Phong Thần Châu

Chương 10032: “Câm miệng đi!”




 Trong lúc nói chuyện, bộ quần áo trắng trên người Tần Ninh cũng bị đổi thành màu đỏ, võ phục vừa vặn làm nổi bật ra dáng người thon dài.  

 

Dưới sự giúp đỡ của Thị Huyết Hồng Nghị Cổ, lần này Tần Ninh trở thành một người đàn ông có vẻ ngoài mạnh mẽ, khí thế nam tính.  

 

Cho dù là Cố Nguyên Triết đứng trước mặt hắn cũng không thể nào nhận ra được.  

 

Bàn tay Tần Ninh lật lại, một cái lệnh bài xuất hiện.  

 

Bên trên lệnh bài chạm khắc một vài chữ viết của U Cổ tộc, đây là thứ lục soát được từ trên người Cổ Đồng Cổ Mạnh, Tần Ninh cũng không vứt bỏ.  

 

Nếu đã muốn ẩn nấp, thế thì nhất định phải không chút sơ hở.  

 

Nếu không, còn chưa kịp làm gì đã bị người ta nhận ra rồi, vậy thì còn chơi cái gì được nữa! Lần này hắn tới đây không chỉ là để lao thẳng vào căn cứ của U Cổ tộc ở đây, mà là muốn dò xét một vài bí mật của U Cổ tộc.  

 

Tuy rằng ở chỗ này cũng không có nhân vật lớn nào có cấp bậc vượt qua Cửu Thiên Huyền Tiên, nhưng Tần Ninh cũng chỉ là Huyền Tiên mà thôi, nếu thật sự có các nhân vật lớn đó, Tần Ninh đi vào cũng chỉ là chịu chết,  

 

Thông thường hắn luôn tràn đầy tự tin, nhưng tự tin không đồng nghĩa với kiêu căng ngạo mạn! Dựa vào thực lực của hắn hiện tại, nếu như đụng phải Tiên Quân chắc chắn sẽ chết không chút nghi ngờ.  

 

Ngông cuồng thì được.  

 

Nhưng không biết tự ước lượng thực lực của bản thân mà đã ngông cuồng thì chính là tự mình đâm đầu vào chỗ chết.  

 

“Đi thôi!”  

 

Tần Ninh cười một tiếng, cất bước ra ngoài.  

 

Đi tới trước cổng thành, ra vào cổng cũng không có binh lính nào trông chừng.  

 

Nơi này là căn cứ bí mật của U Cổ tộc.  

 

Tiến vào đây, ở chỗ cửa ra vào có một đám chiến sĩ Cổ Doanh tra xét.  

 

Sau đó lại băng qua đồi núi liền kề, nơi đó đều là cổ trùng, nếu như có Nhân tộc tự tiện xông vào, hoàn toàn không có khả năng sống sót đi đến tận đây.  

 

Dù sao thì U Cổ tộc cũng là Dị tộc, những năm gần đây đã học tập được rất nhiều điều từ Nhân tộc, thế nhưng vẫn còn gìn giữ một vài đặc điểm riêng của mình.  

 

Vào thành, Tần Ninh bị sự phồn hoa trước mắt làm cho kinh ngạc.

Vốn dĩ từ bên ngoài nhìn vào, tường thành cùng lắm chỉ cao không quá một trượng, hơn nữa cái gọi là tường thành cũng chỉ là mấy cục đá lớn xếp chồng, nhìn hơi hơi nguyên vẹn liên kết với nhau mà thôi.  

 

Miễn cưỡng được coi như là tường thành.  

 

Ở trong này, tất cả đều là nhà cửa được chế tạo từ nham thạch.  

 

Có thể tiến vào bên trong thành, Tần Ninh mới cảm nhận được sự phồn vinh nơi đây.  

 

Hai bên đường phố rộng gần ba trượng là từng ngôi nhà bằng đá được xây dựng rất gồ ghề, nhưng mà đồ trang trí bên ngoài lại rực rỡ muôn màu.  

 

Hơn nữa còn có tửu lâu, có giao dịch các, gần như không khác biệt mấy so với những thành thị bên ngoài.  

Càng không tưởng tượng được nữa là… Trong này còn có người! Con người còn sống sờ sờ.  

 

Khi Tần Ninh đang bước vào trong thành, nhìn một lúc sau là đã phát hiện.  

 

Người ở chỗ này có thể là nô lệ mà đám U Cổ tộc kia chộp tới.  

 

Vị trí trên trán của mỗi người đều lộ ra bên ngoài, khắc một con dấu vuông vắn.  


 

Mà đi qua vài con phố, Tần Ninh cũng phát hiện ra Nhân tộc sinh sống ở đây đa phần đều làm mấy món đồ thủ công bần tiện, hơn nữa hở tí ra là bị tộc nhân của U Cổ tộc đánh chửi.  

 

U Cổ tộc muốn hoàn toàn hòa hợp vào bên trong Tiên Giới, sao có thể chỉ đơn giản là lén lén lút lút mà học hỏi?