Phong Thần Châu

Chương 4032




 

Còn trong đó hiện tại ra sao, Tần Ninh cũng không dám vào xem xét.  

 

Nếu là tâm trái đất của đại lục Vạn Thiên thì hắn còn có thể tiến vào xem thử, nhưng nơi chính là thế giới Cửu Thiên, dưới mặt đất chẳng biết có bao thứ đang chờ đợi.  

 

Dựa vào cảnh giới Thánh Nhân của hắn, cho dù hắn có tự tin đến đâu đi nữa thì cũng không thể ngông cuồng xông thẳng vào đó một cách ngu xuẩn được.  

 

Có lẽ còn chưa tới nơi, hắn đã bị dòng dung nham rực cháy kia nấu chín rồi! Ngay lúc này, Tần Ninh vừa đi vừa cẩn thận quan sát xung quanh.  

 

Hắn chắc là đã chìm sâu khoảng vạn trượng, ở nơi đây mặt đất coi như đã ổn định, sẽ không xuất hiện vấn đề sạt lở.  

 

Tần Ninh đi dọc theo vòng tròn, cuối cùng hắn phát hiện ra một cái thông đạo, lối đi sâu thăm thẳm, dường như nó đã bị ai đó mở ra,...  

 

 

 

Tần Ninh chậm rãi bước vào trong thông đạo.  

 

Dọc đường đi, tinh thạch lóe sáng rực rỡ, mỗi một tia sáng đều vô cùng đặc biệt.  

 

Đi lại ở nơi đây thấy rất khác với kiến trúc của các thế lực trong Cửu Thiên.  

 

Tần Ninh đi dọc theo thông đạo, đến khoảng một trăm mét.  

 

Khung cảnh trước mắt bỗng thay đổi.  

 

Ở cuối thông đạo, lại có một tòa thành xuất hiện trước mặt hắn.  

 

Đúng vậy, đó là một tòa thành.  

 

Một tòa thành được xây dựng dưới lòng đất.  

 

Nhìn thoáng qua, nó dài khoảng trăm dặm, rộng gần trăm dặm.  

 

Có thể chứa hơn mười vạn dân.  

 

Lúc này, trong tòa thành, mỗi kiến trúc đều được xây dựng bằng tinh thạch dưới lòng đất, trông vô cùng xa hoa.  


 

Phong cách kiến trúc ở đây có chút tương tự với phong cách của Hạ Tam Thiên.  

 

Mà hiện tại, đây không chỉ là một tòa thành, mà là một tòa thành có người dân sinh sống trong đấy.  

 

Thế nhưng, bọn họ lại không phải là con người.  

 

Tần Ninh liếc mắt nhìn.  

 

Những kẻ đó nhìn thoáng qua trông khá giống con người.  

 

Thế nhưng, lại cao đến gần hai mét, làn da đỏ rực như bị bỏng.  

 

Vả lại, gương mặt trông vô cùng dữ tợn.  

 

Tần Ninh sững sờ.  

 

Đó là Ma tộc! Năm xưa, khi hắn là Nguyên Hoàng Thần Đế, hơn nữa, còn rèn luyện chín đời chín kiếp, hắn đã từng thấy Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên và thế giới Cửu Thiên.  


 

Tần Ninh có thể chắc chắn một điều bọn họ không phải là chủng tộc có ở Thương Mang Vân Giới.  

 

Trừ trường hợp đó ra, thì còn có thể là gì?  

 

Lúc này, sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo.  

 

Hắn vốn nghĩ rằng nơi này là nơi dung nham bắt đầu phun trào, phong ấn bị phá hủy nặng nề là do có người nào đó gây nên.  

 

Hắn nghĩ đó là do người làm! Trong Thanh Châu, các thế lực dây dưa rắc rối phức tạp, một vài người có thể vì tông môn bị tiêu diệt mà bắt đầu thù hận thế giới, rồi nảy sinh tư tưởng trả thù, dẫn tới núi lửa ở đây hoạt động trở lại.  

 

Thế nhưng, Tần Ninh lại không tời tới Ma tộc liên quan đến việc này.  

 

Nói là Ma tộc có lẽ cũng không chính xác lắm, phải là chủng tộc đến từ thế giới bên ngoài.  

 

Trong thế giới Cửu Thiên cũng có mặt của chúng! Lúc này, ánh mắt Tần Ninh lạnh đi.  

 

Cùng lúc đó, ngoài thông đạo, một giọng nói bỗng vang lên.  

 

"Vấn tiên sinh, thằng nhãi Tần Ninh đã đột phá tới cảnh giới Thánh Nhân tam hồn rồi, ta... không phải là đối thủ...", giọng nói này rất quen thuộc.  

 

Tần Ninh vội vàng đi xuyên qua thông đạo, rồi tìm một chỗ ẩn nấp.  

 

Ở cách Tần Ninh không xa xuất hiện hai bóng người cùng nhau đi tới.  

 

Một người trong đó chính là Kỷ Phác! Thế nhưng, người còn lại có phải là Vấn tiên sinh hay không, Tần Ninh không chắc chắn được.  

 

"Tên này có thiên phú vô cùng cao, thực lực lại không tầm thường, quả thật rất khó đối phó, dẫu cho ngươi đạt tới cảnh giới Địa Thánh nhất phách, mà vẫn không đấu lại được âu cũng là điều hiển nhiên".  

 

Người đàn ông mặc đồ đen, bịt kín mặt mở miệng nói.  

 

"Vấn tiên sinh, tên khốn đó đã giết vài vị Thánh Nhân của Ma Quang tông chúng ta, hơn nữa còn giết ngay trước mặt mọi người nữa, thù này không báo..."  

 

"Yên tâm đi, Tần Ninh rồi sẽ chết thôi, nhưng không phải là hiện tại".  

Nghe Vấn tiên sinh nói thế, tuy trong lòng Kỷ Phác rất sốt ruột, nhưng ông ta không làm gì được cả.