Trên đường về, Khiết Tâm tức nên chẳng nói câu nào, thấy sắc mặt chị hai không được tốt Mai An không dám nói gì chỉ sợ bị ăn chửi.
Lúc về nhà chạm mặt Bạc Ngôn trước cửa, Khiết Tâm bỏ về phòng trước để hai chị em ngờ nghệch ở ngoài nhìn
nhau.
"Chị lại chọc tức bà chằng tinh rồi, em thấy chị không khác em là mấy."
Bạc Ngôn lắc đầu tỏ vẻ rất thất vọng, người mọi ngày không bao giờ động tay động chân như chị ba lại gõ mạnh vào đầu cậu một phát.
"Chị khác em nhiều lắm, em mới là chẳng giống ai."
Khoan nói về việc đó, bây giờ cậu mới để ý chiếc váy trên người chị ba đã ướt sũng. Lúc đi khô ráo, lúc về ướt sũng như vậy, chuyện tốt gì đã xảy ra...
Khiết Tâm nằm trong chăn êm nệm ấm xem phim, giờ cơm tối cũng không xuống. Mặt mày cô nghệt ra khi xem đến phân cảnh hôn nhau của nam chính và nữ chính. Khoảng ba mươi giây thôi mà thấy rõ môi lưỡi giao hòa, tiếc là về sau cô xua tay.
"Chỉ là diễn viên thôi mà, nhưng được hôn trai đẹp đúng là sướng. Không ấy cô đi làm diễn viên cho rồi, biết đâu vận may đến được đóng với dàn nam siêu cấp đẹp trai."
Mang giấc mộng nghe điện thoại của Nhã Liên, cô nàng cảm thấy có gì đó không đúng. Đi thẳng vào vấn đề chính.
"Ý cậu là gì, sao nghe nó cao sang giữ vậy?"
Không chần chừ một giây, Khiết Tâm nói ra điều mình nghĩ.
"Cậu thấy mình hợp làm diễn viên không, bước chân vào giới giải trí biết đâu mấy năm đoạt."
"Đồ thần kinh, cậu cảm thấy làm diễn viên dễ chơi như vậy à? Nếu dễ như vậy diễn viên Á Lệ đã không bỏ thời gian mười năm để được nổi tiếng như bây giờ. Cả một thời thanh xuân của chị ấy chỉ vì sự nghiệp, cậu đã nghe chuyện tình yêu đẹp đẽ của chị ấy kể chưa?"
Một lúc mà Nhã Liên nói dài đến như vậy, lời lọt vào tai Khiết Tâm cũng rất ít. Nhưng nghe đến chuyện tình yêu cô đã nghiêm túc hơn.
"Có để ý đâu mà biết, mau nói xem chuyện tình yêu của chị ấy thế nào?"
Mãi không nghe thấy Nhã Liên trả lời, cô đang trong lúc hào hứng với câu chuyện cô ấy kể. Bồng dưng bên tai có tiếng húp mì sùm sụp, cái người này ăn lúc nào sao lại ăn lúc nửa chừng thế này.
Khiết Tâm tiếp tục lướt face đợi bên kia nói tiếp, không ngờ cái tên ban nãy Nhã Liên nói lại có ấn tượng với cô như vậy. Mới nghe một lần đã lướt thấy bài báo có tên người ta rồi..
Đại khái nói "Diễn viên Á Lệ đã về nước, mục đích về lần này cô ấy nói sẽ theo đuổi tình yêu suốt ba năm của mình. Khoảng thời gian dài như thế liệu bạn trai cô ấy có đồng ý bỏ qua, mở ra một cuộc tình đẹp không?"
Nghe có vẻ màu nhiệm, nhưng có tình yêu nào suốt mười năm trời không phai màu. Nếu có thật thì đúng là trân quý, riêng Khiết Tâm cô chưa chứng kiến chuyện này bao giờ có hơi không tin.
"Ề có đang ở đó không?"
Nhã Liên mang bát đi rửa xong giờ mới ngồi nghỉ ngơi nói chuyện tiếp.
"Có, đang chờ cậu nói tiếp nè."
Nhã Liên gật đầu mấy cái bắt đầu hắng giọng, đưa Khiết Tâm vào một thế giới mới với câu chuyện tình yêu ngọt ngào và bi thảm.
"Khi đó chị ấy 19 tuổi, gia đình chẳng còn một ai lớn lên trong trại trẻ mồ côi. Năm đó gặp một chàng trai hơn mình ba tuổi trên đường, lại thấy hợp tính rồi yêu. Nghe kể chàng trai ấy đẹp lắm, tựa tựa chú Huy của cậu đó.."
Nét đẹp trai Nhã Liên nói ví với chú Huy của cô, không hiểu sao Khiết Tâm có chút ngọt ngào từ tận đáy lòng.
Tính cách của chú Huy khá trầm, đôi khi tỏ ra không màng sự đời nhưng luôn âm thầm quan tâm, bảo vệ người khác. So với mấy anh chàng cô quen, họ còn chẳng bằng một phần mười chú ấy.
Lời Nhà Liên vang lên văng vẳng bên tai, Khiết Tâm cảm thấy cô ấy rất có năng khiếu làm về mảng radio. Giọng nói ấm áp cho người nghe cảm giác thoải mái, kể chuyện tình yêu xúc động vô cùng.
"Lại nói đến chàng trai 22 tuổi đó, hình như là sinh viên trường gì không nhớ rõ. Trong trường được gán cái danh hotboy lạnh lùng, vô số các cô gái theo đuổi rồi bị từ chối hết. Vậy mà chị Á Lệ vẫn tán được dù nhan sắc không nổi bật mấy.. Cậu nói xem, chị ấy có cái gì tốt mà anh ấy lại chọn làm bạn gái?"
Câu hỏi bất ngờ này của cô bạn Khiết Tâm không kịp suy nghĩ, miệng nói luôn.
"Biết sao được, tớ có phải anh chàng đó đâu."
Nhã Liên tỏ ra vô cùng thần bí, cô muốn nghe lắm rồi thế mà cứ úp úp mở mở khiến người khác khó chịu.
"Ừm.. thì tính tình đó, chị ấy không đẹp nhưng cái miệng nói ra biết bao lời hay ho. Không bao giờ tranh đoạt đồ của người khác, biết mình muốn gì và cố gắng đạt được.. chỉ tiếc.."
Nói đến đây, Khiết Tâm đoán được chút ít diễn biến của hai anh chị thời điểm tiếp theo, muốn gì sẽ cố gắng đạt được chẳng phải sẽ để anh ở lại rồi đi theo đuổi sự nghiệp.
"Đời người chỉ có một cơ hội duy nhất, có thứ này mất thứ kia. Để có được ngày hôm nay chị Á Lệ đánh mất tình yêu ba năm trời của mình. Giờ thì hay rồi, chẳng biết chị ấy có quay lại được với anh đó không. Mình hy vọng hai anh chị vẫn yêu nhau."
Vậy thì khó lắm, nghĩ thôi Khiết Tâm cũng thấy khó có thể quay lại được.