Tác dụng của giọt đạo huyết kia giống như bổ cho linh hồn, trợ cho linh
căn!
Nếu như đổi thành thường ngày, Hứa Thanh nhất định sẽ muốn quan sát
nhiều hơn, nhưng lúc này hắn không có lòng này, dựa vào sinh cơ bên trong của
giọt đạo huyết, hắn lại cố gắng chịu đựng qua thêm một ngày.
Tòa Thiên Cung thứ ba trong cơ thể cũng đã đen tới tám phần.
Sau khi đen tới tám phần, thân hình Hứa Thanh lần nữa tăng nhanh tốc độ
hư thối, vì vậy hắn lại run rẩy, lấy ra một mảnh gỗ màu đen đặt ở trước mặt.
Đây là đợt trợ lực thứ ba mà hắn chuẩn bị.
Trong nháy mắt tiếp theo, mảnh gỗ màu đen ở trước mặt hắn lập tức phát ra
tia sáng lập lòe, một cánh cửa lớn màu đen huyễn hóa hiện ra, trong khi cánh
cửa chậm rãi mở ra, bên trong liền tràn ra một đạo ánh sáng trắng có thể phong
ấn cấp độ sinh mệnh.
Đạo ánh sáng này vừa xuất hiện, liền lập tức hóa thành lực lượng phong ấn,
muốn ngưng kết trạng thái sinh mệnh của Hứa Thanh.
Khi hắn chuyển hóa ở trên Hải Thi tộc, đạo ánh sáng này đã có thể thành
công phong ấn trạng thái sinh mệnh của hắn, nhưng thời khắc này... Nó lại rõ
ràng không cách nào hoàn toàn phát huy hiệu quả, không thể hoàn toàn phong
ấn trạng thái sinh mệnh của hắn, chỉ có thể trì hoãn.
Vị cách của độc đến từ độc đan rất cao, hình như chỉ có sinh cơ mới có thể
đạt thành lực lượng đối kháng cân bằng với nó, trừ cái này ra, hết thảy trợ giúp
ngoại lực đều khó có khả năng thể hiện hoàn mỹ.
Mặc dù như thế, nhưng đúng là vẫn còn có một chút hiệu dụng.
Dưới sự trì hoãn này, thủy tinh màu tím đang chống cự với sự tồn tại của
độc trong cơ thể Hứa Thanh phảng phất như có được một chút trì hoãn, khiến
cho thời gian kiên trì của hắn càng lâu thêm một chút.
Lại trôi qua một ngày.
Giờ phút này tòa Thiên Cung thứ ba trong cơ thể của hắn đã đen đến chín
thành, tình trạng dung hợp và chuyển hóa cũng là như thế, chỉ là đến lúc này,
luồng phong ấn của cánh cửa màu đen cũng đã mất đi tác dụng.
"Chín thành..." Hứa Thanh thì thào trong lòng, ánh sáng trong mắt trở nên
ảm đạm, thế giới trước mắt biến thành mơ hồ, nhưng trong lòng của hắn không
hề hoảng loạn.
Cứ như hết thảy vẫn còn nằm ở trong bàn tay của hắn vậy.
Chỉ là tiêu hao đích xác đã vượt quá dự liệu của hắn.
Giờ phút này Hứa Thanh vùng vẫy, đưa mắt nhìn bình bình lọ lọ được đặt ở
trước mặt, những bình lọ này đều là hắn thu được từ trong động phủ của U Tinh
Linh Tôn.
Bên trong có đan dược, mặc dù tác dụng hỗn tạp, nhưng trước đó Hứa
Thanh đã kiểm tra phân biệt qua, bây giờ những lọ đặt ở trước mặt, đều là đan
dược hoặc nhiều hoặc ít ẩn chứa sinh cơ.
Những thứ này, chính là đợt trợ lực thứ tư mà hắn chuẩn bị để dung hợp độc
đan.
Giờ phút này hắn không hề chần chờ, bóp nát một lọ trước mặt, rất nhanh
từng khỏa đan dược đủ mọi màu sắc bay vào trong cơ thể của hắn, nhanh chóng
hòa tan tràn ra sinh cơ vào trong thân thể hắn, bồi dưỡng toàn thân của hắn.
Mặc dù loại hiệu quả bồi dưỡng này rất bình thường, nhưng được cái số
lượng nhiều nên vẫn có được chút hiệu dụng, dựa theo kế hoạch của Hứa
Thanh, như vậy hẳn là vẫn đầy đủ.
Nhưng vào lúc đó Hứa Thanh bỗng nhiên chú ý đến trên cổ tay phải, chỗ đó
không còn máu thịt, chỉ có xương cốt màu đen.
Nhìn qua xương cốt trên cổ tay, trong đôi mắt ảm đạm của Hứa Thanh bỗng
lộ ra một tia mê hoặc.
Chỗ đó, lại đang tràn ra một tia kim quang nhàn nhạt.
Tia kim quang này cực kỳ yếu ớt, nếu không cẩn thận nhìn, căn bản là
không thể nhận ra.
Thậm chí nếu như có máu thịt che đậy, vậy sẽ không cách nào nhìn thấy.
Bởi vì ngay cả thần thức cũng khó có thể tìm kiếm, trên cảm giác càng là
không thể nhận ra gì cả.
Nó xuất hiện cực kỳ đột nhiên, chỉ là thoáng qua một cái, sau đó bỗng nhiên
tan biến.
Mà sau khi tan biến, Hứa Thanh cũng không cảm thụ thấy bất kỳ thứ gì nữa.
Cũng không phát hiện ra bản thân có bất kỳ biến hóa gì.
Trong khi hắn đang nghi ngờ, những đan dược mà hắn dung nhập vào trong
cơ thể bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ tràn ra sinh cơ một chút, nhưng tốc độ tăng
lại nhỏ đến mức không thể cảm thụ.
Sinh cơ từ đan dược tràn ngập toàn thân Hứa Thanh, bồi dưỡng cho hắn,
đồng thời lực lượng độc mà khỏa độc đan trong tòa Thiên Cung thứ ba tỏa ra
cũng trở nên yếu ớt hơn một chút, nhưng cũng chỉ nhỏ đến mức không thể phát
hiện.
Không chỉ như thế, sự dung hợp của tòa Thiên Cung thứ ba cũng tăng thêm
một mức nhỏ khó có thể đánh giá.
Hết thảy, khiến cho quá trình dung hợp độc đan của Hứa Thanh trực tiếp từ
chín thành tăng lên... Mười thành!
Tòa Thiên Cung thứ ba của hắn đã hoàn toàn trở nên đen nhánh, khỏa độc
đan bên trong đã hoàn toàn bị dung hợp, ngay thời khắc này, một cỗ cảm giác
liên hệ tối tăm lập tức hiện ra trong trái tim Hứa Thanh.
Thân thể Hứa Thanh chấn động.
Trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ độc trong cơ thể hắn đều nhanh chóng co
rút lại, đồng loạt trở về trong nội cung của tòa Thiên Cung thứ ba, một khắc liền
không còn tồn tại một chút nào, mà lực lượng khôi phục của thủy tinh màu tím
tràn ra cũng tăng lên rất nhỏ khó phát hiện, giúp cho thân thể của Hứa Thanh
khôi phục nhanh hơn một chút.
Loại khôi phục này rất mạnh mẽ, huyết nhục của hắn rất nhanh lại sinh
trưởng trở lại, thức hải cũng khép lại từng mảng lớn, linh hồn của hắn cũng bốc
lên ngọn lửa sinh mệnh sáng ngời.
Thân thể sau lớp áo của hắn chậm rãi có máu thịt, mặc dù vẫn khô gầy
không bằng lúc trước, nhưng cũng đã trở nên khá hơn.
Cũng chính vào thời điểm này, hắn cảm nhận được lực lượng khôi phục của
khối thủy tinh màu tím lại trở lại bình thường