“Tình huống thứ hai, Jindai Sorane không có bí mật đặc biệt nào, gia tộc Jindai sẽ không vì Jindai Sorane mà hy sinh vô ích người du hành. Đây là kết quả mà Jindai Sorane mong muốn, cô ấy có thể một lần nữa đứng dưới ánh mặt trời, không ai dám truy sát cô nữa.”
Điều mà Khánh Trần không nói là cô gái từ xứ lạ đã đến Lạc thành này là đúng như hắn dự đoán.
Lúc này, hắn càng thêm chắc chắn rằng, Thanh Bảo trong nhóm chính là Jindai Sorane, sau khi bị đối phương nhìn thấy danh tính của mình trong nhóm, cô đã tới Lạc thành để xác nhận người đó có phải Khánh Trần hay không.
Bình thường, những buổi họp báo tái xuất của minh tinh đều diễn ra ở những thành phố lớn hạng nhất, Jindai Sorane lại tổ chức buổi họp báo ở Lạc thành, nhất định là nhắm đến Khánh Trần.
Khánh Trần nghĩ đến cuộc hẹn đêm nay ở cầu lớn Vương Thành và cả buổi họp báo ngày mai…
Sau lần trở về này, hắn sẽ rất bận rộn.
Chỉ là, lúc này, gia tộc Jindai, Kashima đã bắt đầu kế hoạch đảo ngược xuyên việt, những người đó đã khởi hành chưa?
Đây mới là chuyện quan trọng nhất cho lần trở lại này!
…
Trên chuyến tàu cao tốc G307, toa thứ 9 trống không, chỉ có lẻ tẻ hơn mười hành khách, ngồi rải rác khắp nơi.
Trên dãy thứ chín, Hà Kim Thu cười khẩy:
“Ngày nay, đường sắt cao tốc trong nước vô cùng thuận tiện, từ Kinh thành đến Lạc thành bất quá cũng chỉ mất ba tiếng rưỡi thôi, Nhật Bản cũng không cách nào sánh được.”
Jindai Sorane gật gật đầu:
“Công cuộc xây dựng cơ sở thượng tầng của quê hương ta những năm gần đây quả thực đã đứng hàng đầu thế giới. Trước đây, cha ta thường xuyên nhắc đến chuyện này.”
Cô gái ngồi bên cửa sổ, ánh mắt hướng ra bên ngoài đầy kỳ vọng.
Lúc này, một gã nhân viên phục vụ đẩy xe đồ ăn qua toa thứ 9. Nhất thời, hơn mười hành khách đang nhàn nhã xem điện thoại đồng loạt đưa mắt quay sang nhìn.
Bất thình lình, toàn bộ người của Cửu Châu ập vào, khống chế hoàn toàn khoang tàu này, ngăn những kẻ khả nghi tiếp cận Jindai Sorane.
Hà Kim Thu liếc nhìn gã nhân viên, rồi lập tức thu lại ánh mắt:
“Ta rất tò mò, thực ra buổi họp báo này vốn có thể tổ chức ở Kinh thành, sức ảnh hưởng ở đó lại càng lớn, cũng thuận tiện cho ngươi tiếp tục dấn thân vào ngành công nghiệp điện ảnh - truyền hình trong tương lai. Tại sao ngươi một mực muốn đến Lạc thành?”
“Bởi vì tôi sẽ đến Lạc thành, vé cũng đã mua rồi.”
Jindai Sorane cười đáp.
Hà Kim Thu cười rồi lắc đầu:
“Được rồi, ta sẽ không hỏi ngươi nữa, ngươi có lý do riêng.”
Jindai Sorane tò mò:
“Ngươi cho rằng lần này họ sẽ đến buổi họp báo giết ta sao?”
“Đúng vậy, dù sao họ có lý do phải giết ngươi.”
Hà Kim Thu bình tĩnh nói:
“Nhưng ngươi yên tâm, lúc này đã có sáu thành viên Thành Đô của Cửu Châu ở Lạc thành, Côn Lôn cũng vậy, chỉ đang chờ họ đến cửa, ngươi hợp tác cùng Cửu Châu, tìm được càng nhiều người du hành dưới sự kiểm soát của họ càng tốt, để ngươi có thể một lần nữa sống dưới ánh mặt trời.”
Nhưng Jindai Sorane dường như không nghe những gì Hà Kim Thu nói, cô đột nhiên hỏi:
“Lạc thành có vui không? Người ở đó như thế nào? Họ có hòa đồng không?”
…
Lúc này, một nhóm thành viên Côn Lôn đang ngồi bên cạnh Tiểu Ưng, ánh mắt Lộ Nguyên sáng ngời, hỏi: "Lúc Lý Trường Thanh bị tập kích, có phải ngươi cũng ở hiện trường không?"
"Đúng vậy." Tiểu Ưng gật gật đầu:
"Vào đêm hôm ấy, Lý Trường Thanh vốn đi đến chỗ Khánh Trần qua đêm..."
"Ngươi đợi một lát!" Lộ Nguyên ngây người, họ gọi Tiểu Ưng về là để biết rõ quá trình sự việc, nhưng họ không ngờ mở đầu câu chuyện lại khó tin đến vậy.
Lộ Nguyên nói:
“Cái bọn ta muốn nghe là cuộc chiến đêm hôm ấy, không phải mấy chuyện thiếu đứng đắn này!”
Một vị nào đó của Côn Lôn nhỏ giọng nói: " Đội trưởng Lộ....hay chúng ta nghe chuyện này trước đi
Lộ Nguyên: “….Cũng được.”
Tiểu Ưng như mở cờ trong bụng: "Ta từng nói với các ngươi, Khánh Trần là do Lý Trường Thanh dẫn vào trang viên Bán Sơn, sau này dưới sự sắp xếp của Lý Trường Thanh, hắn lại trở thành giáo viên võ thuật của biệt viên Tri Tân Lý thị
"Ừm."
Lộ Nguyên gật đầu.
Tiểu Ưng nói tiếp:
"Sau khi vào biệt viện Tri Tân, hắn đã xử lý đám tiểu tử của Lý thị. Tiếp sau đó, Xử Mật Xu của Lý Thị đã phân biệt viện Thu Diệp của trang viên Bán Sơn cho hắn, nghe nói đó từng là nơi thầy giáo của gia chủ hiện tại ở.”
Tập đoàn ở trong thế giới này, mỗi một gia chủ nào cũng có quyền lực giống như hoàng đế, thầy giáo của gia chủ cũng như thầy của vua.
Không hẳn có quyền hạn gì, nhưng địa vị thì rất cao...
Lộ Nguyên nghi ngờ:
"Sao địa vị của Khánh Trần lại leo lên được nhanh như vậy?"
“Còn nữa, nếu như hắn chỉ giỏi đấm đá, chắc không đến mức để đệ tử Lý thị chính thức bái sư đâu nhỉ?"
Tiểu Ưng hạ giọng: "Nghe đâu..."
Lộ Nguyên vỗ một phát vào sau ót của hắn:
"Đang ở địa bàn của mình, còn hạ giọng tạo không khí hồi hộp làm gì? Ngươi kể đàng hoàng đi."