Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 788: Trồng Trà 1




Khánh Trần nghiêm túc nói.

Không cần biết đối phương cứu hắn vì mục đích gì, nhưng ơn cứu mạng vẫn là thật.

Sau đó, Khánh Trần vung cổ tay một cái, ba thi thể trong phòng khách đã bị hắn hiến tế cho Con Rối Giật Dây.

Tuy họ đều là những người không xa lạ gì với xác chết, nhưng hắn cảm thấy để 3 cái xác nằm trong phòng khách thật chướng mắt.

Mấy giây sau, ba cái xác đều biến thành tro bụi, sau cuộc chiến này, sợi tơ thứ hai của Con Rối Giật Dây đã dài đến 50 mét!

Không những thế, ngay cả sợi tơ thứ ba cũng dài thêm 20 mét.

Nếu không phải những sợi tơ này còn mỏng hơn sợi tóc thì có lẽ cổ tay Khánh Trần đã không còn chỗ cuốn.

"Tuy ta không đưa vật cấm kỵ nào cho ngươi, nhưng chẳng phải ba cái xác này cũng là quà tặng sao, sau này ngươi đừng nói ta không cho ngươi thứ gì.”

Thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị nói.

Khánh Trần nghĩ thầm, thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị thật biết làm ăn, hắn nói hắn có tặng đồ cho mình nhưng hắn chẳng mất gì cả.

Thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị nhìn Khánh Trần:

"Lúc trước ta từng nói sẽ cho ngươi đến Mật Điệp ti của Khánh thị, ngươi nghĩ xong chưa?"

"Nếu ta đồng ý thì nơi làm việc của ta điểm ở đâu.”

Khánh Trần hỏi.

"Thành phố số 10, đó mới là trung tâm chính trị của liên bang.”

Thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị nói.

"Chỗ đó có nguy hiểm không?"

Khánh Trần tò mò nói.

"Ngươi nghĩ làm gián điệp bí mật có nguy hiểm không.”

Thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị nói.

"Vậy ta có chỗ tốt gì?"

Khánh Trần hỏi.

"Chỉ có những người chưa nằm quyền bao giờ mới hỏi một câu ngây thơ như vậy, chỉ riêng việc gia nhập Mật Điệp ti đã là một việc tốt chứ chưa nói đến chuyện sau khi gia nhập ngươi sẽ nhận được những gì.”

Thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị thở dài nói.

Thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị tiếp tục nói:

"Mật Điệp ti của Khánh thị có rất nhiều người liên lạc và nhân viên tình báo chuyên nghiệp. Ngoài ra, còn rất nhiều những đội phụ trách ám sát, nội gián….Về đối ngoại, nó có quyền điều tra tình hình quân địch, khống chế dư luận. Về đối nội, nó có quyền giám sát tất cả thành viên Khánh thị, quyền ra lệnh cho tất cả các sĩ quan trong quân đội liên bang. Nếu ngươi là thành viên của nó thì sau này ngươi sẽ được ủy ban quản lý an ninh PCE miễn trừ tất cả tội danh, kể cả tội giết người, ngươi cảm thấy những quyền lực này có đủ không?"

Khánh Trần nói:

"Ta cần thời gian suy nghĩ…."

Làm gì có miếng bánh nào từ trên trời rơi xuống, nếu hắn đồng ý gia nhập, có lẽ sẽ mắc bẫy của đối phương.

Đến lúc đó, rất có thể hắn sẽ bị cuốn vào vòng xoáy quyền lực của gia tộc, khi đó sẽ rất khó thoát thân.

"Tùy ngươi vậy.”

Thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị lạnh lùng hỏi:

"Chẳng phải đêm nay ngươi có cơ hội giết Khánh Văn và Khánh Chung à, sao ngươi lại buông tha cho họ. Chẳng phải ngươi rất thích vật cấm kỵ sao, ngươi có biết trên người họ có tổng cộng ba vật cấm kỵ không. Lúc đầu Khánh Văn chỉ có một cái, nhưng sau đó Khánh Nhất lại đưa cho hắn một cái, cộng thêm 1 cái trên người Khánh Chung. Chẳng lẽ ngươi không có hứng thú với ba vật cấm kỵ đó sao?"

"Nếu ta không giết họ bây giờ thì sau này vẫn còn cơ hội khác, nhưng nếu ta không đi cứu người ngay thì chắc chắn sau này sẽ không còn cơ hội nữa.”

Khánh Trần nói.

"Lòng dạ đàn bà.”

Thủ lĩnh ảnh tử thuận miệng nói.

"Không thể nói ta lòng dạ đàn bà được, ngay cả cứu bạn mình lúc nguy hiểm cũng không làm được thì ta còn cần quyền lực làm gì.”

Khánh Trần hỏi lại.

Khánh Trần biết đêm nay hắn đã bỏ qua rất nhiều thứ.

Ngoài cơ hội giải quyết hai người được chọn để đổi lấy hai bí mật của thủ lĩnh ảnh tử, hắn còn bỏ qua cơ hội giành lấy ba vật cấm kỵ.

"Có phải ngài là người sắp xếp chuyện của Khánh Văn và Khánh Chung không?"

Khánh Trần hỏi.

"Dĩ nhiên là không, ngươi nghĩ ta sẽ lập một kế hoạch sơ sài như vậy sao.”

Thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị nói:

"Cuộc chiến ảnh tử đều xuất hiện những người được chọn nhìn như thông minh, nhưng thật ra lại rất bình thường, hoặc nhìn như mạnh mẽ, nhưng thật ra lại rất bốc đồng, đây là chuyện rất bình thường."

Trong căn nhà trên cao ốc Lạc Thần đang tràn ngập mùi trà.

Hương trà pha chút hương hoa nhài thoang thoảng chui vào mũi Khánh Trần.

Nhưng hình như thủ lĩnh ảnh tử không định rót một chén cho Khánh Trần, có lẽ vì trà này phải hái từ trong cấm địa nên hắn mới không muốn cho…

"Ngày nào ngài cũng uống trà sao, chẳng lẽ trong cấm địa có rất nhiều loại trà này, thỉnh thoảng ngài lại đến hái?”

Khánh Trần tò mò nói.

"Không cần, đem ra trồng bên ngoài cũng được.”

Thủ lĩnh ảnh tử hời hợt nói.

"Hử?”

Khánh Trần sửng sốt:

"Cây trà trong cấm địa cũng có thể sống bên ngoài được sao?"

"Đương nhiên có thể.”

Thủ lĩnh ảnh tử liếc nhìn hắn:

"Mỗi ngày ngươi chỉ cần tưới máu siêu phàm giả cho nó là được. Ngươi cũng biết ngày nào cũng có rất nhiều siêu phàm giả và chiến sĩ gen muốn chống lại Khánh thị, ta chỉ cần tùy tiện giết vài người thôi."