Phép Tắc Thượng Vị

Chương 77




 

Trụ sở chính tập đoàn Giang Thị.

 

Hôm nay Quý Du Nhiên với một thân trang phục công sở, váy đen ôm sát bờ mông căng tròn, cùng áo sơ mi và áo khoác vest bên ngoài, mái tóc buông lơi thả trên vai, càng tăng thêm nét ôn nhu thành thục.

 

Trên mặt cô mang theo nụ cười nhạt, ngồi đối diện với Giang Dĩ Thành.

 

“Chỉ là một hợp đồng nhỏ, vậy mà phải phiền Giang tổng tự mình xử lý, không biết có phải là chuyện bé xé ra to rồi không!”

 

Giang Dĩ Thành yên tĩnh ngắm nhìn cô, cô lúc này chính là thành thục ưu nhã nhưng vẫn có nét thanh thuần, trong sự bình tĩnh là ẩn chứa đôi chút giảo hoạt.

 

Đây là khí chất của một cô gái trẻ độ tuổi đôi mươi sẽ có sao?

 

Nhớ lúc cô nghe được khoản thù lao hắn sẽ chi trả cho cô, lập tức trên mặt cô mang theo sự tươi cười lấy lòng thấy rõ, Giang Dĩ Thành nhịn không được mà cong cong khóe môi.

 

Cô nhóc tham tiền.

 

“Chỉ cần là chuyện liên quan đến Quý tiểu thư, thì sao có thể nói là chuyện nhỏ được? Tôi còn rất vui mừng vì có thể ngồi ở đây với cô đó.”

 

Câu nói mang đầy tính ái muội khiến gương mặt của Quý Du Nhiên không khỏi đỏ lên, cô không ngờ Giang Dĩ Thành sẽ nói như vậy, người đàn ông này luôn có những câu nói khiến người khác bất ngờ.

 

Người đàn ông Giang Dĩ Thành này, từ lần đầu tiên gặp mặt anh ta, Quý Du Nhiên đã cảm thấy đây là một người nguy hiểm.

 

Từ “nguy hiểm” ở đây ý không phải chỉ sự nguy hiểm của những con thú dữ, mà ngược lại hắn như một người thợ săn đang tỉ mỉ tính toán, sắp đặt xong hết mọi bẫy rập, chỉ chờ con mồi sa lưới vào, điều càng đáng sợ hơn, đó chính là dù ngươi đã biết bên trong chính là độc dược, nhưng vẫn cứ muốn nhảy vào cái bẫy đã được hắn thiết kế.

 

Đây mới chính là chỗ nguy hiểm của người đàn ông này, thật đáng ghét, bất cứ khi nào bất cứ chỗ nào cũng có thể toát ra mị lực chết người.

 

Cũng may mấy tháng nay cô đã trải qua với nhiều người đàn ông, không chỉ tiếp xúc với các loại trai đẹp cực phẩm, mà còn lên giường với họ, nên cũng coi là phụ nữ “dày dạn kinh nghiệm” nên lúc này mới không sa vào sự trêu chọc của Giang Dĩ Thành.

 

Nếu là cô của trước kia, cho dù trên mặt vẫn duy trì được sự bình tĩnh, thì chắc chắn trong lòng cũng giống như có hàng ngàn con nai đang chạy loạn.

 

Quý Du Nhiên nở một nụ cười tự nhiên: “Nói thẳng ra thì tôi cũng chỉ là một nhà thiết kế mà thôi, đối với công việc quản lý thì không có kinh nghiệm gì, Giang Tổng vì sao lại yên tâm giao cho tôi chức vụ này vậy?”

 

Lúc bắt đầu Giang Dĩ Thành chỉ nói là IRIS sẽ hợp tác với cô, nhưng hiện tại đã chuyển cô thành tổng giám thiết kế và quản lý của công ty IRIS.

 

Quý Du Nhiên mới đầu đã cự tuyệt, nhưng Giang Dĩ Thành giải thích rõ đây chỉ là tạm thời, sẽ không bắt cô phải ký kết hợp đồng lao động dài hạn, mà chỉ là một thời gian ngắn thôi, cộng thêm mức lương cực cao, suy cho cùng thì cô vẫn có sự tự do của chính mình.

 

Ai bảo cô khiến Giang Dĩ Nhu phải ra đi? Đây là lý do mà Giang Dĩ Thành đưa ra.

 

Giang Dĩ Nhu vốn là quản lý kiêm tổng giám thiết kế của IRIS, hai vị trí này đột nhiên trống người, trong lúc nhất thời không thể tìm được người thích hợp.

 

Chỉ có kẻ ngốc mới tin lời này.

 

Tập đoàn Giang Thị muốn tìm một tổng giám thiết kế là chuyện cực kỳ đơn giản. Một cái tin tuyển dụng thôi là hòm thư nhân sự sẽ đầy mail ứng tuyển, hà tất chi phải chỉ định một người chỉ biết vùi đầu vào thiết kế và không hề có kinh nghiệm quản lý như cô làm gì?

 

Quý Du Nhiên chỉ là có chút không rõ vì sao Giang Dĩ Thành lại đưa ra quyết định như vậy, cho dù hắn thật sự muốn có chút mờ ám với cô, thì cũng không đến mức lấy loại chuyện liên quan đến cả tập đoàn này để đem ra đùa giỡn chứ!

 

Tóm lại, Quý Du Nhiên vẫn không thể hiểu được con người Giang Dĩ Thành, phàm là điều mà hắn đã muốn, thì dù là dùng cách nào cũng phải đạt được mục đích. Chỉ là hai chức vụ này thì tính là cái gì đâu?

 

Đương nhiên, hắn không thích ép buộc, hắn muốn hưởng thụ quá trình đi săn.

 

Chưa bao giờ có phụ nữ khiến hắn nảy sinh dục vọng chinh phục mãnh liệt đến vậy, điều này thật sự rất có tính khiêu chiến.

 

Giang Dĩ Thành đưa hợp đồng đã soạn thảo và ký kết xong xuôi hết cho cô, hai tay chống lên hai bên tay vịn trên ghế ngồi của cô, cúi người áp về phía cô.

 

Hơi thở nam tính cùng cảm giác áp bách bao phủ khắp người Quý Du Nhiên, cô theo bản năng mà ngả người về phía sau, hô hấp cũng theo đó mà trở nên dồn dập.

 

“Về nghiệp vụ quản lý sẽ có phó giám đốc thiết kế giúp cô xử lý, điều tôi coi trọng chính là thiên phú của Quý tiểu thư, nhưng quan trọng nhất là.” Giang Dĩ Thành nhìn chằm chằm vào cánh môi đỏ của Quý Du Nhiên, hắn cảm thấy thật khát nước: “... tôi cảm thấy cực kỳ hứng thú với Quý tiểu thư.”

 

Gương mặt của Quý Du Nhiên vừa mới hạ nhiệt, sau khi nghe xong câu này, lập tức đỏ bừng trở lại.

 

Giang Dĩ Thành càng dựa gần vào hơn, trên người hắn nhàn nhạt mùi hương nước hoa Cologne như có như không, nhiễu loạn tâm tình của Quý Du Nhiên.

 



Cô cầm chặt hợp đồng trên tay, bờ môi mím lại, nghiêng đầu qua một bên: “Hợp đồng xong rồi thì để tôi tự mang bộ phận nhân sự, không cần phải làm phiền đến thư ký của Giang tổng đâu.”

 

Cũng chỉ vào thời điểm này, trên mặt cô mới lộ ra chút ngượng ngùng nên có ở độ tuổi của cô.

 

Giang Dĩ Thành thu hồi tay, mỉm cười nhìn cô gái nhỏ với gương mặt đỏ rực, đang chạy trối chết ra khỏi văn phòng của hắn.

 

Thật đáng tiếc, thiếu chút nữa là được hôn cô rồi.

 

Giám đốc phòng nhân sự không ngờ vị tổng giám thiết kế có mối quan hệ thân thiết với chủ tịch tập đoàn lại tự mình đến đưa hợp đồng, nên lập tức thể hiện sự thân thiện của bản thân, tự mình đưa cô đi làm quen với các bộ phận khác.

 

Quý Du Nhiên khách khí uyển chuyển nói lời từ chối, cô chỉ là tổng giám thiết kế “trên danh nghĩa”, còn thực tế thì lại không phải là nhân viên của Giang thị, không cần thiết phải lộ mặt công khai trước phần đông nhân viên tập đoàn như vậy.

 

Tuy vậy cô có thể hiểu được suy nghĩ của Giang Dĩ Thành khi đưa cô vào vị trí này, nếu cô lấy thân phận là một người thiết kế hợp tác mà sai sử các nhân viên của IRIS, thì sẽ rất không thỏa đáng, dễ khiến người khác không tin phục, nhưng nếu cô ngồi vào vị trí của một tổng giám thiết kế kiêm người quản lý của IRIS thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn ngược lại.

 

Quý Du Nhiên khiêm tốn hoàn tất các thủ tục ký kết hợp đồng lao động, ra khỏi tòa lầu của Giang thị, cô đưa tay chuẩn bị vẫy một chiếc taxi để về nhà.

 

Gần đây cô vẫn luôn bận rộn, vốn dĩ ngày hôm qua muốn đi đến một hãng tạp chí, nhưng bởi vì hai tên cuồng tình dục Nhiễm Nhất Bạch và Cảnh Hách Phàm đã “làm” cô không biết ngày đêm, khiến cô phải trì hoãn mất một ngày.

 

Nghĩ đến đó, Quý Du Nhiên không khỏi nhăn mày, nếu không phải sáng nay cô lạnh mặt ép cho hai người bọn họ ai về nhà nấy, chỉ sợ hiện giờ cô vẫn chưa thể rời khỏi giường được.

 

Hai người đàn ông cứ như muốn đọ sức với nhau, phải tranh nhau vị trí cao thấp, xem thử là ai có thể khiến cô tuôn nhiều dam thủy hơn, ai có thể khiến cô rên rỉ lớn tiếng hơn.

 

Đều là hai tên gia hỏa ấu trĩ.

 

Quý Du Nhiên hơi mất tự nhiên, từ sáng đến giờ, nơi khe huyệt thỉnh thoảng vẫn chảy tinh dịch và dam thủy ra ngoài, khiến cô giống như đang ở trong kỳ kinh nguyệt, dưới loại tình huống này mà bọn họ vẫn chưa đã thèm mà còn muốn làm lụng trên người cô, có thể thấy cô còn chưa bị ép khô là còn may.

 

Bất đắc dĩ cô phải quay trở lại tòa cao ốc, đi đến toilet xử lý chất lỏng nơi hạ thể.

 

Tới khi ra khỏi toilet, Quý Du Nhiên rất ngoài ý muốn mà nhìn thấy một tên đàn ông đê tiện.

 

Một chiếc xe BMW màu bạc với Tiêu Khải Lượng đang đứng dựa người vào xe, khi nhìn thấy Quý Du Nhiên, đầu tiên là hắn có chút kinh diễm, nhưng sau đó lại tuôn ra lời trào phúng.

 

“Vốn cảm thấy quen mắt, tưởng là ai, hóa ra là thứ con gái bị tôi đá bay.”

 

Tiêu Khải Lượng hận Quý Du Nhiên đến mức ngứa răng ngứa lợi, nếu không phải do cô đi đến công ty của hắn bôi nhọ khiến cho thanh danh của hắn mất hết, thì hắn cũng không đến mức phải bỏ việc. Tuy là thế, nhưng lúc này khi nhìn thấy Quý Du Nhiên, ánh mắt của hắn vẫn cứ nhịn không được mà ngắm cô từ trên xuống dưới.

 

Sao đứa con gái xấu xa này sau khi rời khỏi hắn, lại càng trở nên xinh đẹp hơn vậy nhỉ?

 

Gương mặt này, ngũ quan này.không hề thay đổi, nhưng so với khi ở cùng với hắn thì hoàn toàn là hai người khác nhau, thậm chí so với lúc hai người giáp mặt ở nhà hàng Tây kia thì cô lúc này càng khiến người chú ý hơn, đặc biệt là với bộ đồ công sở như vậy, cảm giác thành thục gợi cảm vô cùng phù hợp với sự yêu thích của hắn ta, đôi chân thon dài tinh tế đứng trên đôi giày cao gót càng khiến người cảm thấy huyết mạch sôi trào.

 

Tiêu Khải Lượng đột nhiên cảm thấy thực hối hận vì sao bản thân lúc trước không “thượng” qua cô rồi mới chia tay cơ chứ?

 

Quý Du Nhiên căn bản không thèm để ý tới loại người này, dường như chỉ nhìn một cái thôi là đã cảm thấy bẩn mắt, cô nở một nụ cười nhẹ, làm lơ Tiêu Khải Lượng, bỏ đi ra ngoài.

 

Hiển nhiên, Tiêu Khải Lượng không thể nào chịu được việc Quý Du Nhiên không để mắt đến hắn, rõ ràng trước kia, người phụ nữ này vẫn luôn đuổi theo sau lưng hắn!

 

“Quý Du Nhiên! Cô đứng lại đó cho tôi!” Tiêu Khải Lượng lớn tiếng gọi cô.

 

Quý Du Nhiên đi hai bước, xoay người, nhìn Tiêu Khải Lượng nở một nụ cười tùy ý: “Có việc gì sao?”

 

“Tiểu Lượng, đây là ai?” Một người phụ nữ cao gầy đi ra khỏi tòa cao ốc Giang thị, trực tiếp choàng tay lên tay của Tiêu Khải Lượng.

 

Tiêu Khải Lượng vốn đang muốn tiếp tục trào phúng Quý Du Nhiên, nhưng bởi vì sự xuất hiện của người phụ nữ này mà hắn đột nhiên chuyển biến sắc mặt, nhẹ nhàng nói với cô ta: “Không có gì, trong lúc chờ em, vô tình gặp lại một người bạn cùng trường đại học thôi.”

 

Người bạn cùng trường đại học? Quý Du Nhiên nhướng mày, bản thân cô cảm thấy khá hài lòng khi Tiêu Khải Lượng nói về cô như vậy, so với thân phận là bạn gái cũ thì xuôi tại hơn nhiều.

 

Nói xong, Tiêu Khải Lượng mang theo ánh mắt đắc ý nhìn về phía Quý Du Nhiên, nói: “Giới thiệu một chút, Thủ Dịch, bạn gái của tôi, phó giám đốc nhân sự của tập đoàn Giang Thị.”

 

Cô gái tên là Thù Dịch hơi gật đầu với Quý Du Nhiên, đồng thời chú ý đến hợp đồng trên tay cô. “Ủa? Vị tiểu thư đây cũng là người của tập đoàn Giang thị chúng tôi sao? Sao trước nay tôi chưa từng thấy qua cô?”

 

Quý Du Nhiên nở nụ cười khách sáo: “Hôm nay tôi cũng chỉ mới nhận chức thôi.”

 

Nữ nhân luôn có một giác quan thứ sáu cực cao, Thù Dịch cảm thấy thái độ của Tiêu Khải Lượng đối với cô gái trước mắt có chút là lạ, hơn nữa Quý Du Nhiên lại có bộ dáng thật khiến người khác mê mẩn, vì thế cô nàng tự động biến cô thành tình địch giả tưởng, nói chuyện không khỏi trở nên chanh chua một ít.



 

“Nhìn qua thì có vẻ là hợp đồng tạm thời, trách không được tôi chưa từng thấy cô! Các loại hợp đồng nhân viên như thế này thì không cần phải qua tôi xét duyệt.”

 

Dường như việc cảm thấy Quý Du Nhiên có cuộc sống không tốt, thì Tiêu Khải Lượng càng cảm thấy mỹ mãn, như vậy có thể thấy được quyết định chia tay người phụ này này của hắn là chính xác.

 

Từ lời nói của Thù Dịch, Tiêu Khải Lượng đưa ra một kết luận là với năng lực của Quý Du Nhiên, ước chừng chỉ có thể là một nữ lễ tân, hoặc một chân chạy vặt linh tinh gì đó trong văn phòng.

 

Vì thế hắn càng nhịn không được mà nói lời khoe khoang.

 

“Hóa ra là cô cũng tới làm việc ở Giang thị, nếu sớm biết vậy thì cô có thể liên lạc với tôi, nói không chừng tôi có thể nói giúp với Thù Dịch an bài cho cô một vị trí tốt hơn. À lúc nãy quên nói, tôi đã rời khỏi công ty cũ, trước mắt đang làm việc trong bộ phận marketing của Giang thị. Chúng ta tính ra thì cũng có chút quen biết, về sau nếu cô cần giúp đỡ gì, thì có thể tới tìm tôi và Thù Dịch, nói không chừng chúng tôi có thể giúp đỡ được ít nhiều.”

 

Nói xong, hắn còn ra hình ra dáng mà đưa một tấm danh thiếp cho Quý Du Nhiên.

 

Tổ tưởng tổ ba, phòng marketing tập đoàn Giang thị.

 

Chức vụ này nghe thì có vẻ không ghê gớm gì, nhưng đặt vào tập đoàn Giang thị thì lại không giống vậy, lương một năm bèo nhất cũng phải được trăm vạn.

 

Trách không được Tiêu Khải Lượng lại đắc ý đến thế, nguyên lai là bám váy phụ nữ, đi cửa sau vào Giang thị.

 

Quý Du Nhiên suy đoán Tiêu Khải Lượng chắc không chú ý đến tin tức trên internet, nên sẽ không biết cô chính là nhà thiết kế tự do với danh tiếng đang nổi hiện nay.

 

À mà đúng rồi, toàn bộ thời gian của hắn đều chỉ dùng để tìm cách bám váy phụ nữ, đương nhiên sẽ không có tâm tư chú ý những việc khác.

 

Quý Du Nhiên nở nụ cười khinh miệt, cô không phải là người tự cao tự đại, nhưng hôm nay cô tuyệt đối không để cho Tiêu Khải Lượng mang bộ mặt đắc ý dạt dào như vậy được!

 

“Giúp đỡ gì đó thì không cần đâu, chính là bạn học Tiêu lần trước còn thiếu nợ tôi 6 vạn nhân dân tệ, anh đã trễ hai tháng rồi, tính theo lãi suất 3,5% của ngân hàng, anh hẳn là phải trả thêm cho tôi 350 nhân dân tệ, nhớ rõ phải chuyển sớm cho tôi đó!”

 

Mấy trăm tệ mà thôi, nói ra thì cũng thật ngượng, nhưng Quý Du Nhiên chính là muốn nhục nhã Tiêu Khải Lượng.

 

Thứ đàn ông gì mà có 6 vạn tệ cũng không trả, cô không tin vị tiểu thư Thù Dịch này nghe như vậy mà không cảm thấy ghê tởm hắn mới là lạ.

 

Quả nhiên nét mặt Thù Dịch nhìn Tiêu Khải Lượng lập tức thay đổi, Tiêu Khải Lượng cũng trở nên đen mặt.

 

Hắn đã từng lãnh giáo sự “không xấu hổ” của Quý Du Nhiên khi cô đem mấy tờ photo ghi nợ của hắn đến thẳng công ty hắn làm trước kia, nếu bây giờ hắn cứ đứng đây dây dưa với cô thì không biết cô lại tung ra mấy lời chấn động gì nữa, nên hắn ta nhanh chóng lôi kéo Thù Dịch lên xe.

 

“Đi thôi, bảo bối, đối với hạng người không biết điều thế này thì chúng ta không nên để ý đến.”

 

Quý Du Nhiên cười cười, trong nụ cười còn pha chút hồn nhiên ngây thơ: “Ồ bạn học Tiêu lái xe đến à? Là xe cũ hay là xe thuê vậy?” Trong ấn tượng của Quý Du Nhiên, Tiêu Khải Lượng sẽ không thể nào bỏ tiền để mua loại xe xịn này.

 

Chân mày Tiêu Khải Lượng nhíu lại, sắc mặt đỏ lên, thiếu chút nữa là sụp đổ hình tượng đàn ông ổn trọng thành thục.

 

Thấy vậy, bạn gái hắn, Thù Dịch mở miệng trả lời: “Đây là xe của tôi, Tiểu Lượng là bạn trai tôi, anh ấy lái thì có vấn đề gì đâu cơ chứ? Còn cô, bạn trai của cô đâu? Tan làm rồi mà không có ai đón cô sao?”

 

Quý Du Nhiên nghiêng nghiêng đầu, động tác mang tính chất đáng yêu như vậy, thế mà khi kết hợp với bộ đồ công sở nghiêm túc trên người, lại vô cùng hài hòa.

 

“Bạn trai của tôi sao? Anh ấy bận lắm. Hai người chắc cũng biết anh ấy đấy, nhưng tôi không dám nói đâu, chỉ sợ hai người sẽ bị hù dọa.”

 

Thù Địch “phụt” cười một tiếng.

 

Ngược lại, sắc mặt của Tiêu Khải Lượng đã thay đổi, vừa là chán ghét lại vừa là khinh thường, còn có chút ý tứ ghen ghét: “Quý Du Nhiên, cô có bạn trai rồi ư?”

 

Quý Du Nhiên?

 

Tiếng cười của Thù Địch đột nhiên im bặt, bỗng nhiên cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, hình như đã từng nghe qua ở đâu đó.

 

“Cô là...!”

 

Quý Du Nhiên cười tủm tỉm gật gật đầu.

 

“Đúng vậy, bạn trai của tôi chính là chủ tịch Giang tổng của các người, Giang Dĩ Thành.”

 

------oOo------