Trước khi tới liên minh, Hứa Thanh đã từng đọc qua giới thiệu về Tam Linh
Trấn Đạo Sơn ở trong hồ sơ của tông môn.
Trăm vạn dặm quanh Trấn Đạo Sơn là từng dãy núi khô lâu, từng rừng hài
cốt.
Nơi đây được từng tấm da người dán lên, từng chùm tóc treo lên cây khô bị
gió thổi qua, biến cả mặt đất biến thành một màu đen.
Đứng từ ngoài nhìn vào sẽ thấy vô số da thịt nát biến thành bùn đất, khiến
cho người ta nhìn thấy phải giật mình.
Còn có từng đống xương cốt chồng chất vòng quanh những cái cây, đầu
người thì trở thành những trái cây bên trên, kêu rên thống khổ nhưng lại không
chết, từng giọt máu tươi nhỏ xuống khiến cho những hung thần qua lại chè chén
giải khát.
Núi thây biển máu tanh hôi khó ngửi, hoàn toàn là một cái địa ngục nhân
gian.
Trong phạm vi của nó còn có 137 quốc gia bị nuôi nhốt, có nhân tộc, có dị
tộc, tất cả đều được coi là khẩu phần lương thực.
Ăn một quốc gia xong, lại bổ sung một quốc gia khác.
Cái này, chính là mô tả về Tam Linh Trấn Đạo Sơn ở trong hồ sơ của Thất
Huyết Đồng.
Mà cái địa phương hung địa của nhân gian này lại tiếp giáp cùng với Liên
Minh Bát Tông, cũng đồng dạng nằm ở ven biển, chỉ cách một cái sơn mạch
Thái Ti Độ Ách.
Hứa Thanh cũng biết tại sao tông môn chọn địa điểm dựng thành là ở nơi
này, một phương diện nơi đây là nhất thể cùng với liên minh, mặc dù vị trí khá
gần Trấn Đạo Sơn, nhưng song phương đều là thế lực lớn của Nghênh Hoàng
Châu, nếu như đối phương tấn công tới đây, vậy thì không khác gì là khai chiến
cả.
Trên phương diện khác thì nơi đây rất gần nhánh sông của Uẩn Tiên Vạn Cổ
Hà, linh khí nồng đậm, dưới sự bồi dưỡng vô hình của nhánh sông này, dị chất
trong cơ thể của đệ tử Thất Huyết Đồng sẽ thời khắc được tẩy trừ.
Thất Huyết Đồng còn mở ra một đạo phân lưu từ bên trong nhánh sông này,
đạo phân lưu này chảy xuyên suốt toàn bộ thành trì Thất Huyết Đồng, lợi ích vô
cùng lớn, bởi vì hai bên kết hợp, có thể khiến cho thành trì mới của Thất Huyết
Đồng thời khắc tràn ngập tiên linh khí từ Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà.
Mà toàn bộ nhánh sông của Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà thuộc về liên minh, nhưng
mà đạo phân lưu tách ra kia, dựa theo ước định thì lại thuộc về tài sản riêng của
tông môn Thất Huyết Đồng.
Mà khu vực đang được Thất Huyết Đồng xây dựng làm thành trì này, cũng
là một nơi gần đây lộ ra giá trị phát triển cực lớn, nhưng trước khi nhánh sông
Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà chưa chảy qua, nơi đây cũng không có giá trị gì lớn cả.
Nhưng tất cả những điều này cũng chỉ là suy đoán của Hứa Thanh mà thôi,
cụ thể như thế nào thì hắn cũng không rõ, trong khoảng thời gian này hắn không
có đi dự thính, cũng không cách nào tham dự những lần trao đổi của cao tầng
trong tông, cho nên không cách nào biết được nguyên nhân chân chính là gì.
Nhưng hắn vẫn cảnh giác cực cao đối với cái thế lực Tam Linh Trấn Đạo
Sơn này, mà một màn vừa nãy cũng làm cho hắn lần nữa ý thức được, phiến thế
giới này không hề có cõi yên vui, yên bình mặt ngoài chỉ là dùng thực lực để
đắp nặn, vả lại cũng không phải là không có chút sơ hở nào, nếu như quá đắm
chìm trong cõi yên vui mà không tự mình cố gắng, sớm muộn gì cũng sẽ trở
thành khẩu phần lương thực trong miệng người khác.
"Loại việc thường ngày như mặt trời mọc mặt trời lặn cũng có thể đột nhiên
bị cải biến, càng không cần phải nói sự yên vui ở nơi này." Hứa Thanh thu hồi
ánh mắt, hắn cảm thấy mình vẫn còn quá yếu.
"Đợi tông môn xây dựng xong thành trì mới, ta phải tìm sư tôn học thêm
thần thông, ta muốn trở nên càng mạnh hơn nữa!" Trong mắt Hứa Thanh lộ ra
sự cố chấp, sau khi nói xong liền hít sâu một hơi, tiếp tục thủ hộ bốn phương.
Cứ như vậy thời gian từng ngày trôi qua, chủ thành mới của Thất Huyết
Đồng biến chuyển từng ngày, mỗi ngày đều không giống nhau, từng con đường,
từng kiến trúc, từng trận pháp, dưới sự nỗ lực của đệ tử và phàm nhân của Thất
Huyết Đồng, mọi thứ đang được xây dựng nhanh chóng.
Càng ngày càng nhiều đệ tử và phàm nhân được truyền tống đến, vốn dĩ tòa
thành trì còn có chút trống trải, bây giờ thoạt nhìn đã nhiều hơn chút khói lửa.
Bảy ngọn núi của Thất Huyết Đồng cũng lần lượt được truyền tống đến, sau
đó lại được sắp đặt ở vị trí trung tâm của tòa thành trì, về phần Nam Hoàng
Châu bên đó, dĩ nhiên Thất Huyết Đồng sẽ không vứt bỏ, bọn họ di chuyển bảy
tòa núi khác từ sơn mạch Chân Lý tới, sau đó sử dụng một trận pháp bao trùm
lên.
Bọn họ cũng lưu lại đệ tử trấn thủ nơi đó, mặc dù số lượng không bằng
trước kia, nhưng theo Thất Huyết Đồng tấn thăng trở thành thượng tông, trong
thời gian ngắn, bất kể là thế lực trên biển cấm hay là Nam Hoàng Châu, đều
không có thế lực nào dám tới trêu chọc bọn họ cả.
Tất cả đều có thể tự động tiến hành như cũ.
Đồng thời với tư cách là một trong thành viên của Liên Minh Bát Tông,
Thất Huyết Đồng cũng cần phải thống nhất một chút chức vị bên trong tông
môn, như thế mới có thể càng thuận tiện với việc trở thành thành viên của liên
minh, như là tông chủ, ngày trước Thất Huyết Đồng chưa từng có tông chủ.
Bây giờ đã có.
Thất gia là người đảm nhiệm, không có bất kỳ thanh âm tranh luận nào xuất
hiện, cứ thế trở thành tông chủ Thất Huyết Đồng, mà người kế nhiệm đệ thất
phong là đạo lữ của lão, cũng chính là tiểu di (dì nhỏ) của Đinh Tuyết.
Đồng thời, chức vị trưởng lão trong tông môn cũng bị điều chỉnh biến thành
hộ pháp, về sau chỉ có ai đạt tới tu vi Nguyên Anh mới có thể xưng là trưởng
lão, cùng cảnh giới tu vi với Phong chủ bây giờ.
Từ đó cũng có thể nhìn ra bố cục của Thất Huyết Đồng, đó là hy vọng tất cả
Phong chủ tương lai đều có thể bước vào Linh Tàng cảnh.
Theo một đám chức vị bị điều chỉnh lại, việc Thất Huyết Đồng gia nhập vào
liên minh mới tính là được hoàn thành hơn phân nửa, tiếp đến là bách phế đãi
hưng, từ trên xuống dưới của Thất Huyết Đồng đều trở nên vô cùng bận rộn.
Mỗi người đều có một hai nhiệm vụ cố định.
Nhưng tông môn cũng không hề nghiền ép đối với thời gian tu luyện hằng
ngày của đệ tử, mà vì cam đoan đệ tử có thể tu hành, đồng thời lại phải tăng tốc
hoàn thành việc xây dựng thành trì, tông môn đã lấy ra rất nhiều tài nguyên, đưa
thêm nhiệm vụ và treo thưởng ra.
Loại nhiệm vụ không cần giao chiến sinh tử mà vẫn có thể thu được tài
nguyên thế này, khiến cho tất cả đệ tử trong tông vô cùng hưởng ứng.
Hứa Thanh cũng nhận được đạo nhiệm vụ cố định thứ hai, hắn phải tới khu
bến cảng cùng nhau thi pháp với mấy người đồng môn, đẩy nước biển tràn ngập
dị chất ngoài bến cảng ra phía xa ngoài biển cấm một khoảng, để cho những đệ
tử khác thuận tiện xây dựng bến cảng.
Bởi vì sau khi Hứa Thanh đi theo đoàn thương nghị tới trước, hắn liền thủy
chung ở trong liên minh, lại thêm một khắc huy hoàng ngay khi vừa mới lên bờ
cùng với một trận chiến trấn áp Tư Mã Như dễ dàng, khiến cho tất cả mọi người
nơi này đều vô cùng chấn động.
Tất cả mọi thứ khiến cho hắn bây giờ giống như là Thánh Quân Tử lúc trước
vậy, có nhiều quầng sáng hội tụ trên thân.
Mặc dù bây giờ liên minh vẫn không tuyên bố, nhưng bất luận người nào
cũng đều biết rõ, bây giờ Hứa Thanh đã là đệ nhất thiên kiêu không vương miện
trong thế hệ này của Liên Minh Bát Tông, thế nên trong bầu không khí rất
thoáng đãng của liên minh, tự nhiên có không ít người hiếu kỳ về Hứa Thanh