Cứ như không cần nhìn Thu Diệp Đao có trúng đích không, thứ kinh khủng to lớn ở cấm địa này đã biết trước kết quả.
Người vi phạm quy tắc sắp chết, không cần đuổi theo nữa.
Đồng tử Khánh Trần dựng thẳng lên như mắt thú dữ.
Trong mắt của hắn chỉ có quỹ tích của Thu Diệp Đao, cứ như lúc chiếc lá kia xẹt qua trong không khí đã để lại một quỹ đạo rõ ràng, cũng để lại một vết máu rất mảnh trên cổ Khánh Hoài.
…
Khánh Hoài lẳng lặng nằm trên mặt đất, ngửa mặt nhìn lên trời.
Hắn dùng tay bịt cổ để giảm bớt tốc độ máu phun ra.
Tựa như làm như vậy có thể kéo dài thời gian sống của mình.
Mây đen đã biến mất, thực vật cũng không để ý đến hắn nữa.
Sau mấy tiếng chạy trốn mệt mỏi, bây giờ Khánh Hoài cảm thấy vô cùng an nhàn.
Thật sự quá mệt rồi.
Tiếng bước chân truyền đến từ phía xa, nhẹ nhàng dẫm lên lá mục nghe như làbài hát ru con, Khánh Hoài cảm thấy hơi buồn ngủ.
Khánh Hoài quay đầu muốn nhìn rõ mặt thiếu niên kia.
Nhưng thiếu niên kia lại không đến gần hắn mà ngồi xuống một chỗ cách hắn rất xa, lẳng lặng chờ đợi hắn chết đi.
"Cho đến giờ phút này vẫn cẩn thận như vậy sao?"
Khánh Hoài thầm nghĩ.
Ánh mắt của hắn vì sung huyết mà biến thành màu đỏ thẫm, rốt cục hắn cũng thấy rõ khuôn mặt của thiếu niên.
Trước khi chết, Khánh Hoài nhớ lại rất nhiều chuyện trước kia.
Cũng nghĩ thông rất nhiều chuyện...
Thiếu niên này là người mới được công nhận là Kỵ Sĩ.
Không phải mọi người đã nói, truyền thừa Kỵ Sĩ sắp biến mất sao, căn bản không ai có thể vượt qua được bậc cửa kia.
Không ai biết bậc cửa đó là cái gì, mọi người chỉ biết nó rất khó.
Nghe nói Hằng Xã Lý Đông Trạch đã suýt trở thành người thừa kế Kỵ Sĩ, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, đây là một trong những điều tiếc nuối nhất trong cuộc đời Lý Đông Trạch.
Nếu vậy, thiếu niên này là đồ đệ của ai ? Của Trần Gia Chương ? Hay Vương Tiểu Cửu ? Hay của Lý Thúc Đồng ?
Không đúng, Khánh Hoài nhớ lại lần đầu tiên mình gặp thiếu niên này, hắn chợt nhớ ra một vấn đề: Mấy ngày trước đối phương vẫn chỉ là người bình thường, hôm nay lại có thể dùng tốc độ cực nhanh để chạy song song cùng mình.
Cho dù hắn bị thương, lại phải tránh né chướng ngại ở cấm địa, nhưng đối phương đã vượt qua phạm trù của người bình thường!
"Thiếu niên kia chỉ vừa đột phá được một ngày, hắn vừa mới thăng cấp thành Kỵ Sĩ!"
Khánh Hoài vô cùng bất ngờ.
Rất nhiều người vẫn chưa biết chuyện Lý Thúc Đồng đã âm thầm rời khỏi ngục giam số 18, vì mãi không tìm được tung tích của Lý Thúc Đồng nên tập đoàn vẫn giữ bí mật chuyện này.
Dù sao tập đoàn yêu cầu Lý Thúc Đồng ở trong tù, kết quả là trong thời gian ngắn, đối phương đã ra vào những hai lần, nếu loại chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng rất lớn đến uy tín của tập đoàn.
Nhưng chuyện này, Khánh Hoài lại biết.
Trước đó, tất cả mọi người đang suy đoán Lý Thúc Đồng đi đâu, mà lúc này Khánh Hoài mới nghĩ đến, rất có thể đối phương đang ở đây.
Khánh Hoài còn đoán được đối phương đến đây làm gì: Dẫn người thừa kế leo lên Thanh Sơn Tuyệt Bích!
"Lý Thúc Đồng tìm đươc học trò từ lúc nào? Vì sao hắn thấy thiếu niên kia nhìn quen mắt như vậy? Vì sao đối phương vừa thăng cấp liền có thể sử dụng Thu Diệp Đao!"
Những vấn đề này không ngừng xoay quanh trong đầu hắn, giống như muốn quấy não hắn thành bột nhão.
Nhưng hắn tìm cho mình một lí do để an ủi bản thân: Chắc chắn Lý Thúc Đồng cũng ở gần đây, nếu thiếu niên này không thể chết hắn, Lý Thúc Đồng cũng sẽ giết hắn.
Vừa nghĩ như thế, Khánh Hoài liền cảm thấy bình tĩnh hơn rất nhiều.
Chờ chút!
Rốt cục Khánh Hoài cũng nhớ được mình mình đã gặp đối phương ở nơi nào, tiệc sinh nhật một năm trước của một tinh anh tập đoàn là Khánh Xưa, đối phương ngồi trong một góc.
Khánh Xưa từng nói mấy câu với thiếu niên này, nhưng đối phương vô cùng ngại ngùng.
Lúc đó hắn còn hỏi người bên cạnh, thiếu niên này là ai, tại sao Khánh Xưa lại quen biết hắn, kết quả là không có ai quen biết hắn cả, cũng không biết là con cháu của gia tộc nào.
Cho đến một đoạn thời gian trước, hắn mới biết người mình thấy lúc đó gọi là Khánh Trần, một trong những người được chọn cho vị trí thủ lĩnh ảnh tử.
Khánh Hoài biết, hắn đã dần quên mất khuôn mặt của Khánh Trần, vì hắn không coi trọng đối phương.
Bây giờ, Khánh Trần vốn nên ở trong ngục giam số 18 lại xuất hiện ở nơi này, cộng thêm việc Lý Thúc Đồng mất tích.
Khánh Hoài có ngu như lợn cũng nhận ra : Từ đầu đến cuối, đối phương không hề chọc giận Lý Thúc Đồng, mà trở thành học trò của Lý Thúc Đồng!
Về phần lời đồn nói đối phương bị Lý Thúc Đồng giam giữ, chỉ sợ chỉ là dựng lên cho người khác nhìn.
Ánh mắt Khánh Hoài dần dần mê mang, hóa ra từ đầu hắn đã sai!
Người bình thường nhất, người mà mọi người không coi trọng nhất đã núp trong bóng tối trở thành người đáng gờm nhất trong cuộc chạy đua này.
Kỵ Sĩ, Hằng Xã đều nổi danh bao che khuyết điểm, thành viên nhà mình tham dự cuộc, chắc chắn sẽ làm mọi cách để trợ giúp!