Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 49: Lá Xông khói cùng Dưa chuối.




Chương 49: Lá Xông khói cùng Dưa chuối.

"Ngài sao vậy thưa đại tư tế?"

Thấy vị đại tư tế ngồi ngay bên tay phải mình không quá chú tâm vào nội dung của cuộc họp trước mắt nên giáo hoàng của giáo hội Mặt Trời có chút dừng lại, nếu tình huống bình thường thì hắn sẽ không dừng nhưng giờ thì khác.

Hai giám mục là Hugo cùng Tusk được phái ra ngoài để điều tra về một vật thể không xác định vừa chạy qua ngang phần cấm địa của giáo hội ấy vậy mà chưa rời được bao lâu bọn họ đã b·ị đ·ánh cho mất xác rồi.

Cuộc họp này được tổ chức cũng là vì để tìm hiểu rõ nguyên do cho vấn đề đó và giáo hoàng tin rằng những kẻ có thể làm được chuyện như đ·ánh c·hết cả hai cấp 8 gần cấp 9 như này chỉ có thể là những kẻ có nguồn gốc từ đại tư tế.

Tức là những đồng hành giả cùng Solomon còn sống sót trở về vào cái năm đó, đó là những kẻ mạnh có thể làm r·ối l·oạn cả thế giới vậy nên bọn họ là nhóm cần được đặc biệt chú ý đến, đại tư tế được mời tới cũng là để đưa ra ý kiến cùng chỉ điểm.

Nếu ông ta không tập trung thì đương nhiên cuộc họp này cũng thành công cốc nên giáo hoàng mới phải dừng lại giữa chừng để nhắc nhở ông ta, tuy đại tư tế không có quá nhiều tính thực quyền trong giáo hội nhưng vì ông ta là một trong những nhà sáng lập nên mạch của ông ta cũng rất lớn.

"Xin lỗi, ta chỉ là nhớ tới một chút chuyện của ngày trước rồi tự hỏi nếu như lúc đó không làm như vậy thì giờ sẽ như thế nào, nhưng ta đã ngồi ở đây rồi nên đương nhiên cũng chẳng thể nào có thể quay ngược lại hồi đó nữa.

Hơn cả giờ có muốn làm cũng chẳng làm được, Longius khi chạm tới điểm cuối cùng kia đã quá mạnh rồi, hắn là một trong số những kẻ đủ khả năng để vào mộng giới và ngay tức khắc thống nhất cùng Solomon đóng cổng tới mộng giới tại Jaratos lại.

Ta và hắn ngày trước lúc nào cũng hơn thua nhau nhưng chỉ bởi vì hắn ngay cả trong các King Goblin cũng được tính vào hàng đặc thù nhất, hoặc có thể nói là độc nhất nên đến cuối cùng chỉ có ta là bị bỏ lại rồi bắt đầu sinh ra cảm giác hận hắn.

Lúc đó, khi Solomon cùng hắn thống nhất quyết định đóng cổng đến mộng giới ta và hầu hết những kẻ còn lại đều rất ngỡ ngàng nhưng khác với ta, bọn họ đều thở dài rồi tươi cười chấp nhận số phận quá hiển nhiên trước mắt.

Thấy vậy thì ta đã cố gắng khuyên ngăn, dù sao dọc đường bọn ta cũng đã bỏ ra quá nhiều, không thể cứ đóng cổng lại được vì nó là tương lai ngay trước mắt nhưng tất cả bọn họ đều để ngoài tai, thậm chí Longius còn chẳng thèm nhìn lấy ta bằng nửa con mắt.

Thứ duy nhất mà hắn phát ra là khí tức đầy tính h·ăm d·ọa, lúc đó cũng là lúc mà ta nhận thức rõ chuyện ta và hắn cách xa đến như thế nào, mọi chuyện sau đó cũng dẫn về kết cục như này đây, là cùng các ngươi có chung một mộng tưởng là mở ra tương lai mới cho thế giới này."

Câu chuyện của hắn rất cảm động, khiến cho rất nhiều thành viên cấp cao của giáo hội Mặt Trời đang ngồi ở đây phải đồng cảm với hắn, Longius sinh ra đã hơn kẻ khác giờ hắn thấy tương lai cho kẻ yếu nên quyết định đóng cổng lại để hắn mãi độc tôn.

Đây là câu chuyện mà đại tư tế đã kể đi kể lại cho bọn họ không biết bao nhiêu lần, thậm chí nó còn có xu hướng tẩy não nên giờ giáo hội Mặt Trời đang muốn diệt trừ một khối u ác tính như Longius để hướng tới tương lai.

Chủ trương của giáo hội Mặt Trời đó chính là tìm kiếm nguồn sức mạnh có thể giúp kẻ yếu cũng có thể trở thành kẻ mạnh, bằng nhiều cách khác nhau thì bọn họ đã trở thành nhất giáo, là tôn giáo duy nhất trên thế giới được công nhận còn phần còn lại là dị giáo.

Con dân của thế giới nếu theo đạo thì chủ yếu đều là tín đồ của giáo hội Mặt Trời, đương nhiên bọn họ cũng có rất nhiều cách để mị hoặc tín đồ và đưa ra những lời hứa có cánh, chỉ là phát triển lâu vậy cũng đã đến lúc nên tiến hành kế hoạch kia.



Bọn họ muốn thông qua liên hệ với một thần của kỷ thứ II hiện đang sinh sống bên trong mộng giới để cạy ra một lỗ thông với bên kia, đương nhiên qua thăm dò trước thì mộng giới cũng chẳng khác thiên đường là bao vì muôn dân là cấp thần.

Tại đó cấp thần đi đầy cả đất, cấp vương cũng rất nhiều, bọn họ gọi chung nó là giai đoạn đầu tiên trong 6 giai đoạn cơ sở, Ấu thể, phải, sức mạnh mà bọn họ tích lũy cả đời chỉ là thuộc về một phân cấp của nấc thang đầu tiên, chỉ có tới đây thì mới có thể tiến lên tầng thứ cao hơn nữa.

Ngay cả đại tư tế cũng bị những lời nói kia mị hoặc và càng vững tin hơn vào suy nghĩ ban đầu của mình, đến mức giờ trong đầu của ông ta chỉ có g·iết c·hết Longius, kẻ tội đồ đã khuyên Solomon đóng chặt cánh cửa trước mắt với bọn họ.

Ngay khi buổi họp đang chuẩn bị tiếp tục thì không hiểu vì sao mà đại tư tế lại cảm thấy cả người phát lạnh và khi lão ta sờ lấy phần ngực của mình thì mới ngớ cả người, lão ta đã bị một đòn xuyên tim từ lúc nào không hay.

Ngay khi lão ta định tự cứu thì cũng đã quá muộn rồi, đây là một đòn mang thuộc tính chống sinh mệnh, tức tất trúng và chắc c·hết, bẻ cong cả quy luật nhân quả với nhân là đang phóng tới mục tiêu chuyển sang đã xuyên thủng tim mục tiêu.

Nguyên nhân hoàn toàn bị xóa đi, tức ngay từ khi rời khỏi tay Setanta thì Gáe Bolg đã xuyên thủng qua ngực kẻ mà lão ta nhắm tới rồi, chắc c·hết là do khả năng khóa cứng mọi cử động ở cấp độ nhân quả của Tử Gai Thương Xuyên Thấu.

Mọi hành động sau khi bị xuyên thủng tim của mục tiêu đều bị bỏ đi kết quả, dù cố gắng như thế nào, tạo ra bao nhiêu nguyên nhân thì kết quả vẫn sẽ chỉ có một là c·ái c·hết ngay trước mắt, đây chính là Gáe Bolg: Tử Gai Thương Xuyên Thấu.

Lúc này Gáe Bolg cũng đã trở lại trong tay Setanta, nó mang về thông tin rằng kẻ địch của lão ta đ·ã c·hết, ánh đỏ trên cây thương cũng dịu xuống ngay sau đó nhưng để tung ra đòn này thì với lão ta hiện tại vẫn còn chút quá sức nên đã nhanh chóng gặm hết phần Dưa chuối còn lại trong tay.

"Ngươi mạnh lên không ít."

Vua chuột sau khi thoát khỏi trạng thái ngớ người đã chú ý đến hành động phóng thương bất thường của Setanta, hơn cả cây thương trong tay lão ta không hiểu vì sao lại đe dọa đến hắn, khiến hắn cứng đơ cả người.

"Đây mới chính là bản thân ta, là ngài ấy nhắc ta nhớ về chuyện ta là ai và phải làm những gì, hiện tại ta là Setanta còn cây thương này là Gáe Bolg, khả năng hiện tại của nó bao gồm tất trúng cùng chắc c·hết."

Sau khi ăn xong phần Dưa chuối còn lại thì Setanta đã khôi phục lại trạng thái ban đầu, thậm chí còn cho lão ta cảm giác trẻ ra cả chục tuổi, cơ thể căng tràn sức sống, làn da bóng bẩy sáng bóng, cơ bắp thời trẻ cũng đã trở lại.

Tuy cảnh tượng có hơi làm Vua chuột cay mắt nhưng bản thân hắn đã ăn xong phần Dưa chuối trong tay mình nên hắn cũng hiểu rõ lợi ích mà loại thực phẩm này mang lại, không chỉ cơ thể mà ngay cả ký ức.

Hắn đã nhìn thấy được một số chuyện mà bản thân đã bỏ lỡ, thậm chí là xa hơn, hắn thấy được bí mật đằng sau c·ái c·hết của anh mình và tại sao mẹ của hắn lại cạy mặt với cha của mình trong từng ấy năm.

Tuy Vua chuột không đến mức nhận được sức mạnh lớn như Setanta nhờ lấy được tên của mình nhưng thông qua việc hấp thụ Dưa chuối hắn đã vào trạng thái bão hòa của Ấu thể rồi, tức hiện tại chỉ cần qua nên kia là hắn sẽ ngay lập tức tới thẳng Đào tạo thể.



Thậm chí là còn dư ra một đoạn, điều này có thể thấy rằng khả năng hấp thụ từ gen siêu phàm của hắn tốt hơn Setanta một chút, nhưng hiện tại chưa gấp nên hắn vẫn chưa có ý định như vậy, nhưng tiến vào giai đoạn bão hòa cũng là thêm một tấm bài tẩy trong cuộc gặp mặt với ảnh tử sắp tới.

Còn về Setanta thì vốn dĩ lão ta đã yếu hơn Vua chuột rồi nên cũng chẳng mong chờ gì nhiều, đó là chưa nói đến chuyện con đường siêu phàm của lão ta ngay từ đầu đã chẳng tác động lên gen siêu phàm quá nhiều nên nói phải đi lại từ đầu cũng không sai.

Chỉ là nhờ ăn nhiều thực phẩm có cấp trước Dưa chuối nên nền tảng của Setanta đã sẵn cấp 3 ngay từ đầu, giờ nó được trực tiếp đẩy lên thành cấp 9 như cũ nhưng về thực lực thì hiện tại lão ta đã phá cấp thần tiến vào cấp Vương luôn rồi.

Nếu như Setanta đã cấp thần từ trước thì hiện tại có khi lão ta đã gần tiến được vào bão hòa nhưng giờ đành chịu thôi, dù sao hiện tại vẫn còn lá Xông khói chưa ăn nên cũng không cần phải quá vội làm gì cả.

Còn về Thomas thì anh ta cũng chỉ vừa mới tỉnh mà thôi, việc nhớ lại những ngày trước cũng không giúp anh ta quá nhiều trừ việc giúp nhớ lại gương mặt của gia đình mình, nhưng kinh khủng hơn đó chính là về chuyện hiện tại anh ta đã tới cùng một nấc thang với Setanta, tức vừa vào cấp Vương.

Điều này khiến Vua chuột có chút không kịp phản ứng vì theo ghi chép thì chưa từng có ai tranh thoát được quy luật của hạn mức ngay cả khi kẻ đó có chạm tới độ sâu tiêu chuẩn kia đi chăng nữa, ấy vậy mà loại thực phẩm này lại có thể?

Vậy thể chất trên ảo mộng bảng chẳng là cái đinh gì so với mấy loại thực phẩm có cấp này? Vua chuột bắt đầu có cảm giác mọi chuyện mà hắn từng biết bắt đầu dần đi vào bế tắc, ngay lúc này thì Ngã bắt đầu tỏa ra ánh sáng giúp hắn tỉnh tâm lại.

Phải, ít ra thì hắn vẫn có thứ gì đó để bám trụ vào, chỉ cần hắn vẫn còn chút giá trị nhất định trong mắt vị kia thì mọi chuyện sẽ ổn thôi, việc cần làm hiện tại của hắn không phải là tiếp tục nghi ngờ mà là tin vào ngài ấy.

"Con cảm giác thế nào hả Thomas?"

"Dễ chịu hơn so với trước rất nhiều, trước đây không hiểu vì sao mà con cảm tưởng có gì đó luôn ngăn cản mình nhưng giờ thì nó đã được thả lỏng ra đôi chút, cảm giác rất tuyệt vời, Dưa chuối này rất tuyệt vời."

Hạn chế? Vậy ra từ trước đến nay hạn mức luôn kiềm hãm Thomas sao? Tên này là hạn mức giờ phải không? Vậy mà còn tạo ra hạn chế với hắn? Cảm giác như hạn mức của tên này chẳng qua chỉ là hít thở thông thường thôi vậy.

"Hahaha, vậy thì chúng ta vẫn còn lá Xông khói nữa đấy, mà chút nữa chúng ta cũng cần phải khoanh vùng hầm bảo mật lại và hạn chế kẻ đi vào, dù sao đây cũng là loại tài nguyên quá quý hiếm."

"Con hiểu thưa giáo viên."

"Vậy thì giờ chúng ta qua bên phía cây Xông khói thôi."

Bởi vì đống hạt giống này đều được lưu trữ trong hầm bảo mật này, may mắn là đây là một trong những hầm bảo mật chưa được đánh dấu, những kẻ xây dựng nó đều đã sớm c·hết sạch rồi, ngay cả thông tin cũng chỉ có mình Wally biết nên nó vốn dĩ là một hầm trống.

Nơi này vừa tiện để bảo mật mà cũng vừa tiện để đi lại luôn, cây Cặp đôi thì chắc chắn phải di dời ra ngoài rồi, từ đống xác thối rữa kia Thomas cũng đã tìm được vài hạt giống nhưng còn cái cây Cặp đôi còn lại thì di dời khá khó đấy.

Nhất là khi nó còn là tài nguyên được phát triển nhờ vào âm thanh kia nữa, Dưa chuối trước đó có cấp là dưới 1 nhưng lại mang đến hiệu quả vượt ngoài dự đoán vậy còn cây Cặp đôi với cấp 68 thì còn như thế nào nữa?



Đương nhiên là bọn họ muốn khai thác nó trong tình trạng như thế này nhưng bọn họ hiểu rõ rằng trong ba loại hạt giống mà bọn họ có trong tay thì chỉ có mình cây Xông khói là cây trường thọ, khai thác được nhiều lứa trên một cây còn Dưa chuối, cây Cặp đôi đều là dạng một lần rồi trồng lứa mới.

Vậy nên dạng tài nguyên này bọn họ phải tận dụng tối đa bằng mọi giá, vậy nên chỉ có thể mang đến để hỏi ý vị kia mà thôi, dù sao Thomas cũng đã hứa rằng khi những thực vật này phát triển hoàn chỉnh thì sẽ mang tới cho ngài ấy vài món.

Cây Xông khói cũng nằm không quá xa so với đống Dưa chuối, đâu đó tầm 12km mà thôi, dù sao viện số 3 này cũng quá rộng nên làm mấy hầm bảo mật này to ra một chút cũng chẳng c·hết ai, thậm chí một số hầm bảo mật còn được dùng để làm phòng thí nghiệm cho một số dự án chuyên viên phải huy động những cấp cao.

Cây Xông khói này cũng hệt như vị kia nói, chẳng qua là cây này cũng quá lớn, cao đến hơn 50m là ít, chạm tới cả trần của hầm bảo mật này, độ rộng của thân cây cũng nói lên rằng nó đáng giá đâu đó vài ngàn tuổi.

Cành chính cũng chia ra hơn 10 tầng với rất nhiều cành nhỏ khác và bên trên đó là hàng chục ngàn lá Xông khói, Thomas lấy tạm xuống 3 lá, thứ này hệt như miếng thịt xông khói thượng hạng với những đường vân mỡ đi kèm với độ hồng của thịt.

Không quá đỏ cũng không quá thâm, đây là một miếng thịt hoàn hảo, bên phần cạnh cũng được bao bọc bởi màu xanh của lá, trông khá bắt mắt, không thể chờ được nên cả ba đi tới gần một tảng đá đủ rộng gần đó rồi trực tiếp làm nóng nó lên.

Sau khi tảng đá bằng phẳng đạt tới một nhiệt độ vừa đủ thì Thomas gọi ra một chút nước làm ẩm bề mặt và thả ba miếng lá Xông khói xuống, không được để nó chín quá nên canh vừa chuẩn thì anh ta nhanh chóng lật nó lại.

Khi cả hai mặt đều gần chín thì Thomas lấy ra từ kho đồ của riêng mình một chút gia vị đi kèm để tô điểm thêm cho mùi vị của những miếng thịt này, ngay khi nó vừa đạt chuẩn thì Vua chuột cũng nhanh tay lấy phần của mình rồi từ từ nhai để cảm nhận vị của nó mặc cho miếng thịt vẫn còn rất nóng.

Mùi vị của miếng thịt trực tiếp bùng nổ trong khoang miệng của Vua chuột, nó mọng nước nhưng không mềm đến mức ăn vào tan trong miệng mà vẫn giữ được chút độ dai bên ngoài, không quá ngậy mùi mỡ cũng không quá chắc mùi thịt.

Một miếng thịt vừa đủ trên mọi khía cạnh, nó đúng là miếng thịt ngon nhưng cũng chỉ đến mức vừa đủ, tuy đúng là nó đẩy tích trữ của Vua chuột thêm một bậc nhưng so với Dưa chuối thì thực sự nó chẳng là gì cả.

Đây là điểm khác biệt giữa thực vật có thể khai thác nhiều lần so với loại thực vật từng lứa sao? Tuy cây Xông khói có cấp cao hơn nhưng so với Dưa chuối thì quả thật nó chẳng thể nào so sánh được cả.

Cả Thomas cùng Setanta đều có những suy nghĩ hệt như Vua chuột, cả ba đều nhận ra lá Xông khói không được như bọn họ kỳ vọng nhưng chỉ có mình Thomas là cảm giác có gì đó thiếu thiếu trong vị của lá Xông khói.

Tuy nó vừa đủ nhưng cũng chỉ đến vậy, không thể nói nó hoàn hảo được, nếu lúc này có thêm vị của Dưa chuối vào thì có thể đẩy vị nó lên cao hơn nữa nên anh ta đã đề nghị chuyện này, dù sao hiện tại bọn họ cũng đã trữ được một chút Dưa chuối để đưa sang vị kia.

Nếu ăn mất ba trái chắc cũng chẳng sao nên cả ba cũng ngay lập tức quyết định một lần nữa ngồi xuống rồi nhanh chóng một lần nữa nướng lại ba miếng lá Xông khói và lần này bọn họ cuộn chúng bên ngoài Dưa chuối rồi bắt đầu ngấu nghiến.

Và thứ duy nhất còn sót lại trong tầm mắt của Thomas lúc này là một không gian đen nghịt, tại đó có một cái bàn ăn cùng hai cái ghế, từ trong bóng tối đi ra một thứ gì đó rất lạ, nó có hình dạng của chủng người nhưng rất khó để có thể mô tả hình dạng của nó.

Trên bàn ăn lúc này xuất hiện dĩa đồ ăn lúc nãy, là lá Xông khói cùng Dưa chuối, thứ đó ăn lấy nó trong tay rồi ăn nó một cách từ tốn rồi lấy khăn lau đi phần miệng một cách lịch thiệp, đến cuối cùng nó nhìn về hướng Thomas rồi nói.

"Bữa ăn đầu tiên sau chừng đó năm, không quá tệ, nó ngon hơn ta tưởng tượng, có thể là do ta rất lâu chưa có bữa ăn nào ra hồn nhưng ngươi cần ăn nhiều hơn nữa, không chỉ để lấp đầy cái bụng này của ta mà còn là của ngươi nữa."