Hôm nay lại lên 10 chương. Rất cám ơn các bạn đã ủng hộ. Mình sẽ lên truyện đều đều nên các bạn cứ yên tâm nha. Hiện truyện đã sắp kịp tác òi.
Trong lúc đợi các bạn có thể đọc các bộ truyện cùng team, đồng hành với mình qua mọi nẻo đường nhé!
---
Trận đấu quyền anh đã kết thúc.
Trên hành lang ngoài cửa phòng, người phụ nữ trung niên vẫn luôn bảo vệ Khánh Thi gõ cửa vào:
“Tiểu thư, nên đi rồi, nếu không lát nữa khán giả về sẽ gây ra hỗn loạn, ngài phải rời khỏi đây trước đó.”
“Đây là?”
Lý Y Nặc hứng thủ hỏi.
“Người cha ta sắp xếp bảo vệ ta.”
Khánh Thi mỉm cười ngọt ngào nói:
“Nàng tên Vương Mộng Cách.”
Vương Mộng Cách gật đầu với Lý Y Nặc:
“Hân hạnh.”
Ngay sau đó, Khánh Thi cười nói với Lý Y Nặc:
“Đêm nay nói chuyện với Y Nặc tỷ tỷ rất vui, hy vọng lúc chúng ta hợp tác cũng có thể vui vẻ như vậy. Tuy vừa rồi nói nhiều nhưng vẫn không đủ lắm, mong rằng sau này còn có cơ hội gặp nhau nói chuyện nữa.”
Ba người Lý Y Nặc, Lý Đồng Vân, Nam Canh Thần âm thầm mỉa mai, vừa rồi ngươi có nói chuyện đứng đắn câu nào không.
Rõ ràng là Lý Y Nặc nói một câu “Chúng ta hợp tác đi”, ngươi nói một câu “Được thôi”, sau đó mọi người liền tập trung xem trận đấu!
Hơn nữa, tất cả mọi người đều hiểu suy nghĩ của Khánh Thi, cái gọi là mong còn có cơ hội gặp nhau nói chuyện nữa có nghĩa là mong lại được đến xem thi đấu tiếp!
Nhưng mà Lý Y Nặc không trả lời, bởi vì mấy ngày kế tiếp nàng còn phải hẹn mấy người dự bị ảnh tử nữa, nếu Khánh Thi tới làm mọi người xích mích với nhau thì không tốt lắm...
Cho nên Lý Y Nặc liền nói:
“Ta cảm thấy vừa rồi đã nói gần đủ rồi, tạm thời không cần tiếp tục nói chuyện nữa, có gì ta sẽ liên lạc với ngươi sau.”
Khuôn mặt nhỏ của Khánh Thi ỉu xìu xuống với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, rầu rĩ nói “được thôi”, sau đó được Vương Mộng Cách dẫn ra ngoài…
Đám cảnh sát chìm phụ trách bảo vệ Khánh Thi thay nhau che chở tiểu thư nhà mình đi ra ngoài.
Vương Mộng Cách luôn cảm thấy là lạ, nhưng lại không biết có vấn đề ở chỗ nào...
Trong phòng, Lý Y Nặc nhìn thoáng qua lồng bát giác, khi nàng phát hiện Khánh Trần đã rời đi liền nói:
“Đi thôi, chúng ta cũng về nhà ngủ.”
Lúc bọn họ ra khỏi phòng quyền anh, không ngờ lại thấy có rất nhiều người chen lấn ở cổng, một mảnh đen kịt.
Cảnh này khiến đám vệ sĩ của Lý Y Nặc cực kì khẩn trương, nhưng mọi người đến gần mới phát hiện, đó là một đám fans hâm mộ cầm bảng đèn led, phía trên viết ba chữ Khánh Tiểu Thổ.
Đám người dở khóc dở cười.
Ngay lúc Lý Y Nặc đi ra khỏi cửa lớn, bỗng nhiên ngây người ra.
Một đoàn xe màu đen đỗ cách cổng không xa, trên thân xe đều in ký hiệu tường vân của Lý thị.
Chỉ thấy đối diện bọn họ toàn là người quen: Tiêu Công, Vương Bính Tuất, còn có một người phụ nữ yểu điệu hơn ba mươi tuổi.
Người phụ nữ này mặc một cái áo khoác màu đen, đội mũ đen, nàng nhẹ nhàng mỉm cười nhìn Lý Y Nặc.
“Cô cô!”
Lý Y Nặc ngạc nhiên vọt tới trước mặt người phụ nữ kia, ôm chầm lấy nàng xoay tại chỗ một vòng:
“Sao ngươi đã về rồi?”
“Vào lúc này, sao ta có thể không về chứ.”
Người phụ nữ cười nói:
“Ta đã xử lí xong chuyện ở thành phố số 1 rồi, nghe nói gần đây chỗ bác cả của ngươi rất ồn ào, ta mà không về có khi sẽ bỏ lỡ rất nhiều chuyện.”
Bác cả của Lý Y Nặc, dĩ nhiên chính là người đứng đầu dòng thứ nhất Lý thị.
“Cô cô đã đi thăm ông nội chưa?”
Lý Y Nặc nói:
“Tình hình của hắn không tốt lắm...”
“Không đi, dù sao hắn cũng không muốn gặp ta.”
Người phụ nữ bình thản nói.
“Không đâu, trước đó ta đi gặp hắn, hắn còn hỏi ta gần đây có liên hệ với ngươi không mà.”
Lý Y Nặc nói:
“Tuy ngoài miệng ông nội không nói với ngươi, nhưng thật ra là rất nhớ ngươi.”
Người phụ nữ trầm mặc một lát:
“Ta sẽ đi thăm hắn sau.”
Nói xong, nàng quay đầu chỉ vào Tiêu Công và Vương Bính Tuất:
“Sau khi trở về mới biết được, vậy mà hai người này lại kiếm cớ nghỉ ngơi sau khi đội thu thú trở về, bây giờ ta bắt bọn họ vềtiếp tục bảo vệ ngươi.”
Tiêu Công và Vương Bính Tuất cúi đầu, không nói gì.
Lý Y Nặc ngẫm nghĩ rồi nói:
“Nếu không hay là thôi đi, lúc ở thu thú bọn họ cũng mệt mỏi rồi.”
Người phụ nữ cười lạnh một tiếng:
“Chỉ là lo lắng sẽ bị ảnh hưởng trong quá trình Lý thị chuyển giao quyền lực thôi, muốn cầm tiền mà không muốn ra sức, trên đời này nào có chuyện dễ dàng như vậy. Yên tâm, ta đã cảnh cáo bọn họ rồi, có cao thủ cấp B như Vương Bính Tuất bảo vệ ngươi, ta mới yên tâm.”
“Được rồi.”
Lý Y Nặc sảng khoái đáp lại, nàng không biết cô cô đã cảnh cáo như thế nào, nhưng đối phương nói không sai, sắp xảy ra hỗn loạn rồi, có một người cấp B ở cạnh bảo vệ cũng không tệ.
Lý Y Nặc không biết là người du hành thời gian Chu Huyên đã từng muốn quyến rũ nàng trong quá trình thu thú, cuối cùng lại bị nàng thưởng cho Vương Bính Tuất, đang bị giam lỏng ở nơi nào đó trong nhà, cũng đang phàn nàn với không khí: Các ngươi cảnh cáo Vương Bính Tuất thì cứ cảnh cáo đi, liên quan gì đến ta!