Khi ấy Quách Hổ Thiền còn cố ý diễn bị mất lạc đường, mất phương hướng.
Cuối cùng hắn cũng khiến các học sinh của Hội Tam Điểm rơi vào mỏi mệt và khủng hoảng, nhưng đúng lúc này bọn Hồ Tiểu Ngưu lại xuất hiện rồi đoạt hết tất cả những gì hắn cố ý tạo dựng!
Từ khi Khánh Trát Đức, Hồ Tiểu Ngưu đến đây, một thành viên Át Bích "Không biết đường" như hắn bỗng trở thành kẻ dư thừa trong mắt những học sinh của Hội Tam Điểm.
Càng nghĩ hắn lại càng cảm thấy tức giận...
Quách Hổ Thiền nói với Ương Ương:
"Nếu những người đó vẫn còn ở đây, chắc chắn chúng ta sẽ không thể lôi kéo những thành viên của Hội Tam Điểm được. Ngươi có quan hệ gì với Khánh Trát Đức, các ngươi có phải bạn bè không, nếu không thì hay chúng ta hợp tác tiêu diệt họ?"
Ương Ương thầm tự nhủ, kế hoạch kiểu này mà hắn cũng có thể nghĩ ra sao, nàng đành ra vẻ suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Thật ra lúc trước ta và Khánh Trát Đức còn chưa gặp nhau bao giờ, nhưng ngươi biết vì sao lúc vừa gặp hắn ta lại ra vẻ thân thiết không. Thật ra vì lúc đó ta đã cảm thấy từ trường mà hắn tỏa ra rất mạnh, dù hai chúng ta có liên thủ cũng chưa chắc đánh thắng hắn, nên ta mới cố ý làm vậy."
Khó trách a, hóa ra là nàng biết Khánh Trát Đức rất lợi hại, nên nàng mới cố ý làm thế để đánh lạc hướng hắn.
Hơn nữa, Ương Ương còn là một trong những người xuất sắc nhất tổ chức Át Bích. Dù giao cho nàng những chuyện khó khắn như việc biểu tình ở thành phố số 18, hay chuyện giúp những người du hành xây dựng lại gia viên, nàng vẫn có thể hoàn thành xuất sắc.
Cho nên, lần này Từ Lâm Sâm mới phái Ương Ương đến giúp Quách Hổ Thiền hộ tống số thuốc men này.
Lúc này, hắn đang hồi tưởng lại những gì ông lão từng nói lúc họ mới gặp mặt: Thủ lĩnh ảnh tử gửi lời hỏi thăm các vị.
Nếu ông lão là người của thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị thì chắc chắn ba người còn lại cũng như vậy.
Lúc trước ông lão là người giao dịch, nhưng vì bây giờ ông lão biết mình sắp qua đời, hắn mới dẫn dắt người thay thế mình? Sau này Khánh Trát Đức sẽ là người thay ông lão liên lạc với Át Bích.
Hơn nữa, người được thủ lĩnh ảnh tử giao trọng trách lớn như vậy sao có thể không phải cao thủ được!
Hắn thở dài:
"Vất vả ngươi, Ương Ương, là ta hiểu lầm ngươi, không ngờ ngươi phải gánh vác trọng trách lớn như vậy."
Ương Ương:
"Không sao, ta tự nguyện mà."
Nhưng Quách Hổ Thiền không biết Ương Ương còn gia nhập Bạch Trú trước khi gia nhập Át Bích.
Tuy Ương Ương quen biết Khánh Trần khá muộn, nhưng lúc đó nàng còn chưa gia nhập Át Bích.
Lúc đó nàng chỉ là thành viên chưa chính thức của Át Bích mà thôi, nàng chỉ mới được lên chức 2 bích gần đây.
Lúc này, Quách Hổ Thiền thấy Khánh Trần bước lại gần thì lập tức cảnh giác.
Khánh Trần thầm tự nhủ, tên này bị làm sao vậy, rõ ràng vừa rồi hắn vẫn bình thường mà, sao tự dưng hắn lại cảnh giác như vậy?
Hắn biết rõ biểu cảm này là gì, rõ ràng là Quách Hổ Thiền coi hắn là kẻ địch nên mới cách giác như vậy!
Thật kỳ lạ.
Nhưng khi Khánh Trần nhìn thấy biểu cảm nén cười trên mặt Ương Ương thì lập tức hiểu ra vì sao tên này lại có hành động như vậy, chắc chắn Ương Ương lại gây ra chuyện gì rồi.
Tuy thân hình của Quách Hổ Thiền còn cường tráng hơn nhiều so với Diệp Vãn, nhưng khi còn ở thành phố số 18, Khánh Trần đã biết tên này chẳng phải kẻ thông minh gì, chẳng qua hắn chỉ là kẻ to xác ….
Ví dụ như lúc tên này cướp thịt bò của hắn, sau khi biết hắn đã xử lí hết tất cả người của Át Bích xung quanh mình, đối phương đã sợ hãi trả lại thịt bò cho hắn.
Vì dụ như lúc đối phương mới vào ngục giam, rõ ràng lúc chưa đánh nhau hắn rất huênh hoang, nhưng sau khi biết mình không thắng được Lý Thúc Đồng, hắn ta còn giả vờ lấy lòng rồi làm hòa với sư phụ hắn.
Tóm lại, ấn tượng của Khánh Trần đối với Quách Hổ Thiền rất vi diệu.
Hắn nhìn Quách Hổ Thiền:
"Tiểu Quách à..."
Quách Hổ Thiền: "..."
Ương Ương: "..."
Thật ra Ương Ương cũng không ngờ Khánh Trần sẽ xưng hô như vậy!
Sau đó Khánh Trần nói tiếp:
"Tiểu Quách, chúng ta phải lập tức lên đường, chậm trễ thêm thì rất có thể quân đội liên bang sẽ dẫn viện quân đến đây, đến lúc đó sẽ rất khó giải quyết."
"Được, vậy chúng ta lập tức xuất phát!"
Quách Hổ Thiền vội cười nói.
Hồ Tiểu Ngưu vừa đứng nhìn vừa thầm tự nhủ, Khánh Trần và Ương Ương hợp tác với nhau lừa Quách Hổ Thiền, khiến một cao thủ cấp B như hắn ta cũng không biết mình đang bị lừa!
Nhưng đến khi tất cả chuẩn bị rời khỏi vùng biên giới, Khánh Trần lại không đi tiếp mà dừng lại thâm tình nhìn về phía trung tâm cấm địa.
Ánh mất thâm tình của đối phương như muốn nói lên mấy chữ:
"Tất cả đều đến rồi mà."
Rõ ràng tất cả đều đến đây mà đám lão già đó không đưa chút quà tiễn biệt nào sao? Sao họ có thể để Kỵ Sĩ về nhà mà không có quà được!