Nữ Thần Sofa

Chương 37: (H) Xe chấn




Chương 37. (H) Xe chấn

Editor: Lăng

"Sao vậy chị?" Đàm Khả Ngải thoáng kinh ngạc quay đầu lại nhìn về phía Ngụy Lam, nhưng khuôn mặt kia lại không có chút cảm xúc nào.

Ngụy Lam không trả lời, mà lại kéo Đàm Khả Ngải về phía mình, Đàm Khả Ngải bị kéo một phát lảo đảo ngã lên đùi Ngụy Lam. Mặt nàng áp lên vật cương cứng đang đứng sừng sững ở nơi nào đó, nóng bóng, cứng rắn mà cũng rất đàn hồi. Vật cứng rõ ràng đó được giấu trong chiếc quần tây đen của Ngụy Lam. Nó đứng thẳng chống lấy lớp vải quần muốn thoát ra ngoài.

"Ưm...... Nha! Đây là thế nào đây! Sao Tiểu Ngụy Lam lại thức dậy thế?" Đàm Khả Ngải chống giữa hai chân Ngụy Lam nhổm nửa người trên, tuy cảm thấy hôm nay Ngụy Lam có chút kỳ lạ, nhưng nàng chỉ nghĩ có thể là do làm việc quá mệt mỏi, côn thịt dưới thân lại sinh sự nên tâm trạng không tốt. Nàng duỗi tay nắm lấy nhục căn chọc trời của Ngụy Lam qua lớp vải quần, mở miệng nhẹ nhàng hỏi, "Muốn em xoa nó không?"

"Ừm." Côn thịt của Ngụy Lam giật giật trong tay Đàm Khả Ngải, cô nhìn khuôn mặt tươi rói của Đàm Khả Ngải dựa vào chỗ ngồi, trong mắt có chút thô bạo.

Đàm Khả Ngải mất tự nhiên nghiêng người mình, chỉ nghĩ nữ thần vội vã phát tiết dục vọng, dù sao cũng gần hai tuần không gặp nàng rồi, côn thịt nhịn lâu chắc cũng khó chịu lắm. Lòng nàng bỗng mềm mại hẳn, không mình cũng nhớ nhung Ngụy Lam rất lâu sao? Đêm nào xuân huyệt của nàng cũng nhộn nhạo.

"Có phải tiểu Ngụy Lam rất muốn chị không nào......" Đàm Khả Ngải vừa đùa giỡn Ngụy Lam, vừa thong thả tuốt côn thịt bồng bột dựng đứng dưới háng Ngụy Lam trong tay mình.

Hơi thở của Ngụy Lam nặng nề hơn, nghiêng đầu nhìn nhìn Đàm Khả Ngải.

"Nè, vẫn nhanh chóng thả tiểu Ngụy Lam ra đi, không là nghẹn chết đó!" Đàm Khả Ngải cười tươi với Ngụy Lam, vươn tay mở quần Ngụy Lam ra để côn thịt của cô có thể tiếp xúc với không khí tươi mát. Nhục bổng nặng trĩu nhảy vọt ra khỏi quần, chất lỏng màu trắng trên đỉnh mũ bắn lên mặt kính xe.

Ngụy Lam bị côn thịt của mình đong đưa làm cho khó chịu, nhíu nhíu mày.

Nhìn long nhục sinh khí bừng bừng kia làm cho khoang miệng Đàm Khả Ngải đẫm nước bọt, nàng nhanh chóng nuốt xuống bụng. Nàng nhìn kĩ khúc thịt của Ngụy Lam, cũng dùng hai tay đo phần giữa nhục trụ: "Sao mới mấy ngày không gặp mà koo chị to thêm một vòng thế?"

"Là do em quên đó." Ngụy Lam bị côn thịt căng cứng làm bụng dưới co rút đau đớn, nhưng vẫn thành thật nói.

"Phải không?" Đàm Khả Ngải bĩu môi, dùng tay phải nắm đỉnh chóp quy đầu, như thể đang cầm cần điều khiển trò chơi, bốn ngón tay vừa vặt đặt lên nơi tiếp giáp quy đầu và nhục trụ của Ngụy Lam, chọc nhẹ vào đó.

"Ư......" Ngụy Lam bị moi làm cho hơi thở hỗn loạn, cơ thể dựa vào ghế căng cứng, bụng dưới bị khoái cảm tấn công, một cảm giác mãnh liệt dày đặc từ khoang bụng nhắm thẳng về phía côn thịt. Tầm mắt cô mất tự nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn những chiếc xe qua lại trước mặt.

"Làm sao vậy? Xe đẹp hơn em à? Sao lại không nhìn em?" Đàm Khả Ngải tức giận bĩu môi, một tay xoa côn thịt Ngụy Lam, tay kia cố tình chui vào váy mình, chạm vào lỗ hoa làm người khác say mê, ngón tay chà sát nơi khe thịt, mở miệng cố tình rên rỉ dâm đãng, "Ư...... Tiểu Khả Ngải ngứa quá đi...... Mấy ngày nay chị Ngụy Lam không quan tâm bé nó gì hết, hại bé nó ngày nào cũng phải bắn nước dâm, chị xem..... Ướt ghê luôn....."

Đàm Khả Ngải rút ngón tay mình ra khỏi khe thịt, giơ lên trước mặt Ngụy Lam, để cô nhìn thấy chất lỏng ái muội dính giữa mấy ngón tay.

Ngụy Lam quả nhiên quay đầu lại, nhìn nước dâm trong suốt nhỏ tí tách trên tay Đàm Khả Ngải, trong mắt cô có chút phức tạp, vừa kinh ngạc vừa giận dỗi lại có chút bất lực. Cô nhắm mắt, mở miệng hỏi: "Sao em dâm quá vậy?"

"Ahihi, cũng bình thường." Đàm Khải Ngải liếc mắt đưa tình với Ngụy Lam, xem câu nói này như khen, cười cười hạ người xuống. Do ngồi nơi ghế lái nên động tác của nàng rất khó khăn ngậm lấy nhục căn của Ngụy Lam. Nàng liều mạng há miệng muốn nuốt hết phần quy đầu, đầu lưỡi trơn trượt lướt tới lướt lui trên thân nhục căn, tăng thêm một tầng dâm mỹ cho quy đầu gần như đã trong suốt, hai tay cũng nắm lấy gốc côn thịt vuốt ve.

"Ưm......" Ngụy Lam được môi lưỡi Đàm Khả Ngải hầu hạ đến rên ra tiếng, thể hang trong dương vật cũng bị Đàm Khả Ngải xoa bóp như muốn đòi mạng. Càng chết người hơn là đầu lưỡi của Đàm Khả Ngải lại chọc vào nơi mã nhãn của cô, ý đồ xâm nhập vào mã nhãn nhỏ hẹp này.

Côn thịt cứng ngắc của Ngụy Lam bắn ra chút dịch đục. "Ưmm......"

"A...... Rất nhớ sữa tươi của chị...... Không thể ăn nhưng em lại rất nghiện." Đàm Khả Ngải cúi người liếm dịch đục dính trên nhục trụ, tất cả nuốt vào trong miệng. Đàm Khả Ngải ngồi dậy, nhả côn thịt đã được mình liếm sạch sẽ ra, nói: "Ra ghế sau đi chị, chỗ này em làm không thuận."

Ngụy Lam kéo quần lên, đứng dậy cùng Đàm Khả Ngải đi ra hàng ghế phía sau.

Đàm Khả Ngải kích động trong lòng, đây là muốn chơi xe chấn sao? Họa huyệt dưới thân nàng kích động sưng to chảy nước dãi, chờ mong một cuộc làm tình mãnh liệt đang đến.

"Ư......" Đàm Khả Ngải bị hôn đến hít thở không thông. Đầu nàng áp chặt vào cửa xe, một chân đạp lên thảm xe, chân còn lại bị Ngụy Lam đặc lên vai đè lên ghế. Tư thế này thật gợi tình lòng,Đàm Khả Ngải khẩn trương, sợ bị người qua đường thấy. Ngụy Lam hôn rất kịch liệt, ôm mặt Đàm Khả Ngải mạnh mẽ dùng miệng hút lấy đầu lưỡi nàng, cùng khiêu vũ với lưỡi làm. Môi lưỡi nàng luân hãm thành tù nhân vì Ngụy Lam, không hề có sức phản kháng. "Ưm...... Ngụy Lam......"

Miệng Ngụy Lam tiếp tục đi xuống phía dưới, hai tay luồn vào áo ngực qua lớp váy, kéo áo ngực của nàng xuống, khiến hai hạt đậu đỏ thoát khỏi chiếc váy lụa. Giây tiếp theo, đầu lưỡi cô cũng theo sát, ngậm lấy đầu ti nàng gặm cắn, thô bạo không giống ngày thường.

"A...... Đau...... Cắn nhẹ thôi......" Hai vú của Đàm Khả Ngải vì căng thẳng mà co rúm lại, tạo ra một đợt sóng ngực. Lỗ thịt phóng đãng dưới thân đã tuôn mật nước, nàng có thể cảm giác chỗ cửa động như sò hàu đang khép mở, thậm chí còn nhả ra những bọt khí nhỏ.

Một tay Ngụy Lam lướt đến giữa hai chân Đàm Khả Ngải, kéo chiếc quần lót đã ướt nhẹp xuống, hai ngón tay vừa trượt xuống khe thịt thì trực tiếp xâm nhập vào lỗ thịt một cái "phụt". Tay cô khuấy động trong động hoa lầy lội ướt nóng kia, cố ý không chạm vào điểm G rõ ràng của Đàm Khả Ngải.

"Cửa động rất lớn."

"Ô ô...... Mới không có......" Đàm Khả Ngải thẹn thùng phản bác, kỳ thật đã đói khát đến mức thân mình tê dại phát run, bàn tay ôm Ngụy Lam cũng không khỏi run rẩy. Chỉ chờ Ngụy Lam không giỡn bên lau súng cướp cò trong nàng nữa, nhanh chóng thay súng thật đạn thật vào, rồi sau đó điên cuồng trong nhục huyệt nàng: "Mau, mau tiến vào......"

Ngụy Lam rút ngón tay ướt nhẹp ra, điều chỉnh tư thế hông, quy đầu sưng to đứng trước miệng nhục động Đàm Khả Ngải, lắp súng nhập động.

Côn thịt Ngụy Lam đi vào, thẳng vào chỗ sâu nhất.

"Ư ư ————ứm " Đàm Khả Ngải bị đâm đến mức sợ hãi kêu ra tiếng. nàng ôm chặt eo Ngụy Lam để giảm bớt sự đau đớn nơi hạ thể của mình. Trong lòng nàng hoang mang, rõ ràng đã bị côn thịt thô to của Ngụy Lam đâm qua rất nhiều lần, thế mà lúc này vẫn không thể thong thả nuốt vào được.

Ngụy Lam cũng bị nhục huyệt săn khít của Đàm Khả Ngải kẹp chặt đến muốn mạng, côn thịt của cô trực tiếp nhả ra vài giọt dịch đục ở nơi sâu nhất trong nhục huyệt. Mượn sự bôi trơn từ tinh dịch, nhục căn tấn công vào trong huyệt sâu.

Lốp xe ô tô kêu "kẽo cà kẽo kẹt", nếu có người sáng suốt đi ngang qua khẳng định sẽ biết bên trong xe đang làm gì.

Bên trong xe tiếng "bạch bạch" da thịt chạm vào nhau, Đàm Khả Ngải yêu kiều rên rỉ, cùng với tiếng thở dốc trầm thấp của Ngụy Lam.

"Ứm ứ ứ..... Á." Đàm Khả Ngải bị đâm đến mức huyệt nội mãnh liệt co rút lại, chỉ vì muốn nhục căn của Ngụy Lam ở lại trong động, cọ xát thịt non dâm đãng ngứa ngáy trong động thịt của mình.

Ngụy Lam nhìn khuôn mặt nhỏ đang nhăn lại của Đàm Khả Ngải, cô tăng tốc tấn công, nện vào mị thịt vô tội của nàng không chút thương xót.

"A a a...... Ngụy Lam...... Ứ ứ em mót tè quá......" Đây là xe chấn sao? Côn thịt to dài giày xéo động hoa Đàm Khả Ngải, dịch dâm trong cơ thể đều bị Ngụy Lam ép ra ngoài.

Đang lúc Đàm Khả Ngải sắp đạt đỉnh, Ngụy Lam đột nhiên ngừng va chạm.

"A a...... Hở?" Đàm Khả Ngải từ mở to đôi mắt từ biển tình nhìn Ngụy Lam, uất ức đến mức phát khóc: "Sao lại đột nhiên ngừng......"

"Trưa nay vì sao lại dựa vào đàn ông gần thế?" Giọng Ngụy Lam bình tĩnh, đem câu nghi vấn nói thành câu trần thuật.

-----