Phong Thần Châu

Chương 10766: Xong đời rồi!




Tần Ninh phất phất tay, sắc mặt thoáng trắng bệch.

Mục Huyền Thần vội vàng kiểm tra cho Tân Ninh, qua một hồi sau mới nói: “Khí tức hồn phách của huynh không ổn định...”.

Tân Ninh không khỏi nói: “Không biết rốt cuộc là có chuyện gì, từ khi Phong Thần Châu giải quyết xong Ôn Ngọc Trạch, khí huyết rót vào sau đó lại tiêu hóa hoàn toàn, ta cứ cảm thấy trong đầu váng vất!”

“Phong Thần Châu đã khác so với khi xưa rồi”.

Nghe vậy, Mục Huyền Thần càng thêm lo lắng. Đó là thứ mà phụ thân để lại cho đại ca, chắc chắn phải có bí mật rất lớn.

Mà theo như những gì đại ca nói, nhiều năm như vậy, Phong Thần Châu đều không có gì thay đổi, nhưng bây giờ lại có rồi!

Điều này nghĩa là gì?

Lúc trước, đại ca là không thể tiếp cận được đến bí mật gì đó của Phong Thần Châu.

Nhưng bây giờ, Phong Thần Châu hoặc là đã xảy ra thoái biến gì đó. Mục Huyền Thần nói: “Ca, huynh cứ nghỉ ngơi trước đã”. “Ùm”.

Mấy người cùng nhau ở bên trong Vận chuyển trận, không có khái niệm về thời gian và vẫn đang không ngừng tiến về phía trước.

Thời gian dần trôi. Bồng nhiên. Phía trước xuất hiện ánh sáng.

Bàn tay Trương Linh Phong nắm lại, khí tức bên trong cơ thể tràn ra, hắn ta nói: “Đã đến cửa ra rồi, cẩn thận chút, chúng ta sắp ra ngoài rồi!”

“Ừm” Mấy bóng người lần lượt bay về phía cửa ra. Trời đất xoay vần.

Tần Ninh chỉ cảm thấy đầu mình váng vất, cả người mềm nhữn chẳng còn sức lực.

“Huyền Thầi

Tân Ninh nói: “Đệ... đệ chăm sóc cho bọn họ cẩn thận...”.

“ca?”

Một giây sau.

'Tần Ninh cứ thế ngất xỉu trong lòng Mục Huyền Thần.

Mấy người Trương Linh Phong nhìn thấy cảnh này, thoắt cái biến sắc. Rất nhanh.

Mấy bóng người đã lần lượt đáp xuống đất.

Đây là một vùng sơn mạch liên miên chập chùng.

Mục Huyền Thần nhìn quanh bốn phía, lập tức nói: “Trương Linh Phong, mau nhìn xem, đây là đâu!”

“Chúng ta cần phải tìm được một người sống để hỏi mới biết được đây là đâu!”

“Được”. Mục Huyền Thần lấy ra chăn chiếu, trải lên trên mặt đất sau đó đặt Tân Ninh nằm xuống, nói: “Mấy người các ngươi cẩn thận chút xung quanh, đừng để có

chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ta ở đây xem đại ca rốt cuộc là bị làm sao!”

Lúc này, trong lòng Mục Huyền Thần đã có vẻ hoảng.

Hắn khó khăn lắm mới chạy được xuống đây, còn ở trong tiên giới này đợi mấy vạn năm mới đợi được đại ca xuất hiện, ngộ nhỡ đại ca xảy ra chuyện gì, thì lớn chuyện rồi.

Dù gì, hắn không liên hệ được với người ở bên trên.

Chỉ là, Mục Huyền Thần dù gì cũng là đan sư, để mà so sánh thì mặc dù không biết được Tần Ninh rốt cuộc là bị làm sao, nhưng ít nhất vẫn có chút tự tin để kiểm tra ra vấn đề.

Đại khái khoảng nửa canh giờ sau, Trương Linh Phong quay lại.

“Ừm". “Được”.

Rất nhanh, Mục Huyền Thần sau khi kiểm tra kỹ càng cho Tần Ninh, rồi cống hắn lên lưng, mấy người bắt đầu lập tức xuất phát...

Mà cùng lúc này.

Tân Ninh cảm giác trời đất xoay vần, cả người tựa như một cọng lông vũ mặc gió cuốn đi, khiến hắn không thể khống chế được.