Như Nước Với Lửa

Chương 47: Phiếm Hải chống bán khống (8)




Chiều hôm sau, Phiếm Hải và Thanh Huy cùng lúc công bố thông tin này, các phương tiện truyền thông lớn đều đưa tin hoặc đăng lại, toàn bộ Internet Trung Quốc bùng nổ.

[Tân Hoa Xã: Cái bắt tay thế kỷ! Phiếm Hải và Thanh Huy mở hệ sinh thái cho nhau!]

[Khoa học kỹ thuật Sina: Cuộc hòa giải thế kỷ giữa Phiếm Hải và Thanh Huy! Hơn mười năm đối kháng, Kinh Hồng và Chu Sưởng gặp nhau, cởi bỏ thù hận!]

Khoa học kỹ thuật Sina viết:

[Hôm nay, Phiếm Hải và Thanh Huy đã đưa ra thông báo thống nhất rằng hệ sinh thái sẽ mở cửa cho nhau, hai bên đã đạt được thỏa thuận về chính sách hạn chế được nới lỏng hơn. Hiện tại, tập đoàn Phiếm Hải đã cho phép xuất hiện liên kết video của Thanh Huy trong các nhóm trên một số ứng dụng xã hội của mình, sau đó tập đoàn Phiếm Hải sẽ đưa ra lựa chọn “có chặn liên kết hay không” trên giao diện trò chuyện cá nhân. Đồng thời hệ thống nạp game Phiếm Hải có thêm công cụ thanh toán của Thanh Huy. Và tập đoàn Thanh Huy cũng đã cho phép các liên kết quảng cáo của Phiếm Hải xuất hiện ở những khu vực hàng đầu trên một số nền tảng video của họ, đồng thời... Được biết, các hành động tiếp theo của tập đoàn Phiếm Hải có thể bao gồm... và các hành động tiếp theo của Thanh Huy có thể là...]

Tiếp theo, bài viết mô tả chi tiết lịch sử đối đầu giữa hai bên:

[Ngày 31/12/2008, tập đoàn Thanh Huy chính thức chặn liên kết đến sản phẩm của Phiếm Hải, ngay sau đó tập đoàn Phiếm Hải cũng chặn liên kết đến sản phẩm của Thanh Huy, tạo thành một hệ sinh thái khép kín của riêng mình. Từ đó, Thanh Huy và Phiếm Hải xây dựng tường thành, vây đất làm chuồng, hai phe khói lửa mù mịt. Dưới sự dẫn dắt của những gã khổng lồ, các nhà khởi nghiệp chỉ có thể cố gắng len vào khe hở...

Chúng tôi tin rằng một hệ sinh thái cởi mở hơn sẽ mang lại cơ hội kinh doanh lớn hơn...]

Một số phương tiện truyền thông suy đoán lý do:

[Trước đây, các nền tảng lớn kiểm soát lưu lượng truy cập đã sử dụng tính năng “chặn” để tấn công đối thủ, thậm chí là đánh bật đối thủ ra khỏi phân khúc của mình, làm sai lệch trật tự thị trường, hình thành các khu vực dữ liệu biệt lập, ảnh hưởng lớn đến quyền tự do kinh doanh và phạm vi tiếp cận của các công ty mới...

Dựa trên những lý do trên, hoạt động chấn chỉnh của Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin đang diễn ra sôi nổi. Được biết, Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin sắp triển khai hành động 100 ngày nhằm quản lý ngành, chặn liên kết được coi là hành vi tiêu cực ảnh hưởng đến trải nghiệm người dùng, gây tổn hại đến quyền lợi người dùng, gây rối loại môi trường cạnh tranh, và coi thường trật tự thị trường. Để đối phó với việc “chặn”, Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin sẽ tổ chức cuộc họp chỉ đạo hành chính để buộc Phiếm Hải và Thanh Huy cùng các đại gia Internet khác phải chấn chỉnh theo chuẩn, chữa trị tận gốc, đưa họ về với mục tiêu ban đầu.]

Kinh Hồng biết đây thực ra là sự thật. Dưới sự giám sát, Phiếm Hải và Thanh Huy hợp tác thực chất là đi theo một xu hướng chung. Hôm đó, bốn chữ mà anh hỏi Chu Sưởng là “hệ sinh thái mở“.

Nhưng Kinh Hồng cũng biết rất rõ, lẽ ra hắn có thể trì hoãn việc này một thời gian, mở hệ sinh thái trong lúc này thực ra đã giúp ích cho Phiếm Hải.

Tất nhiên, các blogger lớn cũng đã phân tích ưu và nhược điểm:

[Hành động này có vẻ đơn giản, nhưng thực tế nó như rút dây động rừng, bố cục của nhiều sản phẩm Internet có thể thay đổi. Trước hết, Thanh Huy vui nhiều hơn lo. Thứ nhất, trước đây các bước mở Video Thanh Huy chia sẻ qua nhiều phần mềm của Phiếm Hải rất phức tạp và bất tiện, nhưng sau này chi phí để có được khách hàng có thể giảm đi rất nhiều. Thứ hai...

Tiếp theo, đối với Phiếm Hải, tác giả cho rằng niềm vui lấn át nỗi lo. Thứ nhất, trò chơi, phim ảnh truyền hình và các lĩnh vực kinh doanh khác có thể mở rộng kênh tiếp thị. Thứ hai...

Nhưng mặt khác, “nỗi lo” của Phiếm Hải còn lớn hơn Thanh Huy. Chẳng hạn, động thái này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh phát sóng trực tiếp và các streamer của Phiếm Hải. Phiếm Hải vừa công bố hợp tác với Livestream XX để chia sẻ lưu lượng truy cập, tuy nhiên...]

Tin tức vừa ra, trên mạng đã có rất nhiều thảo luận:

[Omega và Juliet: Ôi đệt!]

[Người biết điều nhất trong cả nước: Cái tin này hoàn toàn xứng đáng với câu “Ôi đệt”!]

[Tài khoản này bị tình nghi phân biệt giới tính vui lòng chặn: Ý là sao? Tôi thiểu năng trí tuệ (vui vẻ), chờ giải thích.]

[Hôm nay vò mẻ ngày mai chẳng sợ ngày kia sứt: Lúc này mở hệ sinh thái? Lúc này??? Đây là cứu Phiếm Hải sao...]

[Không được bạo lực với khách hàng: Bạn đã bao giờ chiến đấu đến chết vì đối thủ hay kẻ thù không đội trời chung của mình chưa? Thanh Huy: “Có đấy có đấy!”]

[Tui quyết đầu tư dự án này: Phiếm Hải và Thanh Huy, cạnh tranh dưới một hình thức rất mới.]

[Hiệu trưởng Lam Tường: Có tác giả nào viết phiên bản nhân hóa không? Phiếm Hải và Thanh Huy, nghe cũng khá ngon...]

[Trạng nguyên khoa học tự nhiên tỉnh Giang Tô: Trả lời @Hiệu trưởng Lam Tường: Hay là chúng ta ship Chu Sưởng Kinh Hồng luôn.]

[Đội trưởng quét đồi trụy Tấn Giang: Trả lời @Trạng nguyên khoa học tự nhiên tỉnh Giang Tô: Kinh Hồng: “Đúng vậy, chúng tôi có một đứa con.”]

[Trạng nguyên khoa học tự nhiên tỉnh Giang Tô: Trả lời @Đội trưởng quét đồi trụy Tấn Giang: Kinh Hồng: “Đúng vậy, chúng tôi đang mang thai đứa thứ hai.”]

[Ham ăn biếng làm: Trả lời @Đội trưởng quét đồi trụy Tấn Giang: Tôi đồng ý cuộc hôn nhân này!]

[Tui bất lực tui sợ hãi: Tui không hiểu kinh doanh, nhưng tui hiểu phim thần tượng!!!]

[Quỹ không xanh thì mình xanh: Chắc điên rồi, tui dám lên Weibo ship đôi Kinh Hồng và Chu Sưởng nè trời.]

[Sao cục kem lại rớt: Tôi sắp 40 tuổi, năng lực chưa đủ, ông chủ ngày nào cũng mắng, con không ngoan, thầy ngày nào cũng mắng, chồng đánh tôi, cuộc sống của tôi thật vất vả! Vậy nên, Kinh Hồng và Chu Sưởng có thể tung thêm tin tức như thế này được không?]

[Giám đốc làm ơn đừng hối nữa: Trả lời @Sao cục kem lại rớt: Tốt nhất là cô thực sự 40 tuổi [mỉm cười].]

[Bé chim đáng tự hào của tôi: Không, tại sao mấy người lại mặc định Chu Sưởng là 1?]

[Muốn bóp mông trai đẹp: Trả lời @Bé chim đáng tự hào của tôi: Tôi chỉ có thể nói là cô chưa đọc đủ mấy cái truyện người lớn nha, thoạt nhìn Chu Sưởng là biết 1 siêu hung hãn rồi đó! Chu Sưởng chính là thiết lập kinh điển hoàn hảo của HuaShi* đó!]

* Một trang web văn học của Trung Quốc



[Bé chim đáng tự hào của tôi: Trả lời @Muốn bóp mông trai đẹp: Ủa vậy, đúng thật à, vậy tôi phải chăm chỉ cần cù học bù thêm thôi.]

[Muốn bóp mông trai đẹp: Trả lời @Bé chim đáng tự hào của tôi: Cố lên.]

[Ra biển hóng gió mông lạnh quá: Nhìn mà ngu luôn, mấy người giỏi quá vậy...]

[Cơn lốc trên đấu trường eSports: Cấp báo! Tôi đi thử rồi! Game mobile Phiếm Hải hiện đã có thể sử dụng công cụ thanh toán của Thanh Huy! Tôi mới nạp thành công 1 xu nè!]

[Đề cử những truyện cứ đọc là sướng: Đúng, trước đây ba tôi không biết cách sao chép ID video trong cuộc trò chuyện, tôi mới gửi một lèo hơn 20 video hài hước luôn nè...]

[Người dùng 87654321: Trả lời @Đề cử những truyện cứ đọc là sướng: Xin video hài.]

[Cô ấy cưới chủ tịch tàn tật ai mà ngờ chủ tịch chỉ giả vờ: Không phải chứ, tin tức mới được công bố, sao mấy người làm được nhiều chuyện quá vậy?]

...

17 giờ 30 theo giờ Bắc Kinh, Nasdaq bên kia Thái Bình Dương mở cửa.

Vì có tin Phiếm Hải và Thanh Huy mở hệ sinh thái cho nhau nên giá cổ phiếu Phiếm Hải tăng vọt, đồng thời giá cổ phiếu Thanh Huy cũng tăng theo. Tương tự, vì tin tức này mà giá cổ phiếu của hai công ty lớn khác trong đó có Vị Lai cũng giảm một phần, đặc biệt là Vị Lai. Vị Lai cũng có sản phẩm video và chưa bị Phiếm Hải chặn nên tin “Phiếm Hải mở liên kết cho Thanh Huy” là một cú sốc đối với Vị Lai, cổ phiếu Vị Lai giảm 5,1%.

Sự suy giảm của tập đoàn Phiếm Hải trên thị trường vốn mấy ngày qua đã chững lại.

Kinh Hồng gửi tin nhắn cho Chu Sưởng: [Cảm ơn.]

[Cảm ơn gì.] Chu Sưởng đáp: [Chuyện đôi bên cùng có lợi.]

[Không.] Kinh Hồng vẫn nói: [Mở cửa hệ sinh thái lúc này là đang giúp Phiếm Hải.]

Ban đầu Chu Sưởng không trả lời, nhưng lát sau, hắn đột nhiên gửi sang một địa chỉ, hỏi: [Tối nay ăn bữa cơm?]

Tất nhiên, Kinh Hồng không mặt dày đến độ vừa cảm ơn xong đã vội từ chối người ta, anh đồng ý: [Được. Mấy giờ?]

Chu Sưởng hỏi: [Bảy giờ rưỡi?]

Kinh Hồng đáp: [Được.]

Thực tế, đối với Kinh Hồng, thời gian cho bữa tối là từ 5 giờ chiều đến 12 giờ khuya, hết sức bình thường. Truyện Thám Hiểm

Địa điểm vẫn là nhà hàng tư nhân, cửa lớn cũng khóa, hai người ngồi đối diện nhau trên bàn, Chu Sưởng hỏi Kinh Hồng: “Uống trà gì?”

“Thôi đi...” Kinh Hồng đáp: “Tối anh Chu không muốn ngủ, nhưng mà tôi muốn.”

Chu Sưởng bật cười, lật menu trà: “Uống trà hoa đi.”

Kinh Hồng gật đầu.

Thức ăn lên đủ, cả hai không thể không nhắc đến giá cổ phiếu của Phiếm Hải, Chu Sưởng nói: “Giá cổ phiếu Phiếm Hải đã tăng trở lại rất nhiều. Dù chưa đạt mức trước đó nhưng cũng chỉ kém khoảng 8%.”

“Lần này thì phải cảm ơn tổng giám đốc Chu.” Kinh Hồng cắn một miếng thịt bò, nói: “Không bằng trước cũng không sao. Phiếm Hải đang tiến triển tốt, thậm chí rất tốt, sự thật là thứ không thể che giấu quá lâu.”

Chu Sưởng: “Sếp Kinh bình tĩnh thật đấy.”

“Cái chính là tôi cảm thấy...” Kinh Hồng múc thêm một chén canh, tay cầm chiếc thìa sứ trắng: “Có người ấy mà, đê tiện thật.”

Chu Sưởng biết Kinh Hồng ám chỉ Lý Trí Dũng, CEO của Vị Lai, và có thể cả Kinh Thiên Bình nữa, hắn cười nói: “Không biết chọn đường mà đi.”

Kinh Hồng tán thành: “Đúng vậy.”

Khi tập đoàn Phiếm Hải bị bán khống trùng thời điểm đang bị SEC điều tra, vốn chỉ là một cuộc kiểm tra thông thường nhưng bỗng nhiên tin tức tiêu cực “tập đoàn Phiếm Hải bị SEC điều tra” tràn lan trên mạng khiến cho giá cổ phiếu của Phiếm Hải tiếp tục lao dốc, sau đó Kinh Hồng đã điều tra và tương đối chắc chắn rằng những phóng viên đó thực chất là “cộng sự” của Vị Lai. Đồng thời, Vị Lai tuyên bố thay đổi phương pháp khấu hao thẳng bản quyền, tiếp tục tấn công tập đoàn Phiếm Hải.

Về phần Kinh Thiên Bình, vào thời điểm quan trọng, trong lúc các cổ đông đang bồn chồn bất an, ông ta lại đưa ra câu hỏi lựa chọn “chia tách hay hợp nhất” để buộc các cổ đông gây áp lực cho anh, mong Phiếm Hải tiếp tục “truyền máu” cho Livestream Không Biên Giới của con trai mình.

Chu Sưởng cũng múc canh. Hắn múc được miếng thịt viên, rồi lại nhớ ra vừa rồi khi Kinh Hồng múc canh đã vớt ra mấy viên thịt kiểu này, có vẻ rất thích, thế là hắn nghiêng cổ tay lắc lắc cho thịt viên rơi ra khỏi môi, rồi mới cho phần còn lại vào chén của mình, một chuỗi động tác cực kỳ tự nhiên, nói: “Mấy cái chuyện giậu đổ bìm leo, Lý Trí Dũng chuyên nghiệp hơn ai hết.”

Ánh mắt Kinh Hồng lướt từ chiếc môi múc canh lên đến mặt Chu Sưởng, mấy giây sau anh mới nói: “Ừ.”

“Tôi nghe nói cách đây vài ngày...” Chu Sưởng nói thêm: “Thành tích của Vị Lai thực sự quá kém, không còn ai sử dụng trình duyệt nữa, Lý Trí Dũng cạo đầu thề thốt, tuyên bố trong cuộc họp toàn công ty rằng sẽ dẫn dắt Vị Lai giành lại vinh quang.”

“...” Kinh Hồng không nói gì hồi lâu, im lặng nhìn đôi đũa như đang suy nghĩ điều gì đó.

Ngay lúc Chu Sưởng cho rằng Kinh Hồng đang nghĩ đến bố cục tranh đấu, anh mới ngẩng đầu lên, nhìn hắn, có phần khó hiểu hỏi: “...Ông ta có tóc?”

Chu Sưởng đang húp canh, suýt nữa thì phun ngược ra, hắn cố kìm lại, khẽ mím môi cười: “Vừa rồi anh cân nhắc mất cả nửa ngày trời, là nghĩ chuyện này à?”

Kinh Hồng gật đầu.

“Tôi nhớ lại xem...” Chu Sưởng nghĩ lại: “Không có.”



“...” Kinh Hồng lấy điện thoại ở bên cạnh, hơi nghiêng người, rồi khom lưng bắt đầu tìm kiếm. Anh cầm đũa bằng một tay, gõ lên bàn phím bằng ngón trỏ tay kia. Vì tư thế không thuận tiện nên Kinh Hồng gõ rất chậm, Chu Sưởng cứ im lặng quan sát anh, từng động tác, vẻ mặt, mọi thứ của anh.

Các kết quả tìm kiếm được hiển thị. Kinh Hồng dùng ngón trỏ bấm vào “hình ảnh”, những ngón tay dài mảnh trượt trên đó, cuối cùng anh khẳng định: “Đúng là không có.”

“Được rồi.” Chu Sưởng nói: “Sếp Kinh nhỏ của chúng ta đã đóng dấu, Lý Trí Dũng là gã trọc đầu, Lý Trí Dũng cạo đầu thề thốt là giả, chúng ta có thể dịch ra tiếng Anh rồi thông báo cho toàn thế giới: Li Zhiyong, CEO of Weilai, Confirmed Baldy.”

Kinh Hồng bật cười thành tiếng.

Không hiểu sao anh lại cảm thấy rất thích thú khi được nói chuyện với Chu Sưởng – người đứng đầu Thanh Huy, đối thủ cũ của mình – như thế này, đặc biệt là “nói xấu” vài câu về người trong ngành. Tất nhiên các chủ đề khác cũng vậy.

Không cần thiết phải đạo mạo, làm dáng, ra vẻ mình là một CEO.

Khi trò chuyện, họ hoàn toàn bình đẳng, thoải mái hiếm thấy. Thực ra Kinh Hồng hầu như không có cuộc trò chuyện nào “hoàn toàn bình đẳng”, ngoại trừ với Chu Sưởng.

Chủ đề trò chuyện giữa hai người dường như đã tiến thêm một bước nữa, từ việc nói về bản thân, về nhau, về gia đình, đến những người khác mà họ quen biết.

Hai người tiếp tục tán gẫu, Chu Sưởng lại nói: “Nghe nói có một hôm, Phiếm Hải họp quản lý cấp cao, sếp Kinh đến trễ mười phút, nhưng vừa mở cửa phòng họp đã thấy cả một phòng quản lý cấp cao đang chia phe 5 vs 5 chơi Viễn Chinh?”

“Ừm.” Kinh Hồng cũng cười nhẹ, nói: “Viễn Chinh hiện tại rất quan trọng đối với hoạt động của Phiếm Hải, mọi người ít nhiều gì đều biết chơi một chút. Tôi dự định đến trễ nửa tiếng, không biết ai gợi ý nên họ bắt đầu chơi Viễn Chinh, nhóm trí tuệ nhân tạo một đội, và nhóm nền tảng xã hội một đội.”

Chu Sưởng hỏi: “Anh cũng biết?”

“Biết, nhưng không giỏi, không rảnh.” Kinh Hồng hỏi: “Anh thì sao?”

“Cũng vậy.”

Trò chuyện được một lúc, bữa cơm sắp kết thúc thì điện thoại của Chu Sưởng rung lên.

Là Chu Bất Quần.

Chu Sưởng đặt điện thoại xuống dưới gầm bàn, xem thử, lại là một tin nhắn giục cưới:

[Chu Bất Quần: Nghe Chu Thanh Viên nói con đã để ý ai rồi??? Ai??? Làm nghề gì??? Trông như thế nào???]

Chu Sưởng biết ngay là thằng em họ của mình tía lia, bỗng nhiên muốn trêu Chu Bất Quần, bèn đáp: [Làm IT, quản lý cấp cao trong ngành.]

[???] Chu Bất Quần hốt hoảng: [Bao nhiêu tuổi???]

Chu Sưởng trả lời: [Bằng con.]

Chu Bất Quần: [Ở tuổi này đã trở thành quản lý cấp cao??? Thật hay giả??? Trông như thế nào???]

Chu Sưởng nhướng mi nhìn Kinh Hồng một cái. Hắn tìm kiếm “Kinh Hồng” trên trình duyệt, bấm vào “hình ảnh”, chọn một bức ảnh tạp chí, tải xuống ứng dụng AI chuyển đổi giới tính trên mạng, tạo một tấm hình, gửi cho Chu Bất Quần.

Chu Bất Quần ngắm nghía rất lâu rồi đưa ra một câu: [...Hung dữ quá vậy.]

Chu Sưởng phì cười, đặt điện thoại trở lại bàn.

Kinh Hồng: “...?”

Chu Sưởng nói: “Ba tôi.”

Kinh Hồng gật đầu.

Gió đêm dần lạnh, trời cũng đã tối, Kinh Hồng nhìn đồng hồ trên cổ tay nói: “Cũng trễ rồi, về thôi, bữa này tôi mời.”

“Cũng được.” Chu Sưởng vừa nói, vừa bất thình lình cầm một đôi đũa sạch bên cạnh lên, khuấy khuấy rồi vớt vớt trong tô canh vừa rồi, cuối cùng lại gắp ra một viên thịt khác, xiên vào đầu đũa đưa đến bên môi Kinh Hồng: “Hình như sếp Kinh thích cái này?” Hắn thấy vừa rồi Kinh Hồng vớt sơ qua một lát nhưng không được gì.

Kinh Hồng: “...”

“Viên cuối cùng rồi.” Chu Sưởng nói: “Há miệng?”

Kinh Hồng nhìn miếng thịt viên, vẫn không nhúc nhích.

Đút thức ăn, quá là ái muội.

Hai người giữ nguyên tư thế trong chốc lát.

Cuối cùng Chu Sưởng mỉm cười, đưa đầu đũa ra trước một chút, lại đưa thêm một chút, chạm nhẹ vào môi Kinh Hồng. Sau đó Chu Sưởng dùng viên thịt quét một đường trên khóe môi Kinh Hồng, nhẹ nhàng từng chút một, từ khóe môi này sang khóe môi kia, dừng lại, rồi lại đưa về giữa môi, cuối cùng nhấc ra, lại dừng lại trước khe môi, nói: “Há miệng?”

Đường viền giữa môi Kinh Hồng dường như có vệt mỡ trơn bóng.

“...” Kinh Hồng cuối cùng cũng mở miệng, cắn lấy thịt viên, rồi nhai nuốt.

Anh ăn xong, Chu Sưởng đưa khăn ăn sang, nói: “Tay mỏi quá, phục vụ người khác thật khó khăn.”

“Vừa ăn cướp vừa la làng.” Kinh Hồng đáp trả:, “Không có ai nhờ tổng giám đốc Chu làm cả.”

“Đúng đúng, tôi đáng đời.” Chu Sưởng ung dung đặt đũa xuống, nghiêm túc nói: “Đồ ăn ở đây ngon thật.”