Phong Thần Châu

Chương 4033




 

"Vấn tiên sinh, năm ấy ngươi nói với ta rằng, kiếp trước của Tần Ninh là U Vương, nên bảo con ta từ từ đừng giết hắn, phải đợi đến khi hắn mở ra mộ U Vương, thế nhưng đến khi đó con ta đã không còn là đối thủ của hắn nữa!"  

 

"Nếu bây giờ ngươi cứ tiếp tục chờ đợi như vậy, có thể sẽ để lại mối họa lớn đấy!"  

 

Nghe Kỷ Phác nói vậy, ánh mắt Vấn tiên sinh trầm xuống.  

 

Lúc này, sâu trong đáy mắt của Kỷ Phác có chút kinh hãi.  

 

Hai người dần dần đi xa, cuối cùng bước vào trong thành, rồi khuất bóng... Dù vậy, Tần Ninh vẫn chưa dám tùy tiện theo dõi bọn họ.  

 

Vấn tiên sinh! Hay lắm! Trong lòng Tần NInh đã đoán được phần nào.  

 

Thế nhưng, mãi đến hôm nay, Tần Ninh mới biết vị Vấn tiên sinh này cũng là người của Ma tộc.  

 

Hơn nữa có lẽ địa vị của y trong tộc không hề thấp.  

 

Và đương nhiên Kỷ Phác cũng biết điều này.  

 

Y ủ mưu hơn tám vạn năm, tất cả vì thân thể của U Vương! Tần Ninh biết rằng thân thể kiếp trước của bản thân ẩn chứa lực lượng vô cùng lớn.  

 

Lực lượng đó không chỉ giúp nâng cao thực lực.  

 

Mà còn là lực lượng phù hợp với tình hình của thế giới! Bản thân hắn là cửu mệnh thiên tử, trải chín đời chín kiếp, vẫn luôn theo đuổi vận mệnh trọn vẹn nhất.  

 

Nếu trong quá trình lịch kiếp chín đời, cơ thể không hợp nhất thì lịch kiếp sẽ thất bại.  

 

Hiện tại, đám người này vẫn luôn đuổi theo hắn từ kiếp này sang kiếp khác.  

 

Hiển nhiên là hòng phá hủy việc lịch kiếp của hắn rồi! Thế nhưng, là vì sao?  

 

Đám Ma tộc đến từ thế giới bên ngoài ở đại lục Vạn Thiên biết quá ít thông tin.  

 

Nhưng thế còn thế giới Cửu Thiên thì sao?  

 

Địa vị càng cao, liệu càng có thể biết thêm nhiều thông tin hay không?  

 

Hiện tại, Tần Ninh đã hiểu rõ vấn đề.  

 

Người ngấm ngầm gài bẫy hắn không phải là đám Thánh Nhân trong thế giới Cửu Thiên, mà chính là Ma tộc.  

 

Là đám Ma tộc ẩn náu trong thế giới Cửu Thiên! Nghĩ đến đó, ánh mắt Tần Ninh lại càng trầm lặng hơn.  

 

Nếu đúng là vậy, nơi này là căn cứ chính của Ma tộc.  

 

Không hẳn, có lẽ nó chỉ là một căn cứ bình thường mà thôi! Thế nhưng, khiến núi lửa Cực Địa hoạt động để làm gì?  

 

Để tiêu diệt nhân loại trong Thanh Châu sao?  

 

Không đúng lắm.  

 

Khi núi lửa Cực Địa phun trào, thương vong phần lớn là đến từ người bình thường, còn võ giả có thể di chuyển trên không trung để bỏ chạy, nên sẽ không làm gì được võ giả của Thanh Châu! Vậy thì tại sao?  


 

Lúc này, ánh mắt Tần Ninh trầm ngâm.  

 

Cứ vào đó xem là biết thôi! Tần Ninh men theo đám đất đá hỗn loạn bên ngoài để lại gần tường thành, rồi nhảy bổng lên, bay vào bên trong thành.  

 

Tiến vào bên trong tòa thành, Tần Ninh mới phát hiện hình thể của Ma tộc ở đây đều cao đến hai mét, tuy cơ thể có mặc quần áo, nhưng có thể thấy rõ từng đường hỏa vân in trên lớp da lộ ra ngoài.  

 

Những đường vân đó không phải lớn lên mới có mà nó cùng sinh ra và lớn lên với bọn chúng.  

 

May mắn thay, cư dân bên trong thành không quá nhiều, Tần Ninh đi trong ngõ nhỏ tăm tối, cẩn thận quan sát xung quanh.  

 

Cứ bắt một tên đến hỏi chút chuyện vậy! Ngay sau đó, thân thể Tần Ninh chợt lóe lên, một người đàn ông mặc quần áo xanh đang đi trên con đường vắng vẻ bị Tần Ninh tóm đi.  

 

"Hỏi ngươi cái gì thì cứ trả lời cái đó!"  

 

Tần Ninh nhìn người đàn ông còn cao hơn mình một cái đầu, khi che miệng người đàn ông nọ, hắn có thể cảm giác được hơi thở nóng rực tỏa ra từ cơ thể người đàn ông kia.  

 

"Viêm Ma!"  

 

Tần Ninh gọi người nọ.  

 

"Ngươi dám nói bậy, ta sẽ giết ngươi ngay!"  

 

Tần Ninh từ từ buông tay ra, vẻ mặt người đàn ông kia đầy sợ hãi, miệng cứ luyên thuyên nói cái gì đó.  

 

Hở, nói cái gì đó! Tần Ninh không hiểu một chữ nào cả! Ở đại lục Vạn Thiên, hắn có thể nghe hiểu ngôn ngữ của Ma tộc, là bởi chín vạn năm trước hắn đã lăn lộn ở đại lục Vạn Thiên, có học hỏi vài thứ.  

 

Thế nhưng, trải qua mấy đời rèn luyện ở thế giới Cửu Thiên, hắn không qua lại gì nhiều! Đây là lần đầu tiên hắn gặp tộc Viêm Ma.  

 

Hơn nữa, thoạt nhìn trông bọn họ có chỗ tương tự với tộc Luyện Ngục Ma mà hắn từng gặp, nhưng bản chất lại khác xa.