Tuy nhiên, đúng lúc này, một người khổng lồ chỉ tay về phía người phụ nữ đi ngang qua mình:
“Xé!”
Các thành viên trong Hội Phụ Huynh đều tỏ ra bối rối, chẳng lẽ thứ này là bản thể của Tông Thừa nên cần phải xé xác ngay tại chỗ?
Như vậy thì có vẻ hơi dã man.
Khải Sát phiên dịch cho họ:
“Người này không phải con rối nhưng là gián điệp từ nơi khác phái đến và có ý đồ xấu.”
Các thành viên trong Hội Phụ Huynh đều sững sờ! Không ngờ trên đời vẫn còn chuyện tốt như vậy! ?
Tiểu Tứ cười hớn hở nhìn người phụ nữ trung niên:
"Có mọc thêm ba cái chấn cũng không thoát nổi đâu! Bắt bà ta cho ta!"
Các ư dân cũng ngơ ngẩn ra rồi, họ ngơ ngác nhìn người khổng lồ. Thì ra người khổng lồ có thể nhìn thấu bí mật của họ ư?
Trời ơi tin được không?!
Ngay sau đó, gã khổng lồ chỉ vào một người đàn ông trung niên vừa đi tới trớc mặt hắn:
"Xé!"
Khải Sát dịch:
"Hắn ta là một kẻ sát nhân, hắn đã giết rất nhiều người! Trong tầng hầm của ngôi nhà hắn ta lúc này vẫn đang giam giữ ba cô gái ở độ sâu năm mét dưới lòng đất, họ thật đáng thương.”
Vừa nói dứt lời, nước mắt gã khổng lồ trào ra. Thậm chí hắn ta còn có thể thấy cảnh kẻ biến thái này giết người này và dáng vẻ van xin của các cô gái.
Khi tội ác bị lột trần, vẻ mặt của người đàn ông trung niên lập tức thay đổi:
“Mọi người đừng nghe hắn nói xàm!”
Tiểu Tứ và những người khác cũng thay đổi thái độ rồi nghiêm nghị nói:
“Giữ hắn ở yên đó! Chết tiệt! Mau đi tìm nhà hắn!"
Sau bốn mươi phút, câu chuyện về Hội Phụ Huynh giải cứu ba cô gái thoát khỏi tầng hầm trong ngôi nhà của tên sát nhân biến thái bắt đầu lan truyền trên mạng địa phương của thành phố.
"Ta có một cuốn sách của quỷ thần."
Nhiều người đã tận mắt chứng kiến Tiểu Tứ cùng những người cộng sự áp giải tên biến thái vào nhà. Một lúc sau, ba cô gái gầy gò, run rẩy trong cơn hoảng loạn được Tiểu Tứ và đồng đội che mặt rồi đưa lên xe.
Đây chính là bằng chứng thép!
Tiểu Tứ vốn là muốn thẳng tay giết chết tên cặn bã ấy ngay tại chỗ. Thời buổi chiến tranh lúc bấy giờ, một tên cặn bã dù có bị giết cũng không ai nói gì.
Nhưng Tiểu Thất đã kịp thời ngăn cản: Dù chúng ta là những người phi phàm nhưng Phụ Huynh vẫn cần đến pháp chế, thần giao cách cảm của những người khổng lồ chỉ là tạm thời, chỉ có trật tự và hệ thống mới có thể tồn tại lâu dài.
Nghe hắn nói vậy, Tiểu Tứ mới buông tay bỏ cuộc.
Trong khoảng một tiếng, những con rối còn chưa tìm được mấy mống thì lũ tội phạm và gián điệp đã tìm ra một đám trước. Thành phố số 10 đã phá được 22 vụ án cũ trong một ngày. Có những tên còn thực hiện những vụ giết người hàng loạt ở Thành phố số 7 xa xôi rồi đến đây để bỏ trốn, hắn ta hiện nay đang lên kế hoạch để bắt đầu một kế hoạch giết người mới.
Kết quả là kế hoạch chưa kịp bắt đầu đã đổ bể hết.
Việc phát hiện ra hàng loạt các vụ án mạng đã giúp những cư dân không còn nghi ngờ gì về con mắt của người khổng lồ, bởi mỗi vụ án mạng đều là minh chứng rõ ràng nhất!
Cùng lúc đó, có người đang nấp sau rèm cửa trong khu nhà ở lặng lẽ nhìn người khổng lồ dưới lầu với vẻ mặt ảm đạm.
Thần giao cách cảm của gã khổng lồ giống như một cái sàng mịn, dùng để lọc bỏ những tạp chất trong toàn bộ Thành phố số 10.
…
Có ba loại kỳ thủ.
Loại kỳ thủ thứ nhất không biết tính đường đi nước bước, họ không biết quan sát cục diện cả ván cờ mà chỉ chăm chú vào một góc nhất định.
Loại này không đáng để để tâm.
Loại kỳ thủ thứ hai biết cách tính nước cờ, tuy có thể nhìn nhìn ra thế cục nhưng lại không nắm rõ chi tiết, không có đủ tài trí để điều khiển cục diện.
Loại này mới chỉ dừng ở mức dễ đối phó.
Loại kỳ thủ thứ ba nắm trong tay chính trực, kì dị và cả sơ hở của đối phương. Hắn có thể nắm rõ toàn bộ thế trận ngay từ nước đi đầu tiên. Ngay từ khoảnh khắc hắn hạ nước cờ của mình xuống, hắn biết ngay bản thân mình muốn thắng và biết rất rõ phải làm thế nào. Loại này chính là đỉnh cao của hai loại còn lại.
Tông Thừa chính là loại thứ ba, hay nói cách khác, hắn đã thành công trong việc chuyển đổi từ loại thứ nhất sang loại thứ ba.
Khi mới chui ra khỏi lòng đất, hắn là loại kỳ thủ đầu tiên. Hắn đã làm không biết bao nhiêu chuyện ngu xuấn, để lại không biết bao nhiêu nguy hiểm tiềm ẩn.
Thời điểm đó, hắn vẫn chưa có ai dẫn đường chỉ lối, hắn ngây ngô như một tờ giấy trắng mới chui ra khỏi lòng đất. Hắn không biết thế nào là đối nhân xử thế, cũng chẳng hiểu thao túng lòng người.
Sau đó hắn dùng thân phận”Liễu Nguyệt”và bị chơi một vố thật đau. Hắn tưởng rằng nếu đã nắm trong tay cả một đội quân thì có thể cạnh tranh với các tập đoàn tư bản, nhưng mọi thứ nào có dễ dàng như vậy.
Vì vậy, Tông Thừa đã sử dụng hàng trăm năm kinh nghiệm mà hắn dần dần tích lũy để rồi cuối cùng tự biến mình thành loại kỳ thủ thứ ba.