

Hắn còn chưa nói xong đã bị Đại Vũ kẹp cổ.

Lý Đồng Vân đứng ra nói:

“Để ta nói cho, Khánh Trần ca ca cũng muốn để cho các ngươi biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Thật ra trong chuyện này có một tin tức cực kỳ quan trọng và một nhân vật then chót, đó là Nhện Đen. Nàng giúp Khánh Trần ca ca thấy được chân tướng của sự việc lần này.”

Tất nhiên Nhện Đen cũng chiến đấu cùng với người khổng lồ, tuy nhiên dù nàng đạt đến cấp A thì trước sự tấn công tàn bạo của người khổng lồ, cảm giác tồn tại của nàng rất thấp, thế nên mọi người suýt nữa quên luôn nàng.

May mà lúc rơi ra khỏi mật thược chi môn nàng ở trên cùng, bằng không đã Người Phán Quyết đầu tiên chết vì bị người khổng lồ đè bẹp.

Khi Ly Đồng Vân nói nàng là nhân vật then chốt, có người khổng lồ giúp tộc nhân mình phiên dịch, sau đó cả một đám người khổng lồ đồng loạt quay sang nhìn nàng:

“Oa!”

Nhện Đen cảm thấy tiếng thán phục trong khu rừng cấm kỵ quả thực là kỳ dị.

Bị nhìn chằm chằm như thế nàng cảm thấy hơi mất tự nhiên, thậm chí còn chỉ vào mình một cách thiếu tự tin:

“Ta...ta ư? Ta giúp Joker?”

Lý Đồng Vân gật đầu:

“Ngươi chia cho hắn một tin tức rất hữu dụng: Công tước Phong Bạo vẫn luôn giấu kín King cũng chính là nhân vật quan trọng của lần này, thực lực của King quả thực rất cao, cấp A, truyền thừa Vu Sư, thậm chí có dã tâm muốn làm vị công tước thứ năm.”

Có sao nói vậy, hắn đã có truyền thừa để tu luyện lên bán thần, lại được việc, nếu công tước Phong Bạo trở thành quốc vương thì đương nhiên hắn sẽ là ứng cử viên tiếp theo cho vị trí công tước. Lựa chọn này của King không hề có vấn đề gì cả.

Lý Đồng Vân nói tiếp:

“Nhưng với thực lực và trí tuệ của hắn chưa đến mức khiến công tước Phong Bạo phải cất giấu hắn làm át chủ bài. Vậy rốt cuộc trên người hắn có năng lực gì có thể giúp một bán thần như công tước Phong Bạo? Có, hơn nữa chỉ có một, đó chính là mật thược chi môn!”

“Khả năng của mật thược chi môn rất thần kỳ, nó có thể đưa ta đến nơi lòng mình muốn đến nhất. Nhưng tác dụng quan trọng nhất của nó hiện nay là giúp mọi người rút lui chỉ trong nháy mắt.”

“Khi chúng ta đặt ra giả thiết...Nhớ kỹ chỉ là giả thiết, công tước Phong Bạo muốn rút lui thông qua mật thược chi môn, vậy có thể phỏng đoán tiếp: Công tước Phong Bạo ở trong cứ điểm trên không Phong Bạo phòng thủ kiên cố, hắn lại là bán thần, hoàn toàn không có khả năng gặp nguy hiểm. Hơn nữa rõ ràng hắn mưu phản với thái độ rất tự tin, rất bình tĩnh, vậy tại sao phải bố trí sẵn một đường rút lui hoàn mỹ như thế, hơn nữa còn không cho người khác biết? Dù hắn muốn làm gì thì chắc chắn tình thế sẽ có hại cho người khổng lồ?”

“Lúc này Khánh Trần ca ca không cần biết công tước Phong Bạo chuẩn bị dùng thủ đoạn gì đối phó với người khổng lồ nữa, hắn chỉ muốn cho người khổng lồ một đường lui y như thế. Vì vậy hắn đã bảo Khánh Kỵ thúc thúc dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến đây cứu các ngươi. Khánh Kỵ thúc thúc mở ám ảnh chi môn, lấy ra mật thược chi môn bọn ta đã chuẩn bị trước để từng người các ngươi đi qua, trực tiếp đưa các ngươi khu rừng cấm kỵ ngoài căn cứ tiền đồn số 5. Có mật thược chi môn bảo đảm, dù tương lai gặp phải nguy hiểm như thế nào thì ít nhất cũng có đường lui.”

“Khánh Trần ca ca cũng không ngờ đối phương sẽ ném tên lửa hạt nhân, thậm chí không biết được đối phương muốn làm gì, hắn chỉ cảm thấy đối phương sẽ chuẩn bị một thảm họa cho người khổng lồ, mà thảm họa này đế rất nhanh, cho nên công tước Phong Bạo mới cần phương pháp rút lui trong nháy mắt.”

Khánh Trần thật sự có thể tính toán chuẩn xác từng bước không? Câu trả lời chắc chắn là không.

Vì vậy, theo suy đoán của hắn, có lẽ sẽ có một quả bom hạt nhân bị ném xuống, cũng có thể là người khổng lồ bị lừa vào vòng vây, hoặc là người khổng lồ bị đuổi giết.

Hắn chỉ có thể suy đoán kết quả thông qua ý đồ của công tước Phong Bạo, nhưng lại không biết được quá trình.

Vậy nên nếu người khổng lồ muốn tấn công thì hắn sẽ cho bọn họ một đường lui, thừa còn hơn thiếu.

Từ trước đến nay hắn làm việc gì đều phải chuẩn bị cặn kẽ đến cùng, điều ấy chưa bao giờ thay đổi.

Như khi đồng hồ đếm ngược lần đầu tiên xuất hiện trên cánh tay hắn, để làm công tác chuẩn bị thậm chí hắn còn vái Bồ Tát.

Đương nhiên, hắn cũng có thể biến mình thành một con người suy tính chu toàn sau khi sự việc kết thúc, khiến cho người khổng lồ sùng bái hắn, thần thánh hóa hắn.

Những việc hắn làm quả thực đủ để cho người khổng lồ nâng hắn lên thần đàn.

Nhưng Khánh Trần cảm thấy không cần thiết, đúng là hắn không có năng lực tính toán chuẩn xác mọi việc, chẳng qua hắn chuẩn bị kỹ càng hơn mà thôi.