Đây là quy tắc trong lồng bát giác, vĩnh viễn không nên tin đối thủ.
Vào lúc này, trọng tài còn chưa kịp khoá lồng bát giác lại mà trận chiến đã kết thúc rồi.
Khán đài xôn xao.
Lần trước trong trận đấu xác định thứ hạng, Dù Khánh Trần đã qua cửa, nhưng khi ấy thiếu niên cũng không thể hiện ra kỹ xảo cận chiến, trận đánh với Hoàng Tử Hiền cũng là lấy mạng đổi mạng, rất giống một tên lỗ mãng.
Nhưng mà lần này lại khác, kỹ xảo và phán đoán của Khánh Trần có thể gọi là quá hoàn hảo.
Trận thi đấu quyền anh này giống như một buổi biểu diễn mà thiếu niên và Tiêu Thái Bảo đã bàn bạc trước vậy.
Thấy khán đài dần dần sôi trào, Khánh Trần nhìn về phía phòng 001 ngoài lồng bát giác, hắn biết Giang Tiểu Đường đang ở bên trong.
Sau khi kết thúc trận đấu, hắn lại không hề rời khỏi lồng bát giác, mà cứ chờ đợi như vậy.
Một giây sau, trong tai của trọng tài nghe vang lên giọng nói của Giang Tiểu Đường:
"Nói cho khán giả, trận đấu hạng hổ hôm nay sẽ kéo dài đến khi trong phòng quyền anh không còn ai đánh được nữa mới thôi, lại mở thêm một bàn cược nữa, cược xem hôm nay hắn có thể đánh mấy trận. Quý Hào, bảo các tuyển thủ hạng hổ khác trong phòng quyền anh bắt đầu làm nóng người đi.”
Ở hàng khán đài đầu tiên, Hoàng Tử Hiền ngồi trên xe lăn, yên lặng nhìn thiếu niên trong lồng bát giác.
Đối phương còn đang chờ đối thủ mới vào lồng, giống như ồn ào náo động quanh mình đều không có liên quan gì đến trong lồng bát giác vậy.
Ngoài lồng bát giác là một thế giới, mà trong lồng lại là một thế giới khác.
Trong tất cả mọi người ở đây, người có nhiều cảm xúc nhất đương nhiên là Hoàng Tử Hiền, bởi vì hắn từng đánh ngang tay với Khánh Trần.
Hắn biết, mấy ngày trước đối phương căn bản không hề có kỹ xảo gì, cũng không còn là người đầu tiên là chịu đòn, sau đó còn phải dùng biện pháp liều mạng nữa.
Mà bây giờ lại khác, Hoàng Tử Hiền nhận ra kỹ xảo của Khánh Trần đã thành thạo vượt quá mức tưởng tượng.
Hắn không hiểu thiếu niên làm được kiểu gì.
Bởi vì chỉ có người trong nghề mới hiểu được, chứ người bình thường có hiểu được vì sao Tiêu Thái Bảo lại thua đâu?
Đám con bạc đặt cược cho Tiêu Thái Bảo thu nhau mắng hắn giả vờ thi đấu, yêu cầu phòng quyền anh Hải Đường hủy bỏ tư cách tuyển thủ hạng hổ của hắn.
Nhưng Hoàng Tử Hiền biết, sở dĩ Tiêu Thái Bảo sẽ đưa chân của mình vào trong lòng Khánh Trần, không phải bởi vì hắn ngốc, hắn diễn, mà là bởi vì Khánh Trần đã sớm đoán trước rồi.
Cứ như thiếu niên ở trong lồng bát giác có thể đoán trước tương lai, khắc chế kẻ địch từng bước một.
Đây mới là chỗ đáng sợ nhất.
Hoàng Tử Hiền nghĩ, nếu như hôm nay lại để mình đánh với đối phương một trận, cho dù mình không bật khóc, chỉ sợ chưa chắc sẽ thắng được.
Bởi vì đối phương cũng biết kỹ năng nhu thuật mà hắn tự tin.
Hoàng Tử Hiền đang nghĩ, có phải mình nợ đối phương một mạng sẽ không có cơ hội trả lại hay không?
"Khoan đã, vì sao đã đấu xong rồi mà Khánh Tiểu Thổ vẫn không xuống sân?”
Có người xem khó hiểu nói.
"Hắn đang chờ cái gì?”
Một giây sau, người dẫn chương trình cất cao giọng nói với khán giả xung quanh:
"Mọi người, đêm nay phòng quyền anh Hải Đường sẽ chào đón giây phút lịch sử của trận đấu hạng hổ, đêm nay tuyển thủ Khánh Tiểu Thổ không chỉ muốn khiêu chiến Tiêu Thái Bảo, còn muốn đánh một trận không hạn chế cách đấu thật sự trong lồng bát giác!”
"Đêm nay, hắn sẽ tiếp tục khiêu chiến năm tuyển thủ hạng hổ khác trong phòng quyền anh, cho đến khi hắn qua cửa hoặc tử vong!”
"Bàn cược mới đã mở, mọi người có thể tham gia đặt cược!”
Khán giả và dân cờ bạc trên sân đều không ngờ được trong lồng bát giác lại xảy ra biến cố mới.
Họ chưa bao giờ thấy tuyển thủ nào dám khiêu chiến nhiều người cùng cấp bậc trong một đêm!
Tất cả mọi người đều cảm thấy Khánh Tiểu Thổ thật ngông cuồng.
Thế nhưng mọi người nghĩ tới cảnh Khánh Tiểu Thổ gọn gàng linh hoạt giải quyết Tiêu Thái Bảo vừa rồi, lại chần chờ mãi mà không nói ra lời.
Sau khi người dẫn chương trình tuyên bố chuyện này được mười phút, từng phòng quyền anh ở khu thứ bốn đều xuất hiện cảnh tượng kỳ quái, khán giả vốn đang ngồi xem có vẻ đã nhận được tin tức từ bạn bè, sau đó thi nhau chạy ra ngoài, đổ dồn về phía phòng quyền anh Hải Đường.
Lần này có một phần năm khán giả rời đi, đến mức các phòng quyền anh chỉ còn lác đác vài người.
Các ông chủ phòng quyền anh đều buồn bực, có chuyện gì vậy?
Trong phòng quyền anh Thiên Thọ, một cấp dưới chạy vào báo cáo với ông chủ:
“Có một tuyển thủ hạng hổ của phòng quyền anh Hải Đường nói đêm nay muốn khiêu chiến hết 6 tên hạng hổ, đánh xong mới rời khỏi lồng bát giác, nếu không sẽ chết ở bên trong!”
Ông chủ của phòng quyền anh Thiên Thọ - Trương Thiên Thọ ngây ra:
"Mẹ nó ngươi lại uống rượu giả đúng không, nào có hạng hổ nào có thể đánh luân phiên sáu người được?”