"Dư Niên, chúng ta đều là người lớn nên chú sẽ đi thẳng vào vấn đề nhé..."
"Muốn cầu xin cho Thẩm Tư An?"
Dư Niên xỏ tay túi quần, hắn miễn cưỡng gặp mặt Thẩm Ức cùng Omega xảo quyệt nhà ông, không một chút nhẫn nại. Hắn từng nói Thẩm Tư An nếu còn dám động đến Phó Kỳ Hâm một lần nào nữa, hắn sẽ khiến cho cậu ta vĩnh viễn cút khỏi nơi này.
Dư gia chính là cổ đông lớn nhất trong trường.
Thẩm Ức ấn đầu Thẩm Tư An xuống, ép cậu ta xin lỗi Dư Niên.
"Là chú dạy con không tốt, chọc đến bạn của cháu. Thẩm gia chúng ta chỉ có mỗi một Omega này, nếu bị đuổi học, ta thực sự không biết làm thế nào."
"Tôi đã sớm cảnh báo cậu ta, nhưng cậu ta vẫn ngoan cố, muốn hại người cho bằng được. Là cậu ta tự chuốc lấy, chú cũng không cần thiết phải cầu xin làm gì."
"Đây... sẽ là lần cuối cùng Thẩm Tư An làm loạn, chú hứa, nó chắc chắn sẽ không làm ra bất cứ chuyện gì gây hại đến hôn thê của cháu, không dám tính kế bất cứ ai."
Nhìn ánh mắt khẩn cầu của Thẩm Ức, thiếu niên như hắn làm sao có thể không nể? Phụ huynh đứng trước mặt cầu xin, hắn chỉ đành đồng ý trong im lặng, quay đầu rời đi.
Phó Kỳ Hâm hóng hớt cùng Ngọc Cẩm Ninh nép vào bức tường nhìn trộm, thấy Dư Niên quay lại liền trốn biệt đi. Ở khoảng cách quá xa họ cũng chẳng nghe thấy được gì, chỉ nhìn rõ ba người họ đang nói gì đó.
Phó Kỳ Hâm thở dài, ánh mắt đượm buồn thất vọng.
"Sao vậy?"
"Đến phụ huynh cũng gặp rồi... xem ra Dư Niên thực sự thích cậu ta."
"Nói gì vậy? Cậu ta, Thẩm Tư An á?"
"Ừm. Hôm qua Dư Niên hung dữ với tôi, cảnh cáo nói rằng không được qua lại với tên Thẩm Tư An đó..."
Ngọc Cẩm Ninh cười hờ, trước giờ quan hệ của Dư Niên và Thẩm Tư An đó cũng đâu thân thiết, có chăng cũng là cậu ta tự bám đuôi hắn. Không biết tên này làm gì mà khiến cho Phó Kỳ Hâm hiểu lầm, đến bây giờ còn tủi thân suy nghĩ linh tinh.
"Không có chuyện đó đâu, mau vào lớp thôi, đừng nghĩ linh tinh nữa!"
Phó Kỳ Hâm lưu luyến nhìn lại, sau đó cũng trở về lớp. Bây giờ Dư Niên đã có tình cảm với người khác, để giành lại hắn không thể cứ vồ vập. Cậu cần tích lũy thêm nhiều điểm để đổi lấy vật phẩm, tìm cách cướp Alpha về tay mình.
Hợp đồng hôn thê còn đó, Phó Kỳ Hâm tuyệt đối sẽ không phạm sai một điều nào, tránh trường hợp cậu sẽ phải tự mình nói ra lời hủy hôn.
"Kỳ Hâm, cho tôi mượn cây bút."
Phó Kỳ Hâm không thèm nhìn mặt hắn, chỉ ném đại cây bút sang bên cạnh. Cậu cũng chỉ muốn giữ khoảng cách, ai ngờ lại thành một gương mặt khó ở khiến cho Dư Niên cũng khó chịu theo.
Hai con người này cứ hằn học suốt cả một buổi.
"Này Omega, tại sao cậu cứ thể hiện cái thái độ đó với tôi vậy? Tôi chọc gì cậu à?" Dư Niên chịu không nổi nên mới lên tiếng.
"Đâu có đâu. Cậu chẳng phải đã ghi trong hợp đồng rằng tôi không được chủ động bắt chuyện, không được chủ động đến gần, càng không được gọi tên cậu hay sao?"
"Cậu..."
Phó Kỳ Hâm rời khỏi vị trí, chạy ra ngoài bắt chuyện với Dữ Quân Phàm. Nhìn thấy hình ảnh này, máu nóng của Dư Niên như sôi lên sùng sục, hắn muốn lập tức tách hai người họ ra, nhưng cái tôi cao như núi ấy lại chỉ khiến hắn im lặng trong tức giận.
"Omega, tôi nhất định sẽ khiến cho cậu chủ động cầu xin tôi!"
.........
"Sao lại tìm tôi nữa rồi? Chuyện của hai người theo thỏa thuận trước kia đã xong, tôi không phải chuyên gia tư vấn tình cảm, tạm biệt."
Dư Niên không nói gì, chỉ đưa ra một chiếc thẻ đen bóng loáng trước mặt Ngọc Cẩm Ninh. Cậu ta lắc đầu.
"Tôi thiếu chút tiền đó sao?"
"Nói đi, muốn gì?"
Xem ra tiền đúng là có thể mua được tất cả.
"Tôi muốn Phó Kỳ Hâm phải mở miệng cầu xin tôi."
Ngọc Cẩm Ninh không kỳ thị hắn, mà là kỳ thị cái nết không giống ai đó của hắn. Trên đời này lại có một Alpha ấu trĩ như vậy sao?
"Nếu không phải vì chiếc thẻ nhìn khá đẹp này, tôi mới không thèm giúp cậu!"
Ngọc Cẩm Ninh suy nghĩ trong đầu, miệng nói ra lại rất dễ nghe.
"Được, cứ tin ở tôi."
Trùng hợp, hôm nay trường chỉ cho học một buổi sáng, còn được nghỉ khá sớm. Ngọc Cẩm Ninh chớp lấy cơ hội này, chạy ngay tới lớp của Phó Kỳ Hâm tìm cậu.
"Kỳ Hâm, khu vui chơi Đom Đóm mới mở cửa, phiên bản gấu Tapot giới hạn sẽ được phát tặng trong hoạt động, đi với tôi không?"
"Thật sao? Được chứ, gấu Tapot khó săn lắm đó, tôi nhất định sẽ lấy nó!"
"Hôm nay là ngày mở cửa đầu tiên, khai trương nên có chương trình khuyến mãi. Đi bốn người, giảm nửa phí."
"Bốn người? Kiếm đâu ra? Tôi, với cậu, với ai nữa?"
Ngọc Cẩm Ninh nhìn về phía của Dữ Quân Phàm, cậu cũng thật tranh thủ, muốn nhân cơ hội này tiếp xúc nhiều hơn với anh. Phó Kỳ Hâm cũng không ngăn cản, nhưng vấn đề chính là người thứ tư.
"Còn đắn đo gì nữa, Dư Niên."
"Cậu ta? Không không, tuyệt đối không!"
"Tại sao? Cậu ta nhất định sẽ đi thôi, chỉ cần cậu mở lời."
Phó Kỳ Hâm lắc đầu liên hồi, cậu sẽ không bao giờ mở miệng chủ động nói với hắn ta.
"Thôi đi, ba người chúng ta đi cũng được."
"Giá vé mắc lắm đó, cậu mở lời nói một câu thôi mà, nha."
"Tôi..."
Ngọc Cẩm Ninh đẩy Phó Kỳ Hâm về chỗ của mình, còn bản thân chạy đến bàn của Dữ Quân Phàm, mời cậu cùng đi. Dư Niên mặc dù đã biết ý định của cậu nhưng vẫn lảng đi, xem như chưa biết gì.
Phó Kỳ Hâm phân vân, cậu vừa muốn đi khu vui chơi, lại vừa không muốn rủ theo Dư Niên, nói đúng hơn là không dám mở lời trước. Đứng phân vân một hồi lâu, cuối cùng cậu liền lấy ra một mẩu giấy, ghi mấy chữ lên sau đó đưa cho hắn.
Dư Niên mắt thấy nhưng cố ý ngó lơ, cho dù Phó Kỳ Hâm có viết ra cả trăm tờ hắn cũng không màng để ý.
"Cái tên Alpha đáng ghét này... nếu không phải vì gấu bông, tôi mới không thèm mở miệng."
"Có thể... cùng tôi đi khu vui chơi được không?"
Khóe miệng của Dư Niên bất giác cong lên một đường, hắn hài lòng, nhưng chưa thỏa mãn.
"Chịu mở miệng rồi à? Nói cái gì cơ, tôi không nghe rõ?"
Phó Kỳ Hâm siết chặt tay, nói một lần nữa.
"Có thể cùng tôi đi khu vui chơi được không?"
"Hửm?"
"Dư Niên, cậu đừng có quá đáng!"
Thấy Omega xù lông lên, Dư Niên hắn cũng không trêu đùa nữa, chỉ gật đầu sảng khoái.
"Được, uổng công cậu mời tôi khẩn thiết như vậy, tôi sẽ miễn cưỡng đi cùng cậu."
Alpha này cũng tự luyến quá rồi đó!