Ông Xã Đại Nhân Lại Muốn Em Rồi

Chương 7: Chạm mặt ở bar.




Bar Joyna xây dựng to lớn nằm trên một khu đất trống rộng rãi, nơi đây hội họp những thành viên có máu mặt trong thành phố. Muốn vào đây không chỉ có tiền mà phải có rất nhiều tiền mới có thể vào được.

Dù vậy, nhưng bar nào cũng có quy định riêng, và nơi này cũng có. Những người chưa đủ 18 tuổi không thể đặt chân vào, trong đó Khiết Tâm cô vẫn chưa đủ tuổi.

Xét vè gia thế cô đủ sức đi vào, về tuổi tác lại không được. Chân vừa bước đến cửa, hàng vệ sĩ mặc áo đen đeo kính chặn bên ngoài.

"Mời cô đưa thẻ, giấy tờ chứng minh mình đủ tuổi."

Một tên áo đen trong số đó, vóc người cao lớn cất giọng dõng dạc hỏi. Qua lớp kính, ánh mắt hắn hơi nhíu, hắn nhìn thấy cô gái này còn rất nhỏ tuổi. Đứng đây nhìn người đã thành thói quen, sao có thể không nhận ra.

Bị chặn lại ngoài cửa, Khiết Tâm không vui lấy trong túi ra tấm thẻ hội viên, ánh mắt nhìn lướt qua xung quanh. Tay móc thêm xấp tiền trong ngăn nhỏ nhét vào tay tên áo đen.

"Thẻ đây, còn này là chút tiền gửi anh uống nước."

"Cô.. nơi này.." Hắn vừa nói, ánh mắt đặt trên xấp tiền dày trong tay mà không khỏi vui sướng. Đám đàn em kề cận thấy tiền hai mắt sáng lên, một người cầm tấm thẻ Khiết Tâm vừa đưa xem.

"Đại ca, cô ấy là Hứa tiểu thư.."

"Mời Hứa tiểu thư vào."

Đám bên ngoài chờ Khiết Tâm đi xong, cầm xấp tiền hít lấy hít để mùi tiền thơm phức rồi chia nhau ra mỗi người vài tờ..

Qua cửa kính xoay tròn, Khiết Tâm lạc vào một thế giới mới với muôn sắc muôn màu. Tiếng nhạc sập sình vang lên to át cả tiếng nói chuyện cười đùa của đám người. Tụ tập ở những góc tối, cảnh dâm đãng khiến người khác phải rửa mắt nhìn.

Những cảnh tục tĩu nơi này có đầy đủ, hạng người nào cũng có..

Khiết Tâm lướt qua coi như không thấy gì, bước chân đến góc bàn cũ Nhã Liên đặt. Ngỡ rằng mình đến muộn, không ngờ giờ này Nhã Liên còn chưa đến báo hại cô phải ngồi chờ.



"Tiểu thư, cô muốn uống loại nào?"

"Một ly whisky lạnh."

Phục vụ quay vào trong, một lát sau đi ra bưng một khay rượu đặt xuống trước mặt cô gái rồi đi vào. Còn một mình Khiết Tâm ngồi đó nhìn một vòng quanh nơi này.

Những cảnh không hay ho đều thấy cả rồi, còn có những cảnh vuốt ve sờ soạng nhau đã thế còn hôn hít đủ các kiểu. Cô chưa đủ tuổi vị thành niên, ba tháng nữa cô mới tròn mười tám tuổi.

Khiết Tâm thở dài não nề nâng ly rượu uống một ngụm, rượu mát lạnh thấm vào cuống họng chạy xuống dưới để lại một hương vị ngọt ngào.

"Quả nhiên là hương vị này, không tồi."

Uống thêm vài ngụm nữa, Khiết Tâm không chú ý ánh mắt lơ đễnh lướt qua một bóng người cao to..

Khụ.. khụ..

Khiết Tâm ho sặc sụa, bao nhiêu rượu vừa mới vào miệng đều phun ra hết, từng giọt vương vãi hết ra bàn.

"Sao thế?"

Nhã Liên đến gần vỗ ngực Khiết Tâm cho cô đỡ ho, nhưng cơn ho đâu thể hết ngay.

Nhạc trong bar đột ngột ngừng lại, tiếng hét của Nhã Liên đâu phải nhỏ khiến bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía hai người. Một thoáng yên lặng nhìn cô gái có hành động lạ, Khiết Tâm vẫn cứ ho hết lần này đến lần khác, cô chẳng quan tâm ai nhìn mình vội vơ lấy cái túi xách che trước mặt, cố nhịn cơn ho cúi thấp xuống.

"Khiết Tâm, cậu ổn không, bỏ ra mình xem nào."



"Nhã Liên mình.. mình vào nhà vệ sinh một lát."

Người đàn ông cách đấy không xa nghiêng đầu về phía tiếng hét ban nãy. Đôi lông mày anh hơi nhíu, sống mũi cao thẳng tắp nằm trên khuôn mặt thanh tú. Đôi mắt không gợn sóng phản chiếu một bóng dáng có chút quen, không hiểu sao anh lại thấy nó giống với một người..

"Gia Huy, đến đây."

Khúc Mặc vẫy tay gọi Gia Huy, bên cạnh cậu ta lúc này là hai cô gái xinh đẹp ăn mặc thiếu vải. Như con rắn nước uốn lượn trên người cậu ta, khuôn mặt ửng hồng cố tỏ ra ngại ngùng.

"Khúc thiếu gia, em muốn được hôn."

"Được thôi bảo bối."

Tỉnh cảnh chướng mắt đầy dục tính rơi vào mắt Gia Huy, ánh mắt anh tức khắc trở nên lạnh lẽo ngồi xuống ghế bên cạnh. Mông vừa chạm ghế, một cô gái không biết điều phóng tới ngồi xuống cạnh Gia Huy. Lá gan cô ta to đến mức dám dùng cánh tay giơ bẩn chạm vào người anh xoay tròn mấy vòng trước ngực, chất giọng nũng nịu.

"Thiếu gia, không biết nên gọi anh là gì, hình như chúng ta đã gặp mặt nhau một lần rồi đúng không?"

Trong nhà vệ sinh, Khiết Tâm đặt túi xách lên thành bồn nhìn hình ảnh mình trong gương. Hai tay ôm lấy mặt than trời.

"Ôi mẹ ơi con gặp phải điều gì thế này, sao anh ấy lại đến bar có chứ?"

Khiết Tâm hận không thể lập tức bay về nhà, có trời mới biết cô sợ bị anh nhìn thấy đến mức nào. Gia Huy chính là ghét mấy loại con gái ăn chơi đàn đúm bên ngoài, mà cô vừa hay xếp vào loại đó. Nhưng cô không tệ hại đến mức vậy, chỉ là ham chơi đến quên đường về thôi..

Chính vì anh thích con gái ngoan ngoan cho nên Khiết Tâm phải mang một bộ dáng hoàn toàn mới. Nếu để anh nhìn thấy cô lúc này, hình tượng bao nhiêu năm xây dựng coi như đổ vỡ.

"Trời ơi, con nên làm gì bây giờ?"

Khiết Tâm liên tục hứng nước mát vỗ vào mặt cho tỉnh táo, hít một hơi thật sâu ổn định lại tinh thần. Vừa nghĩ cách để chạy khỏi nới này tránh được ánh mắt Gia Huy.