Phong Thần Châu

Chương 10429: Quả thực là hiếm thấy trên đời.




 

"Trên này có ghi lại danh sách, bối cảnh các võ giả từ khắp nơi tiến vào thành Tam Đế lần này".  

 

Tư Kinh chậm rãi nói: "Tổng cộng là các thế lực gia tộc của ba mươi lăm vực tiến vào đặt chân bên trong thành Tam Đế, xem ra đều muốn đến biển Tam Đế".  

 

"Trong đó một nhóm người đến vì di tích cổ mà ba thế lực lớn nói tới".  

 

"Một nhóm khác người là vì Ôn Ngọc Trạch".  

 

Vũ Vô Tuyết nắm chặt quyển trục, cất vào trong người, tiếp theo nói: "Cảm ơn Tư công tử".  

 

"Chỉ biết nói cảm ơn ngoài miệng, không thấy Vô Tuyết cô nương có hành động gì cả".  

 

"Ha ha...", Vũ Vô Tuyết mỉm cười, tiếp theo vẫy tay.  

 

Hai bên bình phong đều có hai nữ tử đi ra.  

 

"Đây chính là cao thủ Hàn Mị tộc ta bồi dưỡng, hầu hạ Tư Kinh công tử, chắc có thể để Tư Kinh công tử cảm nhận cảm giác được phi tiên!"  

 

Vũ Vô Tuyết mỉm cười lui ra phía sau mấy bước, Tiểu Ân Tiểu Mạn và sáu nữ tử Hàn Mị tộc đều cởi áo nới dây lưng đi về hướng Tư Kinh.  

 

"À đúng rồi".  

 

Tư Kinh trái ôm phải ấp, cười nói: "Có lẽ lần này sư phụ ta cũng sẽ ra tay, nhưng mà vẫn là quy củ cũ, Cảnh Hỏa tộc Hàn Mị tộc các ngươi cần lấy ra tiên khí che giấu điều tra, cam đoan thân phận của ông ấy sẽ không bại lộ".  

 

"Có Lữ Chung Tiên Đế tiền bối hỗ trợ, vậy kế hoạch lần này nhất định sẽ càng thêm không có sơ hở!"  

 

Vũ Vô Tuyết cười nói: "Lần này ba thế lực lớn dùng Ôn Ngọc Trạch để câu chúng ta, vậy cứ nhìn xem rốt cuộc là người nguyện mắc câu, hay là bọ ngựa bắt ve chim sẻ đứng sau".  

 

Tư Kinh không khỏi cười nói: "Thật ra ta rất hiếu kì, rốt cuộc Hàn Mị tộc Cảnh Hỏa tộc các ngươi đã duỗi tay dài đến mức nào rồi!"  

 

"Lần này ba tông môn lớn trắng trợn muốn luyện hóa Ôn Ngọc Trạch, các ngươi lại biết kế hoạch của bọn họ, xem ra trong ba bá chủ cũng có người của các ngươi, hơn nữa thân phận địa vị cũng không thấp".  

 

Vũ Vô Tuyết cười không nói gì.  

 

"À đúng rồi".  

 

Tư Kinh tiếp tục nói: "Tần Ninh kia... Ta đã gặp được rồi, hắn đang đi cùng với Diệp Viên Viên của Thượng Thanh Lâu, Thời Thanh Trúc của Ngọc Thanh tiên cung trong thành Tam Đế".  

 

Tần Ninh! Kẻ gây ra tất cả những chuyện này đều là tên vô sỉ Cửu Thiên Huyền Tiên kia.  

 

Ôn Ngọc Trạch bị bắt cũng là do Tần Ninh làm mưa làm góp.  

 

"Cửu Thiên Huyền Tiên thất trọng thiên, lại có thể để Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc các ngươi gặp khó khăn như vậy, đúng là nực cười".  

 

Vũ Vô Tuyết không khỏi nói: "Kẻ này... Không thể khinh thường".  

 

Vũ Vô Tuyết nghĩ đến lần đầu tiên mình nhìn thấy Tần Ninh, Tần Ninh bị Lý Uyển Thanh của Thái Thanh tiên tông truy đuổi, sau đó lại bắt Ôn Ngọc Trạch.  

 

Cô ta muốn bắt Tần Ninh giao Ôn Ngọc Trạch, Tần Ninh không muốn, hai người suýt nữa đã ra tay đánh nhau.  

 

Lúc ấy Vũ Vô Tuyết chỉ cảm thấy Tần Ninh không biết sống chết.  

 

Nhưng về sau nghe nói Tần Ninh độ lôi kiếp, nhị trọng thiên thẳng tới thất trọng thiên, thậm chí còn lấy lôi kiếp để giết Tiên Vương, trong lòng Vũ Vô Tuyết đã vô cùng e ngại.  

 

May mắn! May mà khi đó Lý Uyển Thanh dẫn người chạy đến, cô ta cũng không đánh nhau với Tần Ninh thật.  

Nếu không… người chết chính là Vũ Vô Tuyết cô ta.  

 

 

Một Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên độ lôi kiếp gì mà lại khủng bố đến mức độ đó?  

 

 

Quả thực là hiếm thấy trên đời.  

 

 

Cho dù Vũ Vô Tuyết chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng tin tức từ các bên truyền đến đều đã xác định điều này.  

 

 


 

 

Trong giọng nói của Vũ Vô Tuyết mang theo vài phần lạnh lùng, lại nhìn Tư Kinh, cười nói: "Tư Kinh công tử cứ hưởng thụ đi, ta sẽ không quấy rầy nữa".  

"Ừm!"