Sau đó nàng dùng hai bàn tay trắng nõn đánh vỡ lớp phòng thủ trên tay chiến sĩ gen cấp B, sau khi lớp phòng thủ của hắn bị phá vỡ, Lý Trường Thanh bỗng hợp hai tay lại rồi đánh thật mạnh vào cằm đối phương, cứ đánh mạnh đến mức tên chiến sĩ gien đó lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Sau đó, tên chiến sĩ gen cấp B đó bỗng nghe thấy một tiếng gãy xương trên người, nhưng hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cơ thể đã rơi bịch xuống đất, ý thức của hắn cũng biến mất theo!
Diệp Để Tàng Hoa!
Lúc này, cao thủ cấp A của gia tộc Jindai cũng đang đuổi theo sau Lý Trường Thanh, nhưng sau khi nhìn thấy đòn tấn công mạnh mẽ vừa rồi, hắn lại do dự không dám lại gần tấn công.
Hắn lo biểu hiện mệt mỏi trên mặt Lý Trường Thanh chỉ là ngụy trang.
Tiếng súng đã ngừng từ lúc nào.
Lý Trường Thanh quay sang nhìn vị trí Jindai Tougo vừa đứng lúc trước, nhưng chỗ đó đã chẳng còn ai.
Không cần nghĩ cũng biết đối phương đã sớm trốn rồi, vì kế hoạch lần này của gia tộc Jindai là giết nàng, nên chắc chắn họ đã sớm chuẩn bị biện pháp rời khỏi đây mà không bị Lý thị phát hiện.
Nhưng dù Jindai Tougo có thể trốn thoát khỏi đây thì hắn vẫn phải chịu sự trừng phạt của gia tộc.
Nếu kế hoạch đêm nay của họ thành công thì chắc chắn Lý Trường Thanh sẽ chết, cái chết của nàng sẽ khiến Lý thị phải chọn một người thay thế nàng phụ trách tổ chức tình báo, nhưng không phải ai cũng có thể nhanh chóng làm quen với nó, bây giờ liên bang sắp nổ ra chiến tranh, hệ thống tình báo trì trệ sẽ khiến Lý thị gặp nguy hiểm.
Nhưng nếu họ không thể giết Lý Trường Thanh, chắc chắn người chấp hành kế hoạch đêm nay là Jindai Tougo sẽ phải gánh chịu hậu quả.
Lý Trường Thanh quay sang nhìn cao ốc Kim Mậu cách đây hơn 2000 mét, không biết tay bắn tỉa đã rời khỏi đó chưa, hắn có gặp nguy hiểm gì không?
Nàng biết sau khi những tay bắn tỉa của gia tộc Jindai chết, hắn phải rời khỏi đó ngay lập tức.
Tay bắn tỉa nào cũng biết luật của những tay bắn tỉa.
Nhưng đối phương lại không đi, hắn còn cố giúp nàng dọa những tên chiến sĩ gen trên đường.
Nhưng nếu hắn làm như vậy thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
Nàng nhìn xung quanh, không biết Vương Bính Tuất đã rời khỏi đây từ lúc nào, rất có thể Jindai Tougo đã sai hắn đi giải quyết tay bắn tỉa trên cao ốc Kim Mậu.
Nghĩ đến đây, Lý Trường Thanh bỗng quay đầu nhìn tên cao thủ cấp A đang đứng ngay sau nàng:
"Ông chủ của ngươi chạy rồi, bây giờ chỉ còn mỗi hai chúng ta ở đây thôi, ngươi muốn chết theo kiểu nào."
Nhưng khi nàng vừa dứt lời, tên cao thủ cấp A lại không lao lên tấn công như trước mà nhanh chóng chạy vào con đường nhỏ phía xa.
Trong trận chiến đêm nay, nếu không có tay bắn tỉa thần bí giúp đỡ, có lẽ bây giờ cao thủ cấp A đã giết được Lý Trường Thanh.
"Bà chủ, có cần đuổi theo hắn không, ta có thể lái xe.”
Tiểu Ưng nói.
Lý Trường Thanh lắc đầu:
"Ngươi đi gọi lão Cửu dậy, ta còn phải xử lý chuyện quan trọng hơn."
Cái giá phải trả để giết một cấp A rất lớn, đêm nay gia tộc Jindai đã chuẩn bị bảy tên chiến sĩ gen cấp B và một cao thủ cấp A để giết Lý Trường Thanh, mà cuối cùng vẫn không thể giết được nàng.
Huống chi bây giờ chỉ có một mình Lý Trường Thanh, dù nàng vẫn còn có thể chiến đấu nhưng nàng đã rất mệt mỏi rồi.
Hơn nữa, lúc trước nàng phải chiến đấu với cả tám người của gia tộc Jindai, còn tên cao thủ cấp A kia chỉ phải chiến đấu với một mình nàng, nên chắc chắn hắn sẽ không mệt mỏi như Lý Trường Thanh.
Vì đối phương nghĩ lữ đoàn 081 sắp đến đây nên hắn mới chạy trốn, nếu bây giờ Lý Trường Thanh đuổi theo hắn thì cũng khó mà chiến thắng được.
Nhưng đây không phải vấn đề quan trọng nhất.
Bây giờ Lý Trường Thanh nhất định phải đến cao ốc Kim Mậu, nàng lo Khánh Trần gặp nguy!
Chuyện truy sát Jindai Tougo và cao thủ cấp A có thể không cần làm ngay, nhưng chuyện này nhất định không thể trì hoãn.
Lúc này, tóc giả trên đầu Lý Trường Thanh đã rơi từ lúc nào, ngay cả chiếc áo khoác da màu đen trên người nàng cũng bị rách rất nhiều chỗ.
Nàng dứt khoát ném chiếc áo khoác da xuống đất, tuy chỉ mặc mỗi chiếc áo ba lỗ màu đen giữa thời tiết mùa đông nhưng nàng không cảm thấy lạnh chút nào.
Bây giờ nhìn Lý Trường Thanh còn oai phong hơn nhiều so với lúc trước.
"Hụ khụ khụ khụ khục.”
Lão Cửu đã tỉnh lại.
Nàng hỏi thăm lão Cửu:
"Có sao không?"
"Ta không sao cả.”
Lão Cửu ho khan nói:
"Bà chủ, ngài….Cần thận bị cảm."
"Bây giờ ta phải đến cao ốc Kim Mậu ngay, có chuyện gì đợi lát nữa lại nói.”
Sau đó Lý Trường Thanh lập tức chạy về phía cao ốc Kim Mậu.
Lão Cửu gấp gáp nói:
"Chắc chắn lữ đoàn 081 Thuẫn Vệ doanh đang trên đường đến, ngài chạy đến đó làm gì, chẳng phải đứng đây an toàn hơn sao."
"Không được, ta phải đi cứu người, các ngươi cứ đứng đây chờ họ.”