Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 465: Nghỉ Giải Lao




Hẹn gặp lại các bạn vào ngay mai, ngày mai vẫn sẽ 10 chương ạ! Đừng quên ĐỀ CỬ và ĐẨY KIM PHIẾU ủng hộ mình nhé!

Chúc các bạn thật nhiều sức khỏe. Nếu ai có dùng Momo thì hãy ủng hộ một ít cho QUỸ VẮC XIN COVID, cùng nhau vượt qua đợt dịch này!

Lần nữa, chúc các bạn thật nhiều sức khỏe!

---

Lần này, Khánh Trần chủ động yêu cầu nghỉ ngơi 15 phút.

Yêu cầu này hợp tình hợp lý, trọng tài đồng ý.

Trên thực tế, vốn dĩ tuyển thủ luôn có 15 phút nghỉ ngơi giữa mỗi trận đấu quyền.

Tất cả mọi người nhìn Khánh Trần mệt đến mức còng lưng xuống, đột nhiên cảm thấy có lẽ hắn sẽ không qua được cửa ải này.

Lý Tử Minh là quyền vương hạng hổ, là con át chủ bài của phòng quyền anh Hải Đường, không biết đã có bao nhiêu người chết trên tay hắn rồi.

Nếu như Khánh Trần đang ở thời điểm sung sức, chỉ sợ đúng là khó mà nói, mọi người đều có lòng tin với hắn, biết hắn cực kì mạnh.

Nhưng bây giờ, rõ ràng thiếu niên này đã là nỏ mạnh hết đà.

Trong phút chốc, rất nhiều dân cờ bạc đều đặt cược hắn sẽ gục ngã ở cửa thứ sáu, không thể thông qua.

Ngay trong đám người đang đặt cược này, Nam Canh Thần vừa rời khỏi phòng đang vừa đi vừa nhỏ giọng nói:

"Mua lại vé cược Khánh Tiểu Thổ qua cửa đây... thu lại giảm 90% đây… Bây giờ hắn đã hết sức, Lý Tử Minh là quyền vương hạng hổ, hắn không có khả năng thắng.”

Một giây sau, một đám người mênh mông vọt tới bên cạnh Nam Canh Thần, đến mức hắn nhất định phải cởi áo khoác ra đựng đám vé cược vừa mua lại kia.

Sự thật chứng minh, dân cờ bạc không có ký ức.

Lúc này, Nam Canh Thần chợt thấy một người đàn ông trung niên cầm vé cược qua cửa trong tay, trên đó viết số 2000.

Trên sàn quyền anh, 1 là 1 ngàn, 2000 đại diện cho mức đặt cược cao nhất là 2 triệu, nhịp tim của Nam Canh Thần bắt đầu gia tăng, đây là một con dê béo!

Hắn hỏi:

"Ông chú, có bán vé cược trong tay ngươi không? Mua lại giảm 90%, bây giờ muốn bán thì phải nhanh lên, nếu không lát nữa sẽ mất cả chì lẫn chài!”

Người đàn ông trung niên kia hơi kinh ngạc, dở khóc dở cười:

"Không bán không bán, xéo đi nhanh lên, đợi lát nữa đám con bạc này phát hiện ra sẽ đánh chết ngươi.”

"Được rồi.”

Nam Canh Thần thấp giọng nói:

"Cảm ơn đã nhắc nhở.”

Sau khi mọi chuyện đã sẵn sàng, hắn đi đến khán đài bình thường, tay phải vụng trộm ra dấu ok, sau đó xoay người chạy mất.

Trong khán đài có quá nhiều người, không ai chú ý tới hắn, nhưng Nam Canh Thần biết, Khánh Trần vẫn đang chờ tín hiệu này.

Một giây sau, tất cả người xem chợt phát hiện, Khánh Trần đã không còn thở dốc nữa, ngay cả cái lưng đang còng xuống cũng dựng thẳng lên, cứ như không hề có việc gì vậy.

Ánh mắt cũng khôi phục vẻ tỉnh táo.

Biến cố này khiến tất cả mọi người sợ ngây ra.

Đám con bạc vừa bán vé kia giận dữ mắng mỏ, họ quay đầu tìm kiếm Nam Canh Thần, lại phát hiện đối phương đã biến mất.

"Mẹ nó còn là người sao? Đây là chó à! Ta muốn tố cáo, tố cáo Khánh Tiểu Thổ thi đấu giả!”

Thế nhưng định nghĩa của thi đấu giả trong hắc quyền là cố ý thua trận, mà Khánh Tiểu Thổ lại không cố ý thua, hắn chỉ tỏ ra yếu thế mà thôi.

Lần này Khánh Trần không còn kéo dài tiết tấu trận chiến nữa.

Lý Tử Minh vừa mới tấn công, lại phát hiện mỗi đòn tấn công của mình đều đã nằm trong dự đoán của đối phương rồi.

Khánh Trần chỉ dùng 9 giây đã đè hắn xuống đất.

Lý Tử Minh còn không biết, ngay trong đêm Quyền Trượng Của Thần rơi xuống, Khánh Trần đi vào phòng quyền anh, đúng lúc là trận đấu của hắn.

Cho nên, trong kí ức về khoảng thời gian này, Khánh Trần phân tích trận chiến của hắn nhiều nhất.

Trận đấu quyền thứ sáu kết thúc cực kì bình tĩnh, không có nhiệt huyết, không có ngươi tới ta đi kịch liệt, chỉ là nghiền ép từ một phía.

Hoàng Tử Hiền xem hết cả sáu trận đấu, mỗi trận Khánh Trần đều dùng phong cách chiến đấu khác nhau, điều này khiến đối thủ của hắn không biết đâu mà lần.

Chỉ có Hoàng Tử Hiền mới hiểu được, thiếu niên này đổi sáu cách đấu trong cả sáu trận, chính là muốn nắm giữ thành thạo kỹ năng của mình.

Vốn dĩ đối phương không hề biết về những kỹ năng này!

Ít nhất là không biết trong lần đấu với hắn!

"Rốt cuộc là ai mới có thể nắm giữ nhiều kỹ năng thời gian ngắn như vậy, hơn nữa còn biến thành đồ của mình?”

Hoàng Tử Hiền thở dài nói thầm trong lòng.

Hắn cũng có thể nghĩ ra được tiếp theo mọi người sẽ nói cái gì: Khó trách có thể đánh Hoàng Tử Hiền bật khóc, đúng là lợi hại.

Vốn dĩ Hoàng Tử Hiền còn muốn đợi vết thương lành lặn sẽ luyện tập với Khánh Trần một chút, nhưng bây giờ hắn đã từ bỏ suy nghĩ này.

Hắn định sau khi kết thúc đêm nay sẽ đi bàn bạc với Khánh Trần, mời đối phương lại đánh khóc thêm mấy tên nữa, như thế mình sẽ không còn cô đơn...

Đã không còn tuyển thủ hạng hổ nào trong phòng quyền anh Hải Đường để đánh nữa, người dẫn chương trình cười nhẹ nói:

"Chúc mừng những ai đặt cược thông qua đêm nay, các ngươi đã thu hoạch được tiền thưởng phong phú, hãy cùng chúc mừng thắng lợi này với tuyển thủ Khánh Tiểu Thổ!”

"Đương nhiên, phòng quyền anh Hải Đường sẽ tuyên bố một tin tức mới: Chúng ta đưa ra 20 triệu tiền thưởng, hoan nghênh tất cả tuyển thủ hạng hổ tới khiêu chiến tuyển thủ Khánh Tiểu Thổ, thời gian khiêu chiến là 15 ngày, người thắng ăn sạch, sẽ được lấy hết thưởng đi!”

Hoàng Tử Hiền hít một hơi lạnh.

Đêm nay Khánh Trần điên cuồng thì thôi.

Bây giờ lại còn có chuyện điên cuồng hơn, Giang Tiểu Đường không chỉ muốn nâng Khánh Trần thành quyền vương hạng hổ của phòng quyền anh Hải Đường, mà còn muốn nâng đối phương thành quyền vương hạng hổ của cả thành phố số 18!

Một trận đấu đã có thể thắng 20 triệu tiền thưởng, tất cả mọi người sẽ động tâm.

Chỉ cần Khánh Trần có thể thuận lợi vượt qua 15 ngày, sau đó vẫn đứng trên lôi đài, như vậy hắn hoàn toàn xứng đáng là quyền vương hạng hổ, quyền vương hạng hổ có giá trị nhất!

Hoàng Tử Hiền nhìn thiếu niên trong lồng bát giác, lại phát hiện trên mặt đối phương cũng không có vẻ mừng rỡ sau thắng lợi.

Hắn không biết là, đây mới chỉ là bắt đầu với Khánh Trần thôi.

Tất cả điều này chỉ có nghĩa rằng hắn có thể bắt đầu chuẩn bị cửa sống chết hạng thứ hai, có thể bắt đầu cuộc sống mới.

Khánh Trần nhìn khán đài xung quanh, hắn muốn nhìn xem có phải sư phụ giả chết của mình đang lén xem trận đấu không, nhưng có quá nhiều người trong phòng quyền anh, người xen chen lấn với dân cờ bạc, hắn không thể thấy rõ dáng vẻ của mỗi người.