Chương 38. (H) Cũng là dâm phụ của tôi!
Editor: Lăng
"Hử? Đàn ông gì......?" Đàm Khả Ngải bị đ!t đến ngơ ngác, không thể suy nghĩ, tầm mắt bị phủ một lớp nước mắt như một mảnh sương mù mênh mông. Nàng tỏ ra không hiểu Ngụy Lam đang nói gì.
"Trưa nay 12 giờ 15 phút, trước cửa công ty em, mang áo trắng quần jean màu xanh đen." Ngụy Lam không có cảm tình miêu tả ngoại hình Phương Xương Bình, không nghe ra chút quan tâm nào.
"À...... Anh ta ấy à, anh ấy là một đồng nghiệp của em." Ký ức buổi trưa hiện lên trong đầu, Đàm Khả Ngải đứng dậy muốn ôm Ngụy Lam nhưng kẹt nỗi côn thịt vẫn còn đang mấp máy trong nhục huyệt của nàng, làm nàng khẽ rên ra tiếng, "Ư.... Chị ghen rồi kìa."
"Không được dựa gần như vậy." Ngụy Lam một tay ấn lên bả vai Đàm Khả Ngải, đẩy nàng ra xa. Sau đó thân mình đẩy một cái mạnh về phía trước, vùi côn thịt đang chôn trong hoa huyệt vào nơi sâu nhất hoa tâm, đâm cho lỗ thịt của Đàm Khả Ngải run lên, nếp gấp bên trong không khỏi co rút lại, đưa côn thịt của Ngụy Lam tiến vào chỗ sâu hơn.
"Ưm..... Haaa" Ngụy Lam bị hành lang ấm áp kẹp đến mức rên ra tiếng, hai bàn tay bóp chặt bờ mông của Đàm Khả Ngải.
Một rặng mây đỏ nổi lên mặt Ngụy Lam.
"Ứ......" Cổ Đàm Khả Ngải bị đẩy ra sau, nước dâm trong huyệt bắn ra bên ngoài.
"A! Vậy người trưa nay em thấy chính là chị rồi?!" Sao lại không thừa nhận thế!" Đàm Khả Ngải vui mừng ra mặt, ra vẻ mèo con đắc ý. Đàm Khả Ngải cười mờ ám nhanh chóng kẹp bướm dâm của mình lại, cảm thụ dương vật nóng hầm hập bên trong liên tục nhấp nhô, mở miệng ghẹo Ngụy Lam, "Có phải là ngại không?"
"Không." Ngụy Lam nâng hai chân Đàm Khả Ngải lên, xoay người nàng lại, để lưng và mông nàng quay về phía mặt mình, không để đối phương thấy gò má đỏ ửng của cô. Nhục căn của Ngụy Lam không chịu đi ra ngoài, khó nhọc di chuyển một vòng trong lỗ thịt chật hẹp, lại bị dãy núi trùng điệp kia chà sát.
"Ứm...... Ứ ứ....." Nước xuân ẩn trong nếp gấp huyệt nội của nàng bị ngọc hành của Ngụy Lam ép ra ngoài, bắn lên cúc hoa và gốc đùi nàng như mưa. Đàm Khả Ngải thầm mắng cái miệng mình nói bậy nói bạ làm gì, cuối cùng người chịu khổ cũng là mình.
"Dù cho là đồng nghiệp thì cũng không được dựa gần như vậy được." Hai tay Ngụy Lam bóp lấy vòng eo mảnh khảnh trơn bóng của Đàm Khả Ngải, nhìn Đàm Khả Ngải bị mình đ!t đến mức đầu tóc rối bời, trong lồng ngực bốc lên một ngọn lửa vô danh, côn thịt lại càng bị lỗ thịt của Đàm Khả Ngải kìm kẹp, điểm nhạy cảm bị tập kích từng đợt.
"Ứ ứ...... Không có! Anh ta sợ phụ nữ mà! Hôm nay thân thiết như vậy là do...... A a a a......" Đàm Khả Ngải nước mắt lưng tròng, vách thịt bị Ngụy Lam cắm đến mức gần như mất tri giác, cơ thể bị đụ lắc lư liên tục, đầu liên tục đánh vào cửa xe. "Ư..... Sao chị không cho em nói xong ứ ứ...... Anh ta hỏi em cách theo đuổi đồng nghiệp."
Động tác của Ngụy Lam ngừng một giây, rồi sau đó như là kích động trả thù, hai tay bóp chặt cặp mông thịt của Đàm Khả Ngải, tốc độ nhanh đến mức thiếu chút nữa làm nhục huyệt cọ xát bắn ra lửa. "Á á..... ứ....." Đàm Khả Ngải bị đ!t đến đong đưa, hai bầu vú cọ vào áo ngực hơi đau, nàng trực tiếp dùng một tay nắm lấy tay vịn đón nhận lễ rửa tội bằng tinh dịch của Ngụy Lam.
Đàm Khả Ngải mở mắt nhìn ra ngoài xe.
Đúng lúc này, một nam một nữ đi về phía hai người, vừa đi vừa nói cười. Bỗng dưng hai người dừng bước, chỉ trỏ phía xe Đàm Khả Ngải, tựa như phát hiện bên này không thích hợp.
"Có, có người tới! Mau dừng lại đi......" Trái tim đang nhộn nhạo của Đàm Khả Ngải đột nhiên bị kinh hách, cả người nàng chấn động, trái tim vọt đến cổ họng.
Ngụy Lam ngẩng đầu nhìn về phía hai người kia, một nam một nữ đúng là đang đi về phía này.
Ngụy Lam nhìn hai người đi về phía xe bèn vội vàng rút côn thịt ra, dùng lớp váy lụa của Đàm Khả Ngải che nhục căn của mình lại. Đàm Khả Ngải đang mặc váy lụa màu trắng, lớp váy nhanh chóng bị dịch dâm của hai người thấm ướt, hơn nữa đỉnh gậy còn bị đẩy lên rất cao, qua lớp lụa có thể nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng nhục căn màu đỏ tím, rất là dâm mỹ.
Đàm Khả Ngải cuống quít kéo áo ngực che lại cặp vú đang hếch lên của mình. Lúc này khi ngồi trên ghế xe, âm hộ dưới thân vẫn còn đang chảy ra mật nước, hai tay nàng vội chải lại mái tóc rối bời của mình.
Người nữ trong hai người bước đến gõ gõ cửa sổ xe. "Xin chào, có thể hỏi một chút không?"
Ngụy Lam kéo xuống một phần tư cửa sổ xe, mặt như băng sương, ra vẻ nghiêm túc: "Chuyện gì?"
"Ồ...... Ngại quá, mỹ nữ, chị đẹp quá. Tôi chỉ muốn hỏi là chiếc xe này hai người mua bao nhiêu? Chồng tôi luôn muốn mua xe này nhưng cứ sợ bị uổng tiền, thấy hai người mua xe này nên chúng tôi đến hối." Cô gái khiếp sợ trước diện mạo của Ngụy Lam, sau đó vào việc chính.
Đàm Khả Ngải thả lỏng trong lòng, không phải tới hỏi xe chấn gì đó là được. Nàng cúi đầu làm bộ chơi di động, lỗ tai lại chú ý hai người hỏi đáp.
"240.008, mua năm trước." Ngụy Lam đã từng nghe Đàm Khả Ngải nói về giá xe, trả lời cũng đàng hoàng.
"Vậy à, vậy cũng được. Cảm ơn mỹ nữ nhé." Cô gái nói cảm ơn xong thì xoay người rời đi, mới đi được hai bước lại quay đầu chớp mắt mập mờ vài cái với hai người, nói đầy ý vị, "Không gian xe này lớn thật đấy, chất lượng cũng rất bền" !!! Bị thấy rồi! Nhìn thấy các nàng xe chấn rồi! Đàm Khả Ngải đỏ từ mặt tới cổ, người này...... A a a a...... Nhìn thì thôi chớ, sao còn phải nói ra!
Ngụy Lam đóng lại cửa sổ, không nói gì, không khíbên trong xe ngưng đọng một giây.
Ngụy Lam nhắm mắt lại, đang chuẩn bị che lại lỗ tai, quả nhiên, Đàm Khả Ngải thét chói tai ra tiếng. "A a a a a...... Bị người ta thấy rồi! Quá mất mặt quá mất mặt...... Làm sao bây giờ làm sao bây giờ a, Ngụy Lam......"
"Không có việc gì, đừng sợ." Ngụy Lam nhíu nhíu mày, cầm bàn tay huơ lung tung của Đàm Khả Ngải
"oh no oh no no no, mất mặt quá hu hu...... Xe này là em mua! Sau này mọi người biết hết rồi! Chủ chiếc AD0879 này thích xe chấn, hu hu......" Đàm Khả Ngải vùi mặt vào vai vào Ngụy Lam khóc thút thít, làm ướt bả vai Ngụy Lam. Đầu óc nàng phình lên, tim như tắc nghẽn, trong lòng bực bội vô cùng.
"Không có việc gì, chị sẽ ở cạnh em, sau này sẽ đổi biển số xe." Ngụy Lam cũng không phải là người giỏi an ủi, duỗi tay vỗ vỗ Đàm Khả Ngải lưng.
"Sao lại không có việc gì!" Đàm Khả Ngải rời rời khỏi vai Ngụy Lam, biểu tình kích động tưởng tượng đến thảm trạng của mình. "Đến lúc đó truyền khắp ngàn gia vạn hộ, lên trang đầu đầu đề, thì em sẽ mang danh dâm phụ đó!"
"Thế thì cũng là dâm phụ của chị." Ngụy Lam duỗi tay ôm lấy ót Đàm Khả Ngải, hôn lên cái miệng nhỏ ồn ào kia. Đầu lưỡi cô nhanh chóng tham nhập khoang miệng Đàm Khả Ngải, ngăn cản người này lại có cơ hội oán giận phát ra tiếng.
"Ưm......" Sao lại đột nhiên hôn thế...... Ahh, rất thích. Đàm Khả Ngải nhắm mắt lại bị nụ hôn vừa bá đạo vừa dịu dàng này làm cho mê muội, đôi tay đặt lên vai Ngụy Lam, cùng cô hôn đến mức không thể tách rời.
Nụ hôn này làm hai người ý loạn tình mê.
Như rơi vào cõi hư ảo.
Đàm Khả Ngải không biết từ khi nào mà Ngụy Lam đã ấn nàng xuống ghế ngồi, không biết mình đã chủ chủ động nhấc hai chân lên từ bao giờ, mong chờ Ngụy Lam tiếng vào, cũng không biết Ngụy Lam nhét nhục căn vào hoa huyệt nàng lúc nào, liên tục thao lộng ra dâm thủy, làm hành lang của nàng điên cuồng run rẩy.
Không trung lơ lửng những tiếng rên mập cờ khiến người đỏ mặt
Ngụy Lam ôm chặt lấy Đàm Khả Ngải, đem toàn bộ dịch đục bắn vào chỗ sâu nhất của Đàm Khả Ngải
"A a a...... Em rất yêu chị ———" Lỗ dâm của Đàm Khả Ngải gần như bị phá vỡ, trong cao trào nàng thổ lộ tiếng yêu của mình
......
"Em yêu chị." Ngụy Lam thưởng thức đuôi tóc Đàm Khả Ngải thấm ướt, ánh mắt gắt gao khóa chặt Đàm Khả Ngải, dụ hoặc đến cực điểm.
-----