Phu Nhân Giả Nam Của Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 47




Khi cô được những người làm việc bên trong nhà tiếp đón, cô nhanh chóng bước xuống xe vì bên ngoài có người mở cánh cửa xe giúp cô,

Cô ngay lập tức khách sáo chào họ mà nói, "Tôi giao hoa đến, vậy tôi có thể đặc chúng ở đâu đây ạ "

Quản gia nhìn thấy cô liền cúi chào cô rồi khẽ nhẹ giọng nói, "Cô có thể đi theo tôi được chứ "

Người quản gia nói xong liền đưa tay mời cô, cô thấy vậy liền mĩm cười gật đầu đi theo chủ quản gia,

Vừa đi chú quản gia chỉ nói vọn vẹn vài câu với cô như là, "Cô thông cảm nhé, vì lão phu nhân nhà này muốn hoa không thể qua nhiều tay ai, chỉ cần người giao hoa đến và ngay lập tức đưa thẳng đến sân vườn hoa mà thôi "

Mặc dù nghe những lời chú quản gia nói, cô không cảm thấy khó chịu gì cả, vì cô cũng thuộc dạng người giống bà ấy vậy, là người thích hoa phải nân niu chúng mới được, vì vậy hoa là cô tự giao cho khách,

Cô vừa đi vừa nghe chủ quản gia nói, thư cuối cùng cũng đến sân vườn hoa rất rộng rãi to lớn hơn những gì cô tưởng tượng,

"Lão phu nhân, người giao hoa chỗ mới đã đến rồi à" chú quản gia đi đến gần bà lão đang chăm chú tỉa những lá úa vàng của hoa mà lên tiếng khẽ nói,

Lão phu nhân bên đó nghe vậy liền từ từ quay lại, lúc này bà mới bất ngờ vì nhìn thấy cô, "Thẩm Mộc Hoa, là cháu sao

Cố Nhất Nam nhìn thấy bà liền không khỏi ngạc nhiên, vì bà ấy chính là lão phu nhân nhà họ Trương, cũng là bà nội của Trương Minh Quân,



Nhưng là bật trưởng bối cô không thể nào khó chịu hay lạnh nhạt với bà ấy được, lúc này cô mới phản ứng mà ôm bó hoa đi đến lại gần bà, cô còn lịch sự mỉm cười nói, "Dạ cháu chào lão phu nhân ạ, cháu là Thẩm Mộc Hoa đây ạ"

"Hoa Hoa, mau đến đây ngồi với bà nào " bà nội Trương xác nhận đúng là cô, bà liền nhẹ nhàng phẩy tay bảo cô ngồi ghế cùng bà,

Cố Nhất Nam liền mĩm cười mà ngồi xuống cùng bà, sau đó bà còn bảo người đem nước cho cô,

Bà ngồi bên cạnh cô, bà nhìn khắp nơi trên cơ thể cô mà miệng không ngừng tươi cười, gương mặt trở nên háo hức vô cùng,

Bà nắm lấy tay cô mà khẽ dịu dàng nói, "Vậy là tiệm hoa đó là của cháu sao "

Cố Nhất Nam nhẹ nhàng gật đầu nói, "Dạ đúng vậy ạ

Bà nghe xong liền cười khoái lên, "Ta đúng là không chọn nhầm người mà, đúng là ý trời định mệnh cho nhà họ Trương gia rồi"

Cố Nhất Nam ngạc nhiên nhìn bà nói, "Là sao vậy bà"

Bà nghe cô hỏi liền lập tức vổ vổ lên tay cô mà nói,"Cháu Yêu, ta vốn dĩ là người yêu thích hoa, nhưng ta đã chọn nhiều cửa tiệm, nhưng lại không ưng ý tiệm nào, chính là hôm qua sau khi cuộc gặp gỡ hai gia đình kết thúc, ta đã tình cờ nhìn thấy được cửa tiệm của cháu, nó làm ta rất thích khi nhìn vào cách trưng bày và nhiều loại hoa rất tươi rất đẹp, nên ta đã vào cửa tiệm của cháu để đặt hoa, lúc đó thật sự ta không biết đó là cửa tiệm của cháu "

Cố Nhất Nam nghe bà nói vậy cô liền khẽ mỉm cười nói, "Cháu cảm ơn bà, cháu cũng rất yêu thích hoa, nên mở cửa hàng vì đam mê của mình thôi ạ "

Cô nói xong liền ngẩn đầu lên nhìn bà, cô thấy bà nhìn mình mà cứ cười mãi, cô liền lên tiếng, "Bà ơi, hoa cháu sẽ đặt ở đâu đây ạ



Lúc này bà khẽ giật mình khi nhớ ra những bó hoa, sau đó bà còn dùng giọng nhẹ nhàng nhờ vả cô, "À ta quên mất, bà xin lỗi cháu nhé, nhưng cháu có thể giúp ta đưa những bó hoa này lên phòng của Minh Quân nhé "

Nghe đến phòng của Trương Minh Quân, cô liền khẽ cau mày, nên cô tìm cách để từ chối bà ấy, "Cháu xin lỗi bà, cháu từ chối được không ạ, bà có thể nhờ những cô người hầu thay cháu được không ạ

Bà lúc này nghe xong liền ngẩn người một chút vì bị từ chối, sau đó ngay lập tức trở lại vẻ tươi cười với cô mà nói, "Bà xin lỗi vì đã nhờ vả cháu, nhưng không sao tả sẽ tự tay đem vào phòng của A Quân "

Cố Nhất Nam ngạc nhiên khi phát hiện bà ấy hầu như không sai bảo người hầu trong nhà mang hoa đi, cô liền thắc mắc hỏi, "Bà ơi, sao bà lại tự tay đem lên phòng ạ, sao bà không gọi người hầu giúp ạ"

Lúc này bà nội liền thở dài một hơi nói, "Thằng nhóc đấy, nó vốn dĩ không cho ai vào phòng của nó, chừ giờ lao dọng dẹp phòng hoặc ta và mẹ nó, nó mới cho người hầu vào, sau đó là không ai được vào cả"

Nghe vậy cô càng thắc mắc hơn về vấn đề của Trương Minh Quân lúc này, sau đó nhìn thấy bà một tay cầm bó hoa, một tay chóng thêm gậy, cô liền bất đắc dĩ nói"Bà đưa cho cháu, cháu sẽ giúp bà đem lên ạ"

Bà nội bị cô dành lại bó hoa, bà liền khẽ cười trong lòng lúc này, nhưng bà tỏ vẻ khuôn không muốn làm phiền cô, "Không sao đâu, ta làm được, ta không muốn ép buộc cháu đâu, mau đưa cho ta đi"

Dù vậy Cố Nhất Nam vẫn là không đành lòng để bà làm, cô liền mĩm cười nói, "Cháu không sao, cháu sẽ giúp bà

"Thật chứ, cháu sẽ không khó chịu nếu gặp được A Quân chứ " Bà liền mĩm cười nói,

Cố Nhất Nam gật đầu một cái, sau đó còn nghe bà nói tiếng cảm ơn mình, sau đó bà liền dẫn cô đi lên lầu nơi mà phòng của Trương Minh Quân