Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 164: Lại mua 50 mẫu




“Ngươi biết ta đang chế đường trắng, hẳn là cũng đoán được ta sau này khẳng định sẽ lấy cái này làm sinh ý.” Cố Vân Đông nói, “Như vậy,nếu bạc ngươi không dùng được, ta đây liền lấy bạc này của ngươi đầu tư vào, đến lúc đó bán đường trắng được lợi nhuận cho ngươi một, không, hai thành, như thế nào?”

Nghĩ nghĩ lại bỏ thêm một câu, “Bất quá chỉ là sinh ý về đường trắng, về sau ta lại có sinh ý khác liền không có phần của ngươi.”

Cố Vân Đông nghĩ tới, hiện tại việc tinh luyện đường trắng như thế nào chỉ có nàng biết, việc nàng có rất nhiều, về sau còn muốn chế tạo mứt kẹo hoa quả, một người không thể phân thân, tất nhiên muốn tìm được người tin tưởng để chia sẻ.

Thiệu Thanh Viễn không thân không thích lẻ loi một mình, hơn nữa là người có dũng có mưu không phải thứ mềm lòng hồ đồ, quan trọng nhất chính là, nàng phát hiện người này cùng mình rất có ăn ý, cùng người như vậy hợp tác, bớt lo.
Mấu chốt là, nàng phát hiện Thiệu Thanh Viễn dễ nghe lời.

Đương nhiên, nơi này còn có một chút tiểu tư tâm của nàng.

Thiệu Thanh Viễn ngây ngẩn cả người, hắn không nghĩ tới nàng sẽ có đề nghị như vậy, để hắn cùng nàng làm sinh ý?

Hai tay bên người hắn bỗng chốc nắm chặt, tựa hồ như đang cực lực khắc chế cảm xúc trong mắt.

Cố Vân Đông thấy hắn nửa ngày cũng không phát ra thanh âm, nhỏ giọng hỏi, “Ngạch, ngươi có phải hay không cảm thấy quá ít? Vậy…”

“Một thành.” Thiệu Thanh Viễn bỗng chốc ngẩng đầu, đánh gãy lời nói của nàng, “Một thành là đủ rồi.”

“Có phải ít quá hay không?” Sao lương tâm của nàng lại có điểm bất an thế này?

“Đủ rồi, vậy là đủ rồi.” Con ngươi của hắn sáng trong, nhìn Cố Vân Đông cười, “Về sau ngươi bảo ta làm chuyện gì, ta liền làm chuyện đó.” Có thể quang minh chính lại giúp nàng ở gần nàng mà không cần tìm lý do.
Cố Vân Đông, “…” Lời này sao nghe vẫn cứ thấy quái quái.

Bất quá sự tình liền như vậy được định rồi, Cố Vân Đông thu 800 lượng bạc, cũng cùng Thiệu Thanh Viễn ký kết hiệp nghị.

Trước mắt bây giờ số tiền đã dư dả rồi, Cố Vân Đông lập tức đi thôn cách vách, đem 50 mẫu đất kia cấp mua.

Hoa màu của đất xác thực không tốt chút nào, cũng không biết vị địa chủ kia rốt cuộc là trồng cây ăn quả như thế nào.

Bởi vì nhà địa chủ kia tương đối gấp, hơn nữa rất có ít người có thể một hơi mua luôn 50 mẫu mà, Cố Vân Đông đảo lưỡi như vàng, đem giả cả một lần lại một lần ép xuống, cuối cùng đinh được tám lượng bạc một mẫu, tiêu mất của nàng 400 lượng bạc.

Cố Vân Đông cảm thấy tiền này thật như có cánh a, đi qua đi lại một chút liền mất tiêu một nửa.
Nàng để Thạch Đại Sơn hỗ trợ tìm kiếm loại cây ăn quả thích hợp để gieo trồng, 50 mẫu đất này nàng không tính toán trồng cây mía.

Xử lý xong chuyện đất đai, Cố Vân Đông liền lại bắt đầu hết sức chuyên chú chế đường.

Liễu Duy cách hai ngày lại tới nữa, muốn nhìn một chút tiến trình, lại bị Cố Vân Đông cấp đuổi đi, “Ngươi hôm nay hôm qua cứ hướng bên này chạy đến, nếu Đào gia bên kia phát hiện không thích hợp thì làm sao bây giờ? Quay đầu lại ngươi trước tiên bại lộ chuyện đường cát trắng, vậy đánh cuộc của các ngươi cũng đã có thể xong rồi.”

Liễu Duy đột nhiên phản ứng lại đây, “Đúng đúng đúng, ngươi nói đúng, ta đây liền trở về. Ta trở về liền làm bộ như là hết đường xoay sở vô kế khả thi nổi trận lôi đình, để cho bọn họ được đắc ý mấy ngày.”
Nói xong hắn hứng thú vội vàng về nhà.

Cố Vân Đông khóe miệng run rẩy hai cái, nàng hiện giờ cùng Thiệu Thanh Viễn hợp tác, tự nhiên sẽ đem phương pháp chế đường giao cho hắn.

Thiệu Thanh Viễn dám trực tiếp đem toàn bộ tài sản hắn có giao cho nàng, tín nhiệm như thế, Cố Vân Đông tự nhiên sẽ không cô phụ, phương pháp chế đường cũng không cần thiết giấu diếm.

Còn chưa nói, Thiệu Thanh Viễn so với nàng còn làm dễ dàng hơn nhiều.

Có hắn hỗ trợ, tốc độ lập tức liền nhanh rất nhiều. Lại qua thêm một ngày, Cố Vân Đông liền dẫn theo hơn hai mươi cần đường trắng, đi huyện thành.