Như Nước Với Lửa

Chương 30




Cuối tháng 10, tập đoàn Phiếm Hải một lần nữa đưa ra đề nghị chào mua đến các cổ đông của Saint Games, giá cao hơn lần trước rất nhiều, lần này có kèm theo điều kiện: Đầu tiên là phải nhận được sự chấp thuận của cả hai nước, thứ hai là mua ít nhất 50% + 1 cổ phần vốn chủ sở hữu, tốt nhất là trên 90%, để hoàn tất quá trình tư nhân hóa Saint Games. Luật pháp của cả hai nước quy định khi tỷ lệ sở hữu vượt quá 90%, có thể chọn đề nghị bắt buộc (mandatory offer) mua lại số cổ phần còn lại.

Hiển nhiên, lần này Phiếm Hải đang muốn giành quyền kiểm soát.

Giá chào mua lần này là 35 bảng Anh mỗi cổ phiếu, lúc này do báo cáo tài chính rác rưởi nên giá đóng cửa của Saint Games là 18 bảng Anh, còn giá đề nghị của Phiếm Hải cao hơn gần 100%.

Vì Hội đồng quản trị Saint Games không chấp thuận trước nên đề nghị chào mua lần này trở thành thâu tóm thù địch.

Hiệp sĩ trắng tuyệt đẹp của Saint Games bất ngờ tung đòn thâu tóm thù địch, giống như Thanh Huy.

Điểm khác biệt là việc mua lại của Phiếm Hải lần này sẽ dễ dàng hơn Thanh Huy lần trước, bởi cách đây vài tháng, chính Saint Games đã tự dâng lên 31% cổ phần cho Phiếm Hải.

Ngay khi tin này vừa ra, truyền thông hai nước đã đổ xô đưa tin:

[Hiệp sĩ trắng quay người biến thành ăn cướp ngay trước cửa?]

[Tập đoàn Phiếm Hải! Một công ty Trung Quốc ​​hiếm hoi tung đòn thâu tóm thù địch!]

Hội đồng quản trị Saint Games liền khuyên cổ đông không nên hành động gì, nhưng Triệu Hãn Thanh trả lời phỏng vấn rằng: “Tập đoàn Phiếm Hải tự tin nhận được ít nhất 50% sự ủng hộ của cổ đông.”

Phiếm Hải đã chuẩn bị đầy đủ cho lần thâu tóm thù địch này.

Việc tung ra đòn thâu tóm thù địch với một công ty công nghệ là chuyện cực kỳ hiếm có. Cốt lõi của một công ty công nghệ là công nghệ và “con người”, nói cách khác, ngay cả khi đã mua lại một công ty, nó sẽ hoàn toàn vô nghĩa nếu không thể giữ được những người bên trong nó.

Nhưng hiếm không có nghĩa là chưa từng có. Vì thế, tương tự như mọi lần trước, Phiếm Hải liền gửi thư ngỏ sau khi chào mua công khai.

Thư ngỏ là do chính Kinh Hồng chấp bút, ý chính là tập đoàn Phiếm Hải không muốn thay đổi phương hướng hoạt động hiện tại của Saint Games, công ty sẽ tiếp tục phát triển độc lập. Tập đoàn Phiếm Hải rất yêu thích các trò chơi trước đây của Saint Games; hy vọng sẽ tiếp tục duy trì tình yêu, sự nể sợ và tôn trọng, trí tưởng tượng và sự sáng tạo thiên tài, trình độ kỹ thuật đỉnh cao và trình độ thẩm mỹ độc đáo, cùng sự gắn kết được hình thành bởi một mục tiêu chung cao cả của nhân viên Saint Games dành cho “game“.

Bức thư cũng nói rằng thế giới đôi khi thật nhàm chán, nhưng trong game, con người có thể có một cuộc hành trình vô cùng thú vị, có thể trở thành một người khác, sử dụng một thân phận khác, lang thang, bay bổng, làm một số điều mới mẻ, và sống một cuộc sống mới, thật không gì sánh bằng hạnh phúc này. Phiếm Hải cảm ơn các nhân viên của Saint Games vì ​​tất cả niềm hạnh phúc mà họ đã mang lại cho thế giới, sẵn sàng cống hiến hết mình để bảo vệ tấm lòng của họ.

Kinh Hồng kể rằng tháng trước, anh gặp một người đàn ông tên Sun có ước mơ trở thành game thủ chuyên nghiệp. Sun bị cắt cụt chân khi mới 10 tuổi, không thể chạy hay đi, hoàn toàn không thể tự chăm sóc bản thân, phải nhờ cha mẹ chăm sóc, cảm thấy mình như một kẻ vô dụng, đã nhiều năm rồi không còn cảm thấy mình có phẩm giá con người. Tuy nhiên, sau khi tiếp xúc với Viễn Chinh anh ta đã lao đầu vào đó. Anh ta nói: “Tôi như thế này, chỉ khi chinh chiến khắp bốn phương trong biển sao Viễn Chinh, vượt ngàn dặm, cứu vô số người khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng, tôi mới cảm thấy mình còn nhiệt huyết, mình còn đang sống. Chỉ ở trong Viễn Chinh, tôi mới là người thực sự. Tôi biết, ít nhất tôi còn có một biển sao của riêng mình.” Và Viễn Chinh cũng giúp Sun tìm lại được ước mơ và mục tiêu trong cuộc sống, anh ta mong muốn trở thành một game thủ chuyên nghiệp, mang lại hạnh phúc cho mọi người, tốt nhất là có thể dùng số tiền thu được từ các cuộc thi để mua một đôi chân giả thông minh đắt tiền.

Sau đó Kinh Hồng đột ngột đổi giọng, viết: Tuy nhiên, Phiếm Hải hy vọng sẽ thay đổi được luật bất thành văn hiện nay trong ngành game, đó là thu hút nhân viên bằng “hoài bão“. Các kỹ sư của công ty game có tay nghề không kém các công ty khổng lồ nhưng lương chỉ bằng một nửa số tiền mà người ta kiếm được. Điều đặc biệt đáng thất vọng là một số công ty game này có lợi nhuận cực kỳ cao. Phiếm Hải cảm thấy khó hiểu trước điều này, Phiếm Hải cho rằng nhân viên của Saint Games không nên bị đối xử như vậy. Vì vậy, nếu thương vụ mua lại thành công, lương nhân viên sẽ sánh ngang với những gã khổng lồ ngành công nghệ thông tin để báo đáp lại tâm huyết của họ. Phiếm Hải tin rằng trên đời này, đam mê khó tìm và là phẩm chất quý giá cần được trân trọng hơn là bị lợi dụng.



Đoạn cuối thư ngỏ, Kinh Hồng cho biết Phiếm Hải đã trao đổi với một số quản lý cấp cao hiện tại của Saint Games, ngoại trừ CEO, các nhân viên kỳ cựu và người có đóng góp lớn cho Saint Games sẽ ở lại, và hiện họ cùng Phiếm Hải mong toàn thể nhân viên cùng nhau ở lại.

Thư ngỏ của Kinh Hồng không hề nói dối. Trước đó, Triệu Hãn Thanh đã bàn bạc với hai người hợp tác của Mark Greenberg, cả hai đồng ý ở lại Saint Games. CEO của công ty này tương đối giỏi trong việc quản lý và điều hành, nhưng khả năng sáng tạo trong trò chơi và thế giới quan phụ thuộc nhiều hơn vào hai người hợp tác. Mà họ lại rất đơn giản.

Tất nhiên, để thuyết phục họ ở lại công ty, Triệu Hãn Thanh đã dùng đến sức mạnh của đồng tiền. Hai người hợp tác cũng sẽ bán cổ phần nhưng vẫn ở lại Saint Games, vì vậy mà Triệu Hãn Thanh hứa hẹn mức lương hàng năm rất cao.

Có điều ngoài sức mạnh của đồng tiền, các yếu tố khác cũng phát huy tác dụng. Bản thân CEO đã không đàng hoàng tử tế gì, hai người hợp tác cũng không mấy thích hoặc dựa dẫm nhiều vào gã, đồng thời, họ thực sự có tình cảm sâu sắc với Saint Games và các trò chơi mà mình phát triển.

Thư ngỏ của tập đoàn Phiếm Hải ngay lập tức có tác động tích cực. Tất nhiên không ai muốn bị một công ty Trung Quốc mua lại, nhưng thư của Phiếm Hải rất chân thành, quan trọng hơn là Phiếm Hải hứa hẹn sẽ tăng lương.

“Bóc lột nhân viên bằng hoài bão của họ” quả thực là một hiện tượng phổ biến trong ngành. Nhân viên đều làm việc vì tình yêu chứ không phải vì tiền, dường như việc nói đến tiền đã trở nên sáo rỗng và dung tục. Nhưng khi nhân viên nhìn các kỹ sư của công ty khác, họ thực sự cảm thấy buồn và tự hỏi “tại sao“.

Trên một diễn đàn game, một người dùng cũ tự nhận là nhân viên của Saint Games đã đăng bài nói rằng ban đầu anh ta khá phản cảm với Phiếm Hải, nhưng sau khi đọc thư ngỏ, anh ta đã thay đổi suy nghĩ ban đầu, cảm thấy biết đâu như vậy sẽ tốt hơn bây giờ. Anh ta còn nói, nhìn chung các đồng nghiệp trong công ty đều cảm thấy thái độ của Phiếm Hải khá chân thành.

Kinh Hồng nhìn ngữ pháp của anh ta thì cảm thấy đó là người Nhật.

Có vẻ như việc thâu tóm thù địch lần này sẽ diễn ra suôn sẻ.

Kinh Hồng tin rằng cổ đông của Saint Games sẽ sớm bán cổ phần của mình.

...

Điều mà Kinh Hồng và Triệu Hãn Thanh không ngờ tới là ngay sau Lễ tạ ơn, thương vụ mua lại Saint Games lại bất ngờ diễn biến theo chiều hướng xấu hơn.

Nhận thấy hội đồng quản trị Saint Games và Hiệp sĩ trắng Phiếm Hải bất hòa, tập đoàn Thanh Huy ngóc đầu trở lại, một lần nữa vươn tay, đưa ra lời đề nghị chào mua công khai mang tính cạnh tranh cho cổ đông, với giá cao hơn của Phiếm Hải một chút nhưng không nhiều.

Kinh Hồng không ngờ rằng trước đó Thanh Huy đã rút lui khỏi đấu thầu, nhưng Chu Sưởng vẫn để ý đến Viễn Chinh, đồng thời không bị chiêu trò của Mark Greenberg đánh lừa, như thể hắn đoán trước rằng Phiếm Hải và Saint Games sẽ sớm trở mặt với nhau.

Hội đồng quản trị Saint Games, một lần nữa, chứng tỏ bản chất ba phải của mình. Hội đồng quản trị Saint Games không gánh nổi sức ép của cổ đông, đưa ra bốn phương án, lần lượt là: Chấp nhận lời đề nghị của Phiếm Hải, chấp nhận lời đề nghị của Thanh Huy, bán cổ phiếu ra thị trường, tiếp tục chờ những lời đề nghị chào mua khác.

Có thể được xem là một hình mẫu của lời lẽ vô nghĩa.

Đứng trước hai lời đề nghị này, các cổ đông đương nhiên đều muốn bán nên buộc hội đồng quản trị Saint Games phải đưa ra lời khuyên của công ty. Còn hội đồng quản trị lại dùng chiêu trò chơi chữ, mọi đề nghị thực ra đều tương đương với không có đề nghị nào.

Hội đồng quản trị Saint Games đang kéo dài thời gian.

Kinh Hồng nghe nói “kéo dài” thực ra là ý của CEO, Mark Greenberg.

Về mặt pháp lý, hội đồng quản trị có nghĩa vụ tìm kiếm lợi nhuận cho cổ đông, đối mặt với hai lời đề nghị như vậy, có vẻ rất vô lý nếu vẫn “không khuyến nghị“. Nhưng trên thực tế, xung đột lợi ích giữa các cổ đông của công ty và hội đồng quản trị thường xuyên xảy ra, hội đồng quản trị không muốn công ty bị mua lại, bọn họ có ý định của riêng mình. Lần này cũng vậy, hội đồng quản trị Saint Games đang trì hoãn bằng những lời lẽ vô nghĩa.

Rõ ràng, người tiếp quản mà Mark Greenberg tìm đến, các công ty tài chính nhỏ, không thể cạnh tranh được với Phiếm Hải và Thanh Huy.



Trên thị trường, khi biết Phiếm Hải và Thanh Huy đang tranh giành quyền kiểm soát Saint Games, một lượng lớn quỹ đầu tư đang đổ xô mua cổ phiếu Saint Games. Giá cổ phiếu của Saint Games ngày càng tăng cao, sắp tới, hội đồng quản trị Saint Games có thể lấy cớ “định giá thấp” để từ chối đề nghị chào mua. Khi đó, Phiếm Hải và Thanh Huy sẽ phải tăng tổng mức giá chào mua.

Trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Phiếm Hải, Triệu Hãn Thanh đang hỏi ý kiến Kinh Hồng: “Làm sao đây? Bây giờ tình hình rất phức tạp, một mặt phải cạnh tranh với Thanh Huy, mặt khác giá cổ phiếu của Saint Games trên sàn chứng khoán tiếp tục tăng, hiện đã tiệm cận với giá chào mua. Nếu cao hơn thì cả hai bên đều phải tăng giá.” Hiển nhiên, giá chào mua phải cao hơn giá cổ phiếu trên thị trường thứ cấp, nếu không cổ đông sẽ không chấp nhận đề nghị mà sẽ lựa chọn bán cổ phiếu trực tiếp trên sàn giao dịch, như vậy đơn giản và nhanh chóng hơn, chỉ cần một cú nhấp chuột trên phần mềm giao dịch, một giây là xong.

“...” Kinh Hồng gấp tài liệu lại, nói: “Để tôi suy nghĩ.”

Nếu mức giá cuối cùng quá cao thì chắc chắn là không ổn. Thậm chí trong ngành tài chính còn có một từ gọi là “winner's curse” – lời nguyền của kẻ chiến thắng, ám chỉ rằng trong quá trình đấu thầu, giá được nâng lên mức quá cao để giành được công ty mục tiêu.

Triệu Hãn Thanh nói thêm: “Báo giá hiện tại của chúng ta thực ra đã đạt đến giới hạn trên.”

Kinh Hồng gõ tay xuống bàn hỏi: “Đã tính đến tỷ giá đô la Mỹ chưa?”

Năm 2018, Cục Dự trữ Liên bang Mỹ tiếp tục chính sách thắt chặt tiền tệ, thay đổi phong cách ôn hòa trong những năm gần đây, tăng lãi suất nhiều lần, mỗi lần 25 điểm, dòng vốn toàn cầu đổ vào Mỹ, đô la Mỹ tăng mạnh, tỷ giá đô la Mỹ so với đồng nhân dân tệ của Trung Quốc sắp phá vỡ mức 7.

Việc mua lại lần này được thực hiện thông qua công ty con của Phiếm Hải tại Mỹ, hiện nay đô la Mỹ đang tăng mạnh nên số vốn bỏ ra lại nhiều hơn dự tính một phần.

Triệu Hãn Thanh nói: “Đã tính vào hết rồi.”

Kinh Hồng gật đầu: “Tôi biết rồi.”

“Vậy cậu xem thế nào.” Triệu Hãn Thanh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nhân tiện, tôi đã xem văn bản chào mua của Thanh Huy, trong đó có điều khoản mua lại mang tính phân biệt đối xử đối vớitập đoàn Phiếm Hải với tư cách là một cổ đông của Saint Games, Phiếm Hải có quyền từ chối đề nghị chào mua này.”

“Ừ...” Kinh Hồng đáp: “Được. Cứ từ chối trước đã, bảo Thanh Huy làm lại bản khác.”

Triệu Hãn Thanh đi rồi, Kinh Hồng khẽ ấn trán.

Chu Sưởng... Lại là Chu Sưởng.

Cứ không thoát khỏi cái tên này được.

...

Tiếp đó, một tuần sau khi Thanh Huy đưa ra đề nghị chào mua công khai cạnh tranh, tập đoàn Phiếm Hải bất ngờ công bố hai tin tức lớn.

Đầu tiên, lời đề nghị của tập đoàn Thanh Huy có chứa các điều khoản mang tính phân biệt đối xử đối với Phiếm Hải, tập đoàn Phiếm Hải đã từ chối.

Đáng ngạc nhiên hơn nữa là điều thứ hai: Tập đoàn Phiếm Hải thông báo sẽ không bao giờ tăng giá chào mua mà sẽ giữ nguyên giá hiện tại là 35 bảng Anh một cổ phiếu, nhấn mạnh giá hiện tại cao hơn giá trị thực tế, giá mà Phiếm Hải đưa ra trước đó đã quá chân thành.

Lúc này, Phiếm Hải không nói rằng báo cáo tài chính của Saint Games bị cố ý làm xấu đi, mà cho rằng “Giá cổ phiếu trước đó của Saint Games thực sự phản ánh tình trạng hoạt động gần đây“. Saint Games có khổ cũng không dám than.

Việc “không tăng giá” này đã dội một gáo nước lạnh vào thị trường vốn đang điên cuồng, giá cổ phiếu của Saint Games cuối cùng cũng ngừng tăng và ổn định trở lại.