Chương 39: Giai đoạn khó khăn của Thomas.
"Vậy ra đây là món quà của ngài ấy cho ngươi, một quyển sách?"
"Hahaha, điều này cũng có nghĩa là ngài ấy rất chú ý đến ta, chỉ là tên này ngài ấy lại vứt qua cho các ngươi xử lý, thật đáng tiếc, tuy hắn không tốt bằng hai cái xác kia nhưng dù sao cũng là một sản phẩm của ngài ấy."
Vua chuột đang nói tới Johnathan, tên này đã không dùng được nữa rồi, hơn cả vị kia còn đích thân chỉ định đưa hắn cho học viện nên dù có muốn thì Vua chuột cũng chẳng ngu xuẩn đến mức tham lam nuốt riêng thứ này.
Hơn cả chuyến đi lần này hắn đã nhận đủ nhiều rồi, ân huệ chồng chất cao đến không tưởng, hắn thực sự không đủ can đảm để làm trái ý của ngài ấy, thậm chí dù có muốn thì cũng chẳng dám làm, tồn tại như vậy đụng vào là đi hết cả lũ chứ chẳng đùa.
"Vậy tên kia đâu rồi?"
Longius đương nhiên cũng có hứng thú với sản phẩm được cải tạo bởi ngài ấy, tiếc là ở lần trước tình huống có đôi phần bắt buộc và lão ta không không nhận ra được giá trị thật của chúng, tới tận khi Vua chuột nói ra thì mọi chuyện đã quá muộn rồi.
Nếu mà Longius biết được rằng hai cái xác kia là mẫu vật thí nghiệm hoàn hảo đến như vậy thì lão ta đã kiếm cớ để nuốt riêng một bộ rồi chứ không phải hai tay dâng lên cho Vua chuột một cách hết sức đơn giản như vậy.
Đương nhiên lão ta cũng hiểu chuyện loại lần này không tốt được bằng một phần nhỏ so với hai cái xác ngày hôm qua nhưng chừng đó chắc cũng đã vượt qua rất nhiều mẫu vật thí nghiệm mà lão ta từng thấy luôn rồi.
"Con đã đưa nó sang viện nghiên cứu số 7 rồi ạ."
Học viện có tổng cộng 10 viện nghiên cứu được đánh số từ 0 đến 9, trong đó thì 1 đến 9 nằm trong học viện còn 0 thì được xây dựng tại khu ổ chuột, các viện nghiên cứu có thể xem là tương lai của học viện, là nơi được dồn nhiều tài nguyên, tiền tài vào nhất.
Nhiều hơn cả bản chất của hai chữ học viện là dạy học và đào tạo thế hệ sau trở thành tương lai sau này, trong số các viện nghiên cứu thì có tổng cộng 4 cái cỡ lớn được đặt ở bốn phía là viện số 1 nằm ở phía Tây của học viện.
Viện số 3 nằm ở phía Đông của học viện, viện số 4 nằm ở phía Nam và cuối cùng là viện số 9 được đặt ở phía Bắc, chúng được dùng để nghiên cứu những chủ đề cực kỳ quan trọng, lượng thành viên của 4 viện này cũng có thể xem là đông nhất.
Thành tựu khoa học mang lại cũng là đứng hàng đầu, danh tiếng cũng tương tự như vậy, thậm chí chính ngay trong cộng đồng của các học viên còn nói rằng 4 viện này gánh lấy hơn phân nửa số thành tựu nghiên cứu của cả học viện.
Đương nhiên đây chỉ là một lời nói đùa không hơn không kém nhưng đôi khi một lời nói đùa tồn tại quá lâu thì sẽ dần dà trở thành sự thật trong tai những học viên ở các khóa sau này, còn sự thật thì đương nhiên hoàn toàn khác.
4 viện cỡ lớn này thật ra không mang đến nhiều báo cáo đến vậy, thậm chí trên bảng tranh đua thành tựu hàng năm thì 2 trong số đó là viện số 1 cùng viện số 9 còn đứng đội sổ hơn cả một thập kỷ qua rồi.
Đó cũng chính là lý do mà Viktor, viện trưởng của viện nghiên cứu số 1 lại gấp đến như vậy khi muốn vượt quyền, tiếp xúc với khu vực mà bên trên đã trực tiếp khoanh vùng lại không cho phép tiếp cận vào.
Thành tích tệ bạc một thời gian quá dài trong khi tài nguyên hàng năm thì vẫn nhận đều đều, thậm chí còn là một trong những viện nhận được nhiều phúc lợi, tài nguyên nhất nữa, nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy thì bên trên sẽ giáng lệnh trừng phạt xuống.
Ví dụ như ngày hôm qua chẳng hạn, Viktor đã phải đồng ý tiếp nhận luân chuyển công tác đến một phòng nghiên cứu khác để kẻ khác lên ngồi vào cái ghế trống của mình, đương nhiên bị luân chuyển đi nơi khác thật ra là một chuyện cực kỳ khó chịu nhất là với quan chức cấp cao của viện.
Không chỉ quyền lực mất sạch, căn cơ mấy chục năm, thậm chí là mấy trăm năm đi tong mà khi tới bộ phận công tác mới thì cũng sẽ bị rất nhiều lời nói dèm pha, hơn cả là đến cả chức viện phó cũng chẳng đến lượt Viktor ngồi.
Bởi vì nơi mà ông ta bị Longius ép luân chuyển công tác tới là viện số 2, nếu viện số 0 là bí mật lớn nhất của học viện thì viện số 2 chính là nơi được tạo ra để bàn dân thiên hạ nhìn, là viện nghiên cứu duy nhất trong 10 viện mở cửa để nghiên cứu sinh cấp thấp cùng học viện tới để làm luận văn, nghiên cứu đề tài, v.v.
Tức nơi này hoàn toàn không hề có chất béo, thậm chí còn có thể nói là muốn lần nữa thăng tiến là khó như lên trời vì cơ chế của viện số 2 trong xuyên suốt hơn 400 năm kể từ ngày thành lập đến bây giờ vẫn luôn lấy chữ ổn định làm trọng tâm.
Thậm chí từng có một giai đoạn kéo dài hơn sáu thập kỷ không hề có bất cứ ai được thăng chức hay cách chức, chỉ có tiếp nhận luân chuyển công tác từ các viện khác vào, vậy nên viện số 2 cũng chính là mồ chôn, là nơi an dưỡng tuổi già cho những kẻ bị gắn mác là hết tác dụng như Viktor.
Viện trưởng mới của viện nghiên cứu số 1 đương nhiên cũng không phải do ban lãnh đạo của viện số 1 lên ngồi mà là do điều từ nơi khác tới, dù sao nếu ban lãnh đạo được việc thì cũng chẳng đến độ cả một thập kỷ qua chẳng làm được cái gì nên hồn như vậy.
Giờ đá Viktor đi chăng qua cũng chỉ là để g·iết gà dọa khỉ, để đám còn trẻ khỏe bắt đầu cắm đầu mà chạy deadline nhằm chứng minh giá trị của mình, mà thật ra Longius cũng có rất ít lần luân chuyển công tác cho một viện trưởng.
Điều này bị bên dưới nói rất nhiều bởi vì câu nói cực thịnh thì tất suy, nếu không nhanh đổi mới thì khả năng cao cả hệ thống học viện sẽ sụp đổ trong nháy mắt, thậm chí có thể nói là Viktor này tự chơi c·hết bản thân chứ Longius cũng chẳng bắt ép gì.
Dựa trên đoạn đối thoại của cả hai thì có thể thấy rõ rằng chuyện Longius đã sớm nói chuyện này cho Viktor biết để ông ta sớm chọn ngày rồi, việc kéo dài lâu đến như vậy cũng là vì một vài dự án khá quan trọng được đặt bên trong viện số 1.
Nhưng ngay khi Viktor đi quá giới hạn thì mọi thứ đã hoàn toàn chấm dứt, không còn bất cứ cơ hội nào cho ông ta nữa, phải biết rằng thời gian quan sát quá ngắn, hồ sơ báo cáo về giáp giới của vị kia còn chưa đầy 4 mặt giấy.
Vậy mà lại dám đẩy dân chúng vô tội vào, thậm chí ngay cả giáp giới đã đi vào giai đoạn ổn định cũng cần phải có giám định từ trước mới được đi vào, còn vị kia thì lỡ như xảy ra sai số gì đó thì bồi cả thế giới này vào cũng không đủ để ngài ấy nguôi giận.
Mà trên thực tế thì hiệu suất làm việc của viên số 2 vẫn luôn là một trong những viện nghiên cứu làm tốt nhất cho đến hiện tại, nhờ sự tồn tại của viện số 2 nên nhiều học viên hay những nhà nghiên cứu cấp thấp mới tốt nghiệp rồi giữ lại học viện cũng có nền tảng vững chức để làm những báo cáo khoa học.
Tuy phải đồng ý rằng vài trong số đó thực sự chẳng có nhiều chất xám trong đó với những đề tài lặp đi lặp lại liên tục nhưng hàng năm vẫn có rất nhiều chủ đề tương đối mới, thậm chí một số trong đó còn lên hẳn mặt báo nghiên cứu khao học của giảng viên, nghiên cứu viên tầm trung.
Đương nhiên để có thể làm đến trình độ như vậy thì tài năng là chuyện không thể nghi ngờ nhưng sự dẫn dắt của phía các nhà nghiên cứu đến từ viện số 2 cũng góp phần không nhỏ tạo nên sự thành công này.
Vậy nên Longius mới nói viện số 2 vẫn luôn là một trong những viện nghiên cứu làm tốt nhất tính tới hiện tại, tuy nó được coi là mồ chôn của các viện khác nhưng buồn cười ở chỗ là nó lại đóng góp nhiều thành tựu hơn hầu hết các viện còn lại.
Còn về viện số 7 trong lời nói của Thomas thì nó là một trong những viện có độ bảo mật khá cao, cụ thể hơn là nó được đặt bên trong một trong những giáp giới mã 1 của học viện, nghe thôi cũng thấy hoành tráng rồi.
Vì được đặt trong giáp giới nên quy mô của nó cũng không quá lớn, thậm chí nếu so ra với 4 viện nghiên cứu cỡ lớn ở phía trên thì viện số 7 chắc cũng chỉ ngang với một phòng nghiên cứu cỡ trung thay vì được tính vào là viện nghiên cứu.
Cũng bởi vì lý do liên quan đến giáp giới nên quy chế tuyển chọn thành viên cùng bảo hộ trong lao động cũng được làm rất nghiêm ngặt, thậm chí là viện số 7 còn phải hợp tác với bên đội bảo an để siết chặt vấn đề này.
Vậy nên độ bảo mật của bọn họ là tương đối tốt, hơn cả tuy quy mô nhỏ, lượng thành viên ít ỏi như vậy nhưng hiệu suất làm việc của bọn họ lại rất tốt, hơn cả cũng đúng chuyên môn nên không lý nào lại không cho bọn họ một cơ hội này cả.
"Viện nghiên cứu số 7 sao? Hình như hôm qua cũng có một thằng nhóc ở viện số 7 trong đám chặn đánh Igis thì phải."
Longius rất ít khi nhớ mặt một ai đó, thậm chí tên lão ta cũng chẳng nhớ nổi chứ đừng nói là mặt nên hầu hết chỉ gọi bằng mấy thứ như thằng nhóc, v.v, đương nhiên trong trường hợp này lão ta đúng là nhớ mặt tên kia thật mới nên như vậy.
"Là Han•Humon ạ, hay còn được gọi là Han mập, ông ta chính là nhà nghiên cứu đã cầm đầu dự án tạo ra liều ức chế ô nhiễm dạng mới từ huyết thanh của con, dạo trước có tới gặp con mấy lần, lúc đó giáo viên cũng ở bên cạnh.
Theo trao khảo từ vụ ngày hôm qua thì Han mập lúc đó được phía viện số 1 mời sang để tiến hành tiêm liều ức chế theo chu kỳ cũng như tiến hành kiểm tra sâu cho một số mẫu vật của bọn họ, còn lý do thì giáo viên cũng biết rồi đấy."
Han mập, một trong những đối tượng đầu tiên đồng ý tiếp xúc với Thomas khi anh ta mới tới học viện, chắc cũng phải tầm 50 năm đổ về trước rồi, lúc đó Han vẫn chỉ là một học viện vừa mới tốt nghiệp chưa quá lâu.
Quyền hạn vẫn chưa nhiều đến vậy nên cũng chỉ được phân vào mất ca trực đêm nhằm giá·m s·át Thomas, dù sao lúc đó anh ta cũng mới tới đây mà thôi, tuy được đích thân Longius mang về nhưng nên nhớ rằng chính lão ta cũng phải tốn quá nhiều thời gian với Vua chuột.
Đúng vậy, lúc đó cả hai đều bị đưa vào môi trường c·ách l·y trong hơn một năm trời để tiến hành lấy thông số, bởi vì lúc đó thông tin về Vua chuột thực sự là quá ít, chính bản thân Longius cũng nghi ngờ về chuyện liệu bản thân đã bị ô nhiễm hay chưa.
Hơn cả vì khoác trên người thân phận được hiệu trưởng nhặt về nên Thomas vào lúc đó cũng bị rất nhiều ánh nhìn dị nghị nhìn chằm chằm vào, rồi cũng bởi khu vực c·ách l·y của cả hai khác nhau nên nhiều thứ đã xảy ra với anh ta trong giai đoạn đó.
Bắt nạt thì đã đành, đây còn trên danh nghĩa đào sâu nghiên cứu để chữa khỏi bệnh cho Thomas rồi làm rất nhiều trò lên cơ thể anh ta, nếu không phải anh ta là biến dị phản tổ lên dòng Jascta thuần chủng với khả năng biến dị ở cấp độ hạt thì chắc đã bị mấy tên kia chơi đùa c·hết từ đời nào rồi.
Trong giai đoạn đó thì chắc chỉ có mình Han mập là thực sự quan tâm đến anh ta nên mối quan hệ của cả hai cũng đi lên từ đó, cho tới một ngày, khi mà học viện tranh thủ được quyền tiếp xúc với một giáp giới mã 0 mới xuất hiện.
Theo thông tin thì nó xuất hiện cách lúc nạn Walker chớm nở tại ngôi làng kia không quá xa nên Longius cũng bắt đầu có những suy tính của riêng mình và sau rất nhiều hội bàn với ban lãnh đạo cùng các viện trưởng đến từ 10 viện nghiên cứu lúc bấy giờ thì Thomas đã được thêm tên vào danh sách tiên phong.
Bởi vì dòng máu Jascta cho Thomas khả năng biến hình siêu hạng và nó không chỉ dừng ở cấp độ ý thức tức chủ động biến hình mà còn ở mức độ vô thức, tức cơ thể sẽ tự biến đổi để giúp vật chủ thích nghi với các loại môi trường khác nhau.
Anh ta là một nguồn tài nguyên quý giá bậc nhất, nếu có thể khai thác một cách hợp lý thì huyết thanh của anh ta có thể làm ra được những điều mà bọn họ mất hàng ngàn năm cũng chẳng thể làm được.
Longius đương nhiên bị thuyết phục bởi những ý kiến đó, lão ta hiểu rõ rằng đám này chỉ muốn lợi dụng trên danh nghĩa thôi chứ phần nhiều là muốn Thomas thành vật thí nghiệm trên bàn mổ tại phòng thí nghiệm của chúng.
Nhưng cũng chính vì hiểu rõ khả năng của Thomas nên Longius mới chấp nhận để anh ta đi, hơn cả lần đi này biết đâu còn giúp lão ta nhổ được vài con giòi trong nội bộ cũng không biết chừng.
Chỉ là chính Longius cũng đã khinh thường độ nguy hiểm của mã 0 kia, té ra không phải là do đám hải quốc chịu nhượng quyền mà là chúng hoàn toàn không đủ khả năng khống chế được cái giáp giới đó.
Không ít cấp 9 của hải quốc vào là mất dạng, thậm chí có thành công đi ra thì cũng đã thành mộng thú tiệm cận cấp thần, nếu không phải hải quốc tích trữ đủ sâu không thì cũng chôn chân vì một cái giáp giới này rồi.
Hơn cả danh ngạch mà hải quốc đưa ra không chỉ có một, tức trong cuộc thám hiểm lần đó là quy mô của hàng chục thế lực lớn nhỏ khắp thế giới, hải quốc đúng là giấu đủ sâu vì đội tiên phong đầu tiên đi vào gồm hơn 1000 thành viên trải dài xuyên suốt 26 thế lực m·ất t·ích toàn bộ.
Đương nhiên trong đội tiên phong kia cũng có rất nhiều tai to mặt lớn nên các bên đã xông thẳng vào doanh trại của hải quốc để hỏi cho ra lẽ, đương nhiên câu trả lời duy nhất mà bọn họ nhận lại được là mã 0 nguy hiểm, rủi ro quá lớn, vào lỡ xui xẻo đoàn diệt cũng là điều hiển nhiên.
Một câu trả lời cứ như muốn đấm vào mặt bọn họ nên lúc đó cứ tưởng là hai bên thực sự đánh lên thật nhưng đến cuối cùng thì vẫn phải tiến hành quy trình cứu viện, dù chỉ với một ít hy vọng nhỏ nhoi thì bọn họ vẫn muốn cố thử một lần.
Chuyện sau đó thì ai cũng biết rồi, Thomas thành công trở thành kẻ sống sót sau cùng sau khi bị mắc kẹt trong giáp giới mã 0 kia trong hàng tháng trời, nhưng để có thể sống sót thì cơ thể của anh ta đã không còn được tính vào phạm trù thông thường được nữa.
Rất nhiều kẻ cho rằng anh ta là mộng thú biến dị có ý thức vì theo thông số lấy được từ đội giải cứu do các tay to mặt lớn dẫn đầu như Longius thì độ ô nhiễm trong đó cao đến mức máy đo mới nhất cũng không đo ra được.
Thậm chí trong đội tiên phong cũng có một cấp 7 dẫn đội và rất nhiều cấp 6 đi theo, bọn họ là những kẻ đã sống sót qua và có kinh nghiệm xử lý tại giáp giới ít nhất 10 lần theo quy chế được đề ra từ trước.
Hơn cả trang thiết bị cũng là tốt nhất vào lúc đó, miễn là không đụng vào mộng thú cấp hầu trở lên thì bọn họ hoàn toàn có cơ hội trở ra chứ đừng nói là đoàn diệt ngay khi mới vào như thế này, điều này cũng được khẳng định bởi chính Thomas.
Kháng thể bọn họ không đủ tốt nên khi mới vào đã trực tiếp biến thành mộng thú, độ ô nhiễm quá cô đặc, thậm chí đến những kẻ như Longius cũng có chút không chịu được, ngoại trừ bản thân Longius ra thì chẳng ai đi được tới khu vực quá 100m.
Longius làm được là bởi vì ông ta đã phải đối mặt với một nguồn tương đương là Vua chuột trước đây, hơn cả vì Thomas nên lão ta cũng may mắn thoát c·hết rất nhiều lần nên dựa trên cơ sở là huyết thanh của Thomas làm nền tảng thì cơ thể của lão ta cũng đã dần tạo ra một số kháng thể nhất định.
Đương nhiên câu chuyện sau đó của Thomas cũng rất thảm, anh ta đi ra với một hình dạng quá dị không khác gì mộng thú, trong khi đó Longius lại không thể một mình địch quần chúng để mang anh ta chạy về học viện được nên đã trở thành một mẫu vật thí nghiệm hiếm có cho tất cả.
Trải qua rất nhiều chuyện, bao gồm cả chuyện bắt đầu có cảm tình với Igis, trở lại hình dạng gốc, v.v thì cuối cùng Thomas cũng về tới học viện, đương nhiên trong đoàn cũng có rất nhiều dạng nên tiếng tăm sau đó của anh ta tại học viện cũng cực thối.
May mắn là nhờ Han béo, ông ta lúc đó đúng kiểu vẫn chưa có gì cả, hơn cả vì viện số 7 là một viện khá nhỏ nên cũng có nhiều chuyện bất cập, nhưng sau đó thì X-008 xuất hiện, nó không chỉ kéo Thomas lên một độ cao mới mà ngay cả sự nghiệp của Han béo cũng tương tự như vậy.