Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 947: Tới Phòng Thẩm Vấn




Khánh Nhất lại nhíu mày:

"Ta đâu có bảo ngươi đi điều tra giúp ta, không cần ngươi giúp, ta cũng có cách giành được vị trí thủ lĩnh ảnh tử."

Lý Khác tiếp tục nói:

"Sau khi đến nhận chức ở khu 3, Khánh Nguyên lập tức biến mất, rất có thể hắn biết vòng thứ 3 rất nguy hiểm nên chọn cách nấp trong bóng tối đợi thời cơ. Ngay cả hệ thống tình báo của Lý thị cũng không thể tìm ra vị trí hiện tại của hắn, rất có thể thế lực sau lưng hắn có năng lực che giấu rất mạnh. Còn về Khánh Thi, cha nàng đã đến thành phố số 10, có thể hắn sẽ dẫn theo rất nhiều cao thủ đến đây….Không phải thủ lĩnh ảnh tử quy định những người được chọn chỉ được phép mang cao thủ cấp C đi theo bảo vệ thôi sao, những gì nàng ta làm có tính là phạm luật không?"

"Tính, đương nhiên tính.”

Khánh Nhất nhíu mày:

"Từ trước đến nay, những người có thể giành chiến thắng đều là những kẻ rất giỏi lách luật, thường thì đến vòng thứ tư, những người được chọn mới được mang theo cao thủ bên người. Nên dù mang đến thì đối phương cũng không dám ra tay quá lộ liễu đâu."

Lý Khác hỏi:

"Đúng rồi, Khánh Nhất, người nhà ngươi đâu, sao họ không đến thành phố số 10 giúp ngươi. Có cần ta sai người của Lý thị đến đó không?"

Khánh Nhất nói:

"Không cần không cần, ngươi làm vậy thì khác gì để Lý thị nhúng tay vào nội bộ Khánh thị."

"Tùy ngươi.”

Lý Khác nói:

"Bây giờ ngươi có kế hoạch gì không?"

Khánh Nhất nghĩ một lúc rồi nói:

"Ta đang định tìm cơ hội đến khu 1, ta nghĩ có lẽ ở đó sẽ rất thú vị. . . Đúng rồi, tiên sinh có liên lạc với ngươi không?"

Lý Khác im lặng hai giây mới hỏi:

"Ngươi tìm tiên sinh làm gì."

Khánh Nhất ngập ngừng nói:

"Bây giờ ta đã tu luyện xong đại chu thiên, muốn tu luyện tiếp nhưng hắn lại chưa dạy ta công pháp phần tiếp theo."

"Phải không?"

Lý Khác hỏi.

"Phải, còn trường hợp nào khác sao.”

Khánh Nhất hỏi lại.

"Ta sẽ chuyển lời của ngươi đến tiên sinh, có lẽ ngài sẽ đích thân mang phương pháp tu luyện đó đến thành phố số 10 cho ngươi."

"Thật hả….À, ý ta là ta chỉ muốn tăng thực lực lên thôi, còn chuyện có gặp tiên sinh hay không không quan trọng."

Mấy ngày nay, chủ đề được nhắc đến nhiều nhất ở khu 3 chính là chuyện vặt trong Cơ quan Tình báo Liên bang PCA và hôm nay, tổ 7 ở khu 1 đã bắt được những ai.

Đây đều là những tin tức nóng hổi vừa xảy ra.

Cứ mỗi lần Khánh Nhất nhớ lại cảnh ngươi ở khu 1 hùng hổ đến bắt người, sau đó ngang ngược nói với người khác:

"Từ trước đến nay khu 1 cần chứng cứ mới có thể bắt người sao?"

Khánh Nhất lại cảm thấy đã ghiền.

Sau khi ngắt điện thoại, khóe miệng hắn lại dần dần nhếch lên.

Đối với hắn mà nói, chuyện hắn cảm thấy thú vị nhất mỗi ngày chính là nghe cuộc gọi mã hóa này.

Mỗi ngày, con trai gia chủ Lý thị đều gọi điện cho người được chọn cho vị trí thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị một lần, nếu chuyện này lộ ra ngoài thì có lẽ mọi người không tin đâu.

Khánh Nhất vừa bước vào phòng làm việc ở khu 3 đã thấy Khánh Vô đang úp mặt lên bàn ngủ gật. Khánh Văn đang mời các thám viên đến hội sở của hắn ở thành phố số 10, nghe nói trong hội sở có rất nhiều biệt thự, họ có thể thoải mái mở party ở đó.

Khánh Văn không chỉ mời mỗi thám viên của tổ hắn, hắn còn mời cả những thám viên ở tổ của Khánh Nhất.

Bây giờ đã chẳng còn ai đến báo cáo công việc cho Khánh Nhất nữa. Nếu có công việc gì, nhất định những thám viên đó sẽ báo cáo cho Khánh Văn, như thể Khánh Văn mới là người quản lí họ vậy.

Khánh Nhất lặng lẽ nhìn, sau đó hắn đeo tai nghe rồi lầm bầm:

"Nhàm chán."

….

Trong phòng làm việc của tổ 7 ở khu 1, Khánh Trần vừa mở mắt ra đã thấy Khánh Hoa và mười người khác đang đứng ngoài lớp cửa kính trong suốt trước cửa phòng làm việc nhìn hắn chằm chằm.

Khánh Trần sửng sốt:

"Có chuyện gì sao?"

Sau khi bước vào phòng làm việc, Khánh Hoa nói với hắn:

"Ông chủ, mấy ngày này chúng ta đã bắt tổng cộng 71 người. Trong đó, ngài đã ra lệnh thả 17 người, 45 người đã khai nhận tất cả mọi chuyện, 6 người chết trong quá trình thẩm vấn, chỉ còn lại 3 người vẫn chưa khai gì. Chúng ta đã thử rất nhiều cách nhưng vẫn không thể nào cậy được miệng họ."

Chuyện này khiến Khánh Hoa rất xấu hổ, rõ ràng ông chủ đã tìm ra người bị tình nghi, nhưng họ lại không thể khiến tất cả những người đó nhận tội được.

Chuyện này không liên quan gì đến vấn đề ông chủ của họ có lợi hại hay không, mà do họ không được việc.

Lúc trước bọn Khánh Hoa còn lo ông chủ mới đến không đủ năng lực, nhưng bây giờ nỗi lo của họ lại biến thành mình có đủ năng lực đi theo ông chủ hay không….

Khánh Trần nghĩ một lúc rồi :

"Để ta đến phòng thẩm vấn xem sao."

Khánh Hoa sửng sốt:

"Chỗ đó vừa bẩn vừa loạn, ngài không cần đích thân đến đó đâu, chỗ đó chỉ khiến ngài bẩn mắt thôi."