Hôm đó, Trương Minh Quân không thể nào tập trung vào công việc. Anh đã giao hết mọi nhiệm vụ cho thư ký Lý.
Trong lúc anh ngồi trong phòng làm việc, bất ngờ Cơ Tuyết bước vào, kèm theo tiếng thư ký của anh đang cố gắng ngăn cô lại: "Phu nhân, xin đừng vào."
Thư ký chưa kịp can ngăn thì cô đã nhanh chóng tiến vào. Anh thư ký sợ hãi nói: "Chủ tịch, tôi xin lỗi vì không giữ được phu nhần."
Khi Trương Minh Quân nhìn thấy cô, tâm trạng của anh lập tức chuyển biến xấu, khuôn mặt anh nhíu lại và ra hiệu cho thư ký rời khỏi: "Không sao đâu, cậu cứ ra ngoài đi. Tôi sẽ xử lý chuyện này."
Cậu thư ký nghe vậy liền gật đầu sau đó rời đi ngay lập tức, lúc này cơ Tuyết mới hiên ngang giả vờ không biết chuyện mình làm mà nhanh chống đi định đi đến gần anh nói,"Anh quản thư ký của anh đi, sao anh ta dám ngăn em vào chứ"
"Là tôi bảo cậu ấy không cho cô vào đấy, cô đến đây làm gì" Trương Minh Quân không nhìn cô ta, còn dùng thái độ lạnh lùng với cô ta,
Cơ Tuyết cô ta khẽ giả vờ trước mặt anh ta lúc này,
"Cô không cần giả vờ ngây thơ với tôi. Tôi biết rõ cô đến đây không phải để hỏi han hay thăm nom gì cả," Trương Minh Quân tiếp tục, giọng điệu lạnh lẽo nhưng không kém phần sắc bén.
Cơ Tuyết hơi khựng lại, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. "Em chỉ muốn nói chuyện với anh một chút. Không lẽ anh không có chút thời gian dành cho em sao?" Cô ta cố gắng mỉm cười, nhưng trong ánh mắt có chút thách thức.
"Không có thời gian," anh đáp, không chút do dự. "Cô nên quay về nhà mà làm tốt một người mẹ của mình đi, việc của tôi không cần cô phải can thiệp."
Ánh mắt Cơ Tuyết chợt tối sầm. "Vậy sao? Thì ra anh đã thay đổi nhanh như vậy. Em cứ tưởng giữa chúng ta còn chút gì đó," cô ta nói, giọng điệu mang chút đay nghiến.
"Giữa chúng ta xưa nay chưa bao giờ có gì cả, cô hãy hiểu rõ chuyện này" anh cắt lời, sau đó cau mày quay lưng bỏ đi, để lại Cơ Tuyết đứng đó với gương mặt ấm ức, cảm thấy tức giận và bực bội.
Sau khi đã cảnh cáo cô ta, và để lại cô ta một mình trong đó, anh ngay lập tức đi về nhà, vì hôm nay rất là mệt mỗi vô cùng,
Trở lại về Cố Nhất Nam, cô được thư ký Hà đưa đến tiệm hoa của cô, cô nhanh chóng cảm ơn anh rồi quay vào tiệm,
Nay lúc này những nhân viên của cô nhìn thấy cô ai nấy cũng điều tươi cười với cô,
Một bé nhân viên lúc nay đi đến nói, "Chị chủ hôm nay có đơn hàng đặt rất nhiều hoa hồng trắng và hoa cúc và nhiều loại hoa nửa đấy chị"
Cố Nhất Nam nghe vậy liền gật đầu, sau đó mới đi đến xem người đã đặt hàng, sau khi cô sát nhânh được địa chỉ, và cảm thấy hình như đây là khu nhà giàu nên cô quyết định sẽ tự mình đi giao chúng,
"Chị sẽ tự giao đến địa chỉ này, mấy em hãy chuẩn bị đi nha" Cố Nhất Nam khẽ mĩm cười với các cô gái nhân viên,
Khoản chừng nửa tiếng thì các nhân viên của cô cũng đã làm xong, các em ấy còn giúp cô đưa vao bên trong xe của cô và sau đó cô ngay lập tức đi giao hoa,
Sở dĩ cô tự mình đi giao hoa vì cô không muốn hoa của minh bị hư hại bởi những người giao hàng, vì cô đã bị họ làm hoa của cô rất nhiều lần, nên cô mới quyết định tự mình sẻ giao hoa cho khách,
Cô đi theo lần địa chỉ trên tờ giấy ghi chú, khoản chừng hai mươi phút là đã đến nơi, vì cô khá quen thuộc nơi này, thật sự không ai là không biết thành phố S này có khu nhà giàu nhất nhì khoản tầm vài biệt phủ ở đây, nhưng độ nhà giàu nhất của khu này chính là nhà họ Trương Gia,
Vì vậy cô vốn không biết dòng họ Trương gia ở đây, khi cô ngừng lại tòa biệt phủ to lớn, nhìn thấy địa chỉ thật sự đúng là nhà này,
Cô tươi cười bước xuống xe và nhanh chóng đi đến cổng an ninh của biệt phủ, cô nhìn thấy chú bảo vệ đang ngồi bên trong,
Chú bảo vệ từ xa nhìn thấy cô, chú liền từ bên trong nhiệt tình hỏi, "Cô tìm ai đấy"
Cố Nhất Nam nghe chú hỏi, cô cũng không rụt rè ngại nữa mà lịch sự lên tiếng nói, "Chú ơi, cháu đến từ tiệm hoa
Nam Gia, cháu đến để giao hoa cho địa chỉ này đấy ạ"
Cô vừa nói vừa đưa ra tờ giấy cho chú bảo vệ xem, sau đó chú được biết từ quản gia có gọi điện báo với chú là có đặt hoa, nên khi người giao hoa đến thì cho vào,
Chú bảo vệ sau đó gật đầu xác nhận, rồi lịch sự mời cô chạy xe vào bên trong, Cố Nhất Nam nhanh chóng cảm ơn chú, vì may mẫn khi được tiếp đón tận tình của chú,
Cô nhanh chóng đi đến xe của mình, cũng là lúc cánh cổng được mở ra và cô lại chào chú thêm một lần nữa rồi chạy xe vào trong,
Chạy xe vào cũng khá xa đến khoản một đường dài, đối với cô cảm thấy những ngôi nhà này rất bình thường, vì nhà họ Thầm không khác gì nhà này là mấy, nên cô đã quá quen,
Khi cô chạy từ xa đã nhìn thấy hai người đang đứng bên ngoài chờ sẵn cô vì họ được lệnh từ quản gia,