Ly Tâm Lăng cười ha hả nói.
"Chúng ta muốn tìm trong lặng lẽ..."
"Khiêm tốn một chút à... vậy cũng có thể đến Nguyên Đan các!", Ly Tâm Lăng tiếp tục nói: "Có khó khăn, tìm Nguyên Đan các, chỉ cần giá cả hợp lý, bọn họ đều có thể giúp các vị tìm người".
"Nguyên Đan các có bản lĩnh lớn như vậy sao?", Tần Ninh cười nói.
"Đó là đương nhiên". Ly Tâm Lăng cười nói: "Nguyên Đan các là do Nguyên gia sáng tạo, Nguyên gia là ai? Nguyên gia ở đây chính là trời, Nguyên gia còn có Thánh Nhân tọa trấn, cho nên chẳng có ai dám gây rối trong thành Nguyên gia này".
"Tám mươi phần trăm việc làm ăn và nhân thủ ở toàn bộ thành Nguyên gia cũng là của Nguyên gia..."
Nghe đến lời này, Tần Ninh chỉ cười không nói.
Huyền Chấn không khỏi nói: "Mười viên thánh thạch này của ngươi đúng là dễ kiếm, chúng ta hỏi cái gì, ngươi liền nói Nguyên Đan các..."
"Vị gia này, cũng không phải là dễ kiếm, chúng ta cả ngày trông coi ở cửa thành, mười viên thánh thạch đến tay chúng ta cũng chỉ còn hai, ba viên mà thôi..."
Ly Tâm Lăng cười hì hì: "Làm “dẫn đường” ở đây cũng phải có tư cách đó..."
Huyền Chấn nhất thời im lặng.
Lại còn lắt léo như vậy nữa.
"Ta dẫn mấy vị gia đi Nguyên Đan các nhé. Thành Nguyên gia này lớn lắm, đường phố chính rộng năm mươi mét, tổng cộng có hơn trăm con đường chính như thế này..."
Ly Tâm Lăng vừa đi vừa nói.
Tần Ninh giờ phút này đi theo Ly Tâm Lăng, quan sát tỉ mỉ cậu ta.
Thiếu niên mặc quần áo màu xám nhạt cũ nát, nhìn có chút gầy gò, tóc dài cũng mang theo vẻ lộn xộn, trên người có một mùi vị khác thường nhưng không quá rõ ràng, nhưng đã bị một mùi thơm nhàn nhạt che lại, nếu không ngửi kỹ sẽ khó mà nhận ra.
Mặc dù nhìn gầy gò, thế nhưng bước chân đi lại rất hữu lực.