Tân Ninh không hề biết mình đang ở đâu, chỉ cảm thấy trời đất xung quanh cứ luôn xoay vần, hắn không có chút sức lực nào để chống cự lại được.
Mà trong lúc trời đất xoay vần, không biết thời gian đã trôi qua bao lâu. Bỗng nhiên vào một khắc.
Cơ thể Tần Ninh dừng xoay vần, ngẩn ngơ nằm trên mặt đất.
Hai bàn tay sờ được vào mặt đất.
Là một vùng cát vàng, những hạt cát chảy trượt qua mấy ngón tay của hắn. Tân Ninh đứng dậy, ánh mắt mơ hồ nhìn xung quanh bốn phía.
Đây là đâu?
Biểu cảm của Tần Ninh mang theo vài phần khó hiểu.
Chỉ là bốn phía xung quanh mây mù vấn vít, hầu như chẳng thể nhìn rõ được cảnh vật, cũng không thể phán đoán được gì.
Uỳnhl!!
Bỗng nhiên, bên tai có tiếng sấm rền vang.
Ánh mắt Tần Ninh chuyển về phía trước bên trái.
Hắn muốn phi thân bay về phía đó, nhưng lại cảm thấy mặt đất bên dưới chân có sức hút mạnh đến đáng sợ, hắn hầu như không thể khống chế được cơ thể của mình.
Hơn nữa, đây cũng không phải là chân thân của mình!
Ý niệm?
Hồn phách?
Tân Ninh không dám chắc.
€ó điều, thứ duy nhất có thể xác định được là, những thứ này có mối liên hệ khăng khít không thể tách rời với Phong Thần Châu.
'Tần Ninh đứng ở giữa đất trời mênh mang, mơ hồ nhìn xung quanh bốn phía, tiếp đó sải bước chân đi về phía trước.
Không biết ở đây là đâu, vậy thì nghiêm túc đi nhìn một cái xem!
Mỗi ngày trôi qua.
Tân Ninh không biết mình đã đi được bao lâu, chỉ biết phía trước vĩnh viễn là một vùng trắng xóa, bầu trời trên đầu bắt đầu có sương mù giăng xuống, hầu như không thể nhìn được đây là loại thời không nào.
Phong Thần Châu rốt cuộc là đang làm cái quỷ gì?
Cứ như vậy, Tần Ninh tiếp tục cất bước tiến về phía trước.
Mãi cho đến một ngày.
Phía trước, có thứ gì đó đang phát sáng lấp lánh, ánh sáng kia nhảy nhót không ngừng.
Rất nhanh, Tân Ninh đi đến nơi phát ra ánh sáng lấp lánh kia, cúi đầu xuống nhìn, một cái hố đường kính đến mấy trăm trượng xuất hiện.
Bên trong cái hố, có một viên đá đen hình thù kỳ quái đang phát sáng lấp lánh.
Mà khi Tần Ninh nhìn thấy viên đá đen này, bề mặt của nó có luồng khí tức lấp lánh ánh bạc bao trùm bên ngoài.
Bàn tay vung lên, luồng khí tức kia liền tràn vào trong cơ thể Tân Ninh. Một giây sau.
Biểu cảm trên mặt Tân Ninh ngỡ ngàng.
“Tinh thần Khí!”
Loại khí này, hắn đã quá quen thuộc.
Nhiều năm như vậy rồi, hắn chưa từng ngừng việc tu hành Vạn Gổ Tinh Thần Quyết.
Từ cuốn thứ nhất đến bây giờ đã là Cửu Thiên Tinh Nguyên Thuật của quyển thứ sáu, Vạn Cổ Tinh Thần Quyết đã mang đến cho Tân Ninh vô vàn điều có lợi.
Nó được thể hiện rõ nhất ở một điểm, đó là thuật này có lực bộc phát cực mạnh, vượt xa so với những kiến thức mà Tân Ninh biết ở đời trước và cả đời
này.
Mà thuật này, chính là hấp thu sức mạnh của Cửu Thiên Tinh Thần, sau đó mượn sức mạnh này để bộc phát.
Bây giờ, bên trong chiếc hố này, có viên đá đen hình thù kì dị, mà trong đó lại chứa đựng rất nhiều Tinh thần Khí đang không ngừng phát tán ra ngoài.
Suy nghĩ một hồi, Tân Ninh bèn khoanh chân ngồi xuống, dứt khoát vận chuyển Cửu Thiên Tinh Nguyên Thuật để hấp thu hết Tinh thần Khí này vào trong người.
UỳnhI!!
Ánh sáng bạc trên bề mặt viên đá đen dần tan đi.
Khoanh chân ngồi bên cạnh chiếc hố, Tân Ninh thoáng nhướn mày.
Hắn không hề cảm thấy cảnh giới Tiên Hoàng của mình tăng tiến thêm, nhưng mà Tỉnh thần Khí như vô tận kia lại đang bắt đầu vận chuyển trong cơ thể hắn, và khiến hắn cảm thấy mình đã khác biệt rất nhiều so với lúc trước.
Dừng ở bên cạnh chiếc hố một khoảng thời gian, cẩn thận kiểm tra, nhưng sau khi không phát hiện ra có điểm gì kỳ lạ nữa thì Tân Ninh lại bắt đầu xuất phát đi tiếp.