Phong Thần Châu

Chương 10030: Hai người quả thật không dám giở trò gì.




 Suy nghĩ trong lòng hai người vẫn chưa dao động.  

 

Xem ra chính là lời nói thật! Theo lời của hai người, Tần Ninh cũng đã biết chỗ này là một nơi đóng quân trong di tích cổ mà U Cổ tộc đã sớm chuẩn bị.  

 

Lần này U Cổ tộc phái khoảng trên vạn chiến sĩ chuyên môn đến các thế lực đứng đầu trong biển Nam Thiên.  

 

Nếu ra tay ở biển Nam Thiên.  

 

Đám Tiên Đế Tiên Tôn ở mấy khu vực khác trong Thái Thượng tiên vực cũng không phải kẻ ngốc, chắc chắn sẽ có người có thể cảm giác được.  

 

Nhưng nếu ra tay trong di tích cổ này thì bên ngoài sẽ không biết.  

 

Nếu đồng ý đầu hàng thì sẽ mời chào.  

 

Không muốn thì sẽ bị giết.  

 

Sau đó lại giả mạo đám nhân vật lớn của các thế lực đứng đầu đi ra ngoài, tất cả vẫn như cũ.  

 

Cứ như thế, các tộc nhân của U Cổ tộc sẽ thay đổi thân phận, dung nhập vào trong các thế lực lớn biển Nam Thiên, sau đó ổn định ở biển Nam Thiên, âm thầm phát triển, tiếp tục lan tràn đến những khu vực khác trong Thái Thượng tiên vực... Kế hoạch vô cùng hoàn mỹ.  

 

Xem ra, năm đó Linh Đồng tộc thất bại thê thảm ở vùng đất Trung Thiên đã khiến các dị tộc không thể không thay đổi sách lược, bắt đầu ra tay từ biển Nam Thiên.  

 

Nói như thế, các thế lực lớn tiến vào di tích cổ Đông Vĩnh thành lần này đều đang gặp nguy hiểm.  

 

Cái chết của tứ trưởng lão Yểm Nguyệt thánh - Tằng Lập Huy có lẽ chỉ là bắt đầu.

“Vị đại công tử, tam công tử kia của các người, hẳn là phải có mặt ở chỗ này đúng chứ?”  

 

Tần Ninh tiếp tục hỏi.  

 

Cổ Đồng gật nhẹ đầu, đáp: “Hiện tơi nơi này có một số chiến sĩ của U Cổ tộc bọn ta đóng quân, những chiến sĩ khác đều đi ra ngoài tác chiến rồi”.  

 

Bản thân Cổ Đồng chính là người ra ngoài tác chiến.  

 

Chỉ có điều lần này… Thật sự quá kém may mắn, đụng phải Tần Ninh, trực tiếp bị hắn bắt lại.  

 

“Vị công tử này…”, Cổ Đồng lại lần nữa mở lời: “Tại hạ khuyên ngài tốt nhất chớ nên làm càn, mặc dù các vị tiên quân đại nhân, các vị đại nhân đứng đầu Cửu Thiên Huyền Tiên đều đã đi vắng, nhưng mà…” “Bên trong tộc vẫn còn một vài Cửu Thiên Huyền Tiên ở lại, dựa vào thực lực của ngài, sợ là khó có thể làm ra chuyện gì”.  

 

Phía bên kia, Cổ Mạnh cũng lên tiếng: “Đúng vậy, hơn nữa ngài có thiên phú rất tốt, vô cùng phi thường”.  

 

“Nếu như tình nguyện tham gia vào U Cổ tộc của bọn ta, tộc ta nhất định sẽ đào tạo ngài trở thành thủ lĩnh ngoài mặt của thế lực Nhân tộc ở biển Nam Thiên, tới lúc đó chỉ cần nắm lấy Thái Thượng tiên vực thì ngài chính là nhân vật hàng đầu ở Thái Thượng tiên vực rồi!”  

 

“Thử nghĩ mà xem…” “Khi đó, ngài có thể trở thành đế vương mặt ngoài của Thái Thượng tiên vực, còn U Cổ tộc bọn ta sẽ là đế vương ngầm, một ngoài một trong, tất cả cùng hợp tác, lợi ích càng to lớn…”, nghe cả hai nói vậy, dưới đáy lòng Tần Ninh dâng lên từng đợt buồn nôn.  

 

“Câm miệng đi!”  

 

Bàn tay siết chặt.  

 

Đùng đùng… Thân thể của hai người Cổ Đồng Cổ Mạnh nổ tung thành nhiều mảnh vụn.  

 

“Các người hết giá trị rồi, nói nhiều quá đi, thật sự rất phiền phức.  

 

Đối xử với Dị tộc, Tần Ninh sẽ không chút nương tay.  

 

Hai thi thể lần lượt mềm nhũn mà ngã xuống đất.  

 

Cho tới bây giờ bọn họ còn định làm cho hắn hợp tác với Dị tộc! Có lẽ bên trong Tiên Giới cũng có cả những hạng người hám danh lợi như vậy, bị một đám Dị tộc lôi kéo, đứng về phía đối lập với quê hương của mình, tiến tới đám Dị tộc đó.  

 

Đối với loại người như vậy, Tần Ninh cũng không còn lời gì để nói nữa.  

 


Tần Ninh dựa vào thân thể của Hồng Nghị mà che giấu chính mình.  

Một Nhân tộc như hắn, ở nơi này hiển nhiên là hành động không được tiện cho lắm, dùng cổ trùng che giấu trái lại cũng rất tốt.