Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 701: Dậy Sớm Chạy Bộ 2




Lúc này, Khánh Nhất vẫn còn đang mặc đồ ngủ, dáng vẻ thất thần ngồi trên đất. Vài phút sau, hắn mới hoàn hồn mà điên cuống đấm xuống đất:

"Nghiệp chướng a!"

Hắn nghĩ mãi vẫn không hiểu, kế hoạch vui chơi hoàn hảo cho kì nghỉ sao lại thành ra thế này.

Hơn nữa, kế hoạch liên minh của mình với ba mươi mốt bạn học khác có phải có chút qua loa rồi không?

Hắn còn chưa suy nghĩ kĩ thì Lý Khác lại xuất hiện trước cửa phòng một lần nữa: "Bạn học Khánh Nhất, mặc quần áo xong chưa?"

"Muốn chết cho xong quá."

Khánh Nhất nhìn thấy dáng vẻ của đối phương, vội đứng dậy đi thay quần áo: "Bây giờ ta đi thay đây!"

Lý Khác dẫn theo Khánh Nhất còn đang buồn ngủ, chạy chậm đến nhà tiếp theo.

Lý Đồng Vân cũng sửng sốt, nhưng Lý Khác lại đối xử với cô rất tốt, vì quan tâm đến tuổi tác của cô mà cố ý giảm tốc độ lại.

Đến trước cửa nhà, hắn vẫn như lúc nảy lấy ra chiếc loa: "Lý Văn, xuống dưới tập hợp!"

Lần này là mẹ của Lý Văn ra nói: "Tiểu Khác à, ngươi lại phát điên gì vậy?"

Lý Khác lễ phép nói: "Thím ơi, thầy đã dặn, bắt đầu từ hôm nay tất cả học sinh đều phải cùng nhau chạy bộ, chạy đủ bốn cây số mới được.”

"Đừng nghe lời người thầy đó, bản thân hắn lúc này nói không chừng còn chưa thức dậy kìa.” Bà dịu dàng cười nói: “Ba người các ngươi đừng đứng bên ngoài nữa, mau vào trong nhà đi, thím gọi người làm chuẩn bị bữa sáng cho các ngươi, ăn xong rồi trở về ngủ bù lại, thức dậy hẳn đến trường.”

Lúc này Khánh Nhất đã bị cái lạnh làm cho tỉnh táo, hắn hớn hở nhìn Lý Khác, muốn xem thử đối phương định làm thế nào.

Lý Khác ngươi ức hiếp người khác, bạn học không nói gì, chẳng lẽ đến người thím này ngươi cũng có thể chèn ép? Chắc chắn không được!

Hơn nữa, người ta cũng không tỏ thái độ tức giận, còn vô cùng dịu dàng mời ngươi đi vào nhà ăn cơm, vậy ngươi còn dám đi tìm Lý Văn kẹp cổ người ta không?

"Đi thôi, ta sắp đói đến chết rồi, chúng ta đi vào nhà thím ăn cơm.” Khánh Nhất vừa nói vừa bước vào bên trong.

Tuy nhiên, Khánh Nhất đã xem thường tính tình cố chấp của Lý Khác, hắn vào nhà còn chưa đi được hai bước đã bị Lý Khác dùng cánh tay kẹp cổ hắn lại.

Lý Khác vừa kẹp cổ hắn vừa nói với mẹ Lý Văn: "Thím à, thật có lỗi ."

Nói xong, hắn một lần nữa buông Khánh Nhất ra, đối phương đứng ven đường ho khan, sau đó hắn lại giơ chiếc loa lên: "Lý Văn, xuống dưới tập hợp!"

"Lý Văn, xuống dưới tập hợp!"

"Lí văn, xuống dưới tập hợp!"

Khánh Nhất, Lý Đồng Vân, mẹ Lý Văn thấy một màn này đều há hốc mồm, mọi người không ngờ đến Lý Khác lại bướng bỉnh như vậy.

Vẻ mặt bà phức tạp hỏi: "Tiểu Khác à, ngươi là muốn làm gì?"

Lý Khác nghiêm túc đáp lại: "Thím à, lời căn dặn của thầy, ta phải hoàn thành."

Cho dù mất thể diện cũng phải làm cho bằng được.

Bà tò mò:

"Trước tiên ngươi đừng gọi nữa, thím hỏi ngươi, ngươi là đứa nhỏ nổi bật nhất của Lý thị chúng ta, sao phải nghe lời vị thầy kia như thế, cha ngươi có biết việc này hay không?”

Lý Khác liếc mắt nhìn bà một cái:

"Thím à, cha ta biết, ông ấy nói cứ dựa theo lời tiên sinh mà làm."

Bà sửng sốt, người của phòng nhất Lý thị đang phát điên gì vậy, chẳng qua chỉ là một thầy giáo thôi, lại nhận được sự công nhận của người quản lý Xu Mật Xử, cha của Lý Khác?

Đêm qua bà nghe nói, ở biệt viện Thu Diệp, Lý Khác bưng trà rót nước, nấu cơm rửa chén. Lúc đó bà còn cho rằng đó chỉ là đám đầy tớ nói bậy bạ, bây giờ xem ra chắc sự thật.

Dựa vào cái gì, bà nghĩ không ra thầy giáo kia rốt cuộc dựa vào cái gì? Đây là con riêng ở bên ngoài của lão gia tử?

Phụ nhân nghĩ ngợi xong nói: "Tiểu Khác, ngươi cũng biết, nhà ai mà không cưng chiều con mình như bảo bối, ngươi làm vậy sẽ khiến mọi người nổi giận.”

Lý Khác cũng nghĩ lại: "Thím à, họ có Long Ngư và biệt viện Thu Diệp không?”

Bà sửng sốt, cuối cùng cũng dẫn con gái mình ra: “Tùy các ngươi, hôm nay ngươi muốn làm gì thì làm.”

"Cám ơn thím đã thấu hiểu, không phải chỉ có hôm nay, sau này mỗi ngày đều như vậy, bây giờ có lẽ thím sẽ không thích ứng được, nhưng thím sẽ quen nhanh thôi.” Lý Khác khách sáo nói lời cảm ơn, sau đó dẫn theo ba người phía sau tiếp tục chạy đến nhà khác.

Bà bực bội phất tay: "Đi đi."

Lúc này Khánh Nhất hoàn toàn sửng sờ, hắn đoán mọi việc sẽ có thay đổi, nhưng hắn không ngờ đến thay đổi này lại theo chiều hướng không có lợi cho hắn!

Kế tiếp, Khánh Nhất đã tận mắt chứng kiến Lý Khác làm thế nào để ức hiếp người khác một cách triệt để theo chỉ thị của Khánh Trần.

Đối phương dùng thái độ tuyệt đối cẩn thận, gần như làm cho hơn một nữa trang viên Bán Sơn gà bay chó sủa……

Nhưng vấn đề ở đây là, trải qua một số việc đã xảy ra trước đây, tất cả phụ huynh vậy mà đều đưa con mình ra.