Không phải chỉ mỗi tổ 7 phải tăng ca, vì những tổ khác phải tìm cách đối phó với họ nên cũng bị bắt tăng ca theo.
Trong phòng làm việc ủa Jindai, các thám viên đều đang vắt óc nghĩ cách cứu người của mình từ tay đội 7.
Nhưng vì chứng cứ mà đội 7 đưa ra quá xác thực, họ đều không biết phải bắt đầu từ đâu.
Sau khi Khánh Hoa quay về phòng làm việc, các thám viên đều mệt mỏi nhìn hắn, xem ra hôm nay ai cũng bị vắt hết sức lực rồi.
Đúng lúc này, Khánh Trần bỗng bước ra khỏi phòng làm việc.
Đám thám viên thấy ông chủ xuất hiện thì lập tức đứng dậy.
Khánh Trần cười nhìn Khánh Hoa:
"Cứ nói cho mọi người đi."
Khánh Hoa nói:
"Vừa rồi chúng ta đã phá được một vụ án về đường dây tham ô tiền tưởng ở Trung tâm Xổ số Liên bang, thanh tra đã chuẩn bị chút tiền làm thêm cho mọi người. Sau khi tan làm, mọi người nhớ lái xe đến địa khố tìm ta lĩnh thưởng."
Trong khi thông báo, Khánh Hoa còn cố ý giơ một ngón tay để thông báo cho các thám viên biết, số tiền họ được thưởng đêm nay là 100.000.
Vừa thấy động tác đó, tất cả thám viên ở đây đều sáng mắt lên, tất cả mệt mỏi trong người đều tan biến.
Chỉ cần tăng ca mấy ngày mà có thể kiếm được con số đó, xem ra công sức mà họ đã bỏ ra rất đáng giá!
Mãi đến tận lúc này, Khánh Trần mới có thể hoàn thành bước cuối cùng của kế hoạch ‘ân uy cùng cho’.
Chẳng phải người xưa có câu, nếu muốn lừa chạy thì nhất định phải cho nó ăn cỏ sao.
Khánh Hoa ngồi sụp xuống ghế của mình, Khánh Chuẩn đang gặm bánh bao thịt mà nhà ăn vừa đưa tới thấy thế thì cười nói:
"Trông sắc mặt của ngươi không tốt lắm nhỉ."
Khánh Hoa thở dài:
"Nghiêm túc làm việc đi, đừng giở thủ đoạn gì nữa, không biết ngươi nghĩ thế nào, còn ta thì phục rồi."
"Ta cũng phục mà, ta còn phục trước ngươi.”
Khánh Chuẩn cười híp mắt nói.
…..
"Ta không phục.”
Trong một quán rượu nhỏ, Diêm Xuân Mễ vừa cầm một chén cocktail vừa thở dài.
Đây là một trong những quán rượu nổi tiếng ở khu Tam Thượng, ở đây chỉ cho phép một số người của giới thượng lưu đi vào, không phải nơi ai muốn đến cũng được.
Đã ba ngày kể từ lần đầu tiên nàng gặp ông chủ mới.
Trong khoảng thời gian này, tất cả Diêu Chuẩn đều chờ ông chủ mới liên lạc với họ, để kiểm tra xem năng lực của hắn như thế nào.
Nhưng sau khi ông chủ mới đến khu 1 nhận chức, hắn còn chưa ra khỏi đó lần nào.
Cả đám Diêu Chuẩn đều biết, ông chủ nhà mình không hề nhàn rỗi.
Trong khoảng thời gian này, khu một cứ đi bắt một nhóm người, sau đó lại thả một nhóm ra ngoài.
Khánh Trần bắt mọi người tăng ca làm việc suốt đếm, ai buồn ngủ thì có thể đến khu kí túc xá nghỉ ngơi một lúc, đến khi nào tỉnh thì tiếp tục đi thẩm vẫn đối tượng tình nghi.
Khánh Trần còn nhờ Dương Húc Dương đi mua đồ về sinh cá nhân, túi ngủ và quần áo, thậm chí hắn còn ăn ngay trong phòng làm việc của mình.
Đến cả thanh tra còn cố tăng ca như vậy thì sao những người cấp dưới dám nghỉ ngơi?
Huống chi, không phải thanh tra còn chuẩn bị tiền làm thêm giờ cho họ sao?!
Hai ngày này, có người từng hỏi Khánh Hoa xem có phải thanh tra sẽ trả 100.000 mỗi ngày làm thêm không.
Khánh Hoa nói, đúng vậy.
Đến tận bây giờ họ mới hiểu ông chủ của họ hào phóng đến mức nào!
Đây mới thật sự là một ông chủ tốt!
Nhưng sau khi Khánh Trần nhận chức ở khu 1, hắn lại chẳng lên lạc với Diêm Xuân Mễ lần nào.
Như thể những Diêu Chuẩn như họ chẳng có tác dụng gì với hắn vậy.
Diêm Xuân Mễ đang ngồi thì thậm gì đó trên ghế dài cạnh quầy rượu, trên tai nàng là một chiếc tai nghe Bluetooth:
"Chắc chắn ông chủ biết chúng ta muốn kiểm tra năng lực của hắn, nên mới không thèm quan tâm đến chúng ta, hiểu không?"
Nếu những nhân viên của tổ thứ 7 còn muốn ra oai phủ đầu ông chủ mới của họ, tại sao Diêu Chuẩn cao ngạo như họ lại không làm.
Không phải mọi người muốn đối nghịch với ông chủ mới, họ chỉ muốn kiểm tra xem đối phương có đủ năng lực lãnh đạo họ hay không thôi.
Nhưng tình cảnh bây giờ của họ lại khá lúng tùng, trong khi ông chủ dẫn dắt tổ 7 hừng hực khí thế thì những Diêu Chuẩn lợi hại như họ lại vị vứt sang một bên.
Đối phương đang dùng thực lực của mình để nói với họ một sự thật: Tuy Diêu Chuẩn là vũ khí của gián điệp bí mật, nhưng không phải gián điệp bí mật nào cũng cần dựa vào Diêu Chuẩn mới có thể làm việc.
Bây giờ không phải lúc đám Diêu Chuẩn kiểm tra ông chủ mới.
Mà là lúc Diêu Chuẩn phải chứng minh cho ông chủ mới thấy mình mạnh hơn những người khác, chỉ khi họ có thể chứng minh thì ông chủ của họ mới có thể để mắt đến Diêu Chuẩn.
Diêm Xuân Mễ lại nói vào tai nghe Bluetooth:
"Nhớ năm đó, lúc ta mới gia nhập Mật Điệp ti, đám Diêu Chuẩn các ngươi cũng không tin ta. Lúc đó mỗi người các ngươi đều ra oai phủ đầu ta một lượt, ta luống cuống gần hai tháng trời mới có thể khiến các ngươi tin ta. Bây giờ thì hay rồi, ông chủ không những không thèm liên hệ mà còn cho chúng ta một bài học."