Trên thực tế khi trên đường tới, Ngũ gia đã từng nói một chút về sự tình
trong Quận Đô cho Hứa Thanh biết rồi, nhưng dẫu sao thì cũng không hiểu rõ
và trực quan bằng chính bản thân Chấp Kiếm Giả ở trong Quận Đô được.
Với cả thông qua Trần Đình Hào miêu tả, Hứa Thanh cũng hiểu biết sâu hơn
đối với thế lực bên trong Quận Đô.
Ví dụ như trong toàn bộ Quận Đô, có rất nhiều phân tông giống như Liên
Minh Bát Tông.
Những tông môn này ở trong từng Châu của mình, đều là bá chủ một
phương, nhưng khi ở trong Quận Đô thì bọn họ đều phải cúi đầu.
Bởi vì ở phía trên của bọn họ còn có tam đại tông môn còn mạnh hơn nữa.
Có thể nói là trong toàn bộ Quận địa của Phong Hải Quận, đây là ba cái tông
môn mạnh nhất, cho nên bọn họ mới có thể xây dựng sơn môn ở bên trong
Quận Đô.
"Trong Chấp Kiếm Cung có đông đảo đệ tử của tam đại tông môn, cho nên
từ trình độ nhất định mà nói, tam đại tông và Chấp Kiếm Cung gần như là nhất
thể, tam đại tông môn hoàn toàn hỗ trợ bất luận quyết định gì của Chấp Kiếm
Cung, đây cũng là đạo sinh tồn của tam đại tông trong Phong Hải Quận."
"Hai người đạo lữ chúng ta chính là đệ tử của Thái Cổ Lôi Mạch." Trần
Đình Hào mở miệng.
Dưới Trần Đình Hào lần lượt giới thiệu, Hứa Thanh cũng đã biết được nội
tình của Diêu phủ, bọn họ có tư cách thế gia Thiên Hậu, có thể nói là một thế
lực đẳng cấp, tuyệt đối quyền quý.
"Mặc dù Diêu Thiên Hậu năm đó đã vẫn lạc, nhưng nội tình của bọn họ vẫn
còn, dù Diêu gia đã bị bài xích ra khỏi Hoàng Đô Đại Vực, nhưng trong Phong
Hải Quận bọn họ vẫn là một cây đại thụ che trời như cũ, được đặt song song
cùng với tam đại tông môn."
"Nhưng nếu như so sánh với toàn bộ Quận Đô, vậy tam đại tông môn cùng
với Diêu gia, chỉ được coi như là thê đội thứ tư."
"Phía trên tam tông một gia, là hai đại ngoại tộc, bọn họ chính là thê đội thứ
ba."
Tính cách của Trần Đình Hào ngay thẳng, nhất là khi biết Hứa Thanh cùng
với đội trưởng trước mặt đều là Chấp Kiếm Giả thì lại càng là như vậy, hình
như ngay một khắc khi biết được hai người bọn hắn cũng là Chấp Kiếm Giả, gã
liền theo bản năng buông xuống hơn phân nửa cảnh giác đối với hai người.
Điểm này, hoàn toàn khác với Hứa Thanh khi ở trong tông môn.
"Hai đại ngoại tộc, là Thánh Ma tộc cùng với Cận Tiên tộc!"
Khi nói đến hai cái ngoại tộc này, biểu cảm của Trần Đình Hào có chút âm
trầm.
Ánh mắt của Hứa Thanh cùng với đội trưởng cũng đều ngưng tụ lại, mà
Ngũ gia ở một bên hiển nhiên cũng biết được điều này, nhưng đối với những đệ
tử khác của Liên Minh Bát Tông mà nói, từ trước tới giờ bọn họ đều không biết
gì về những thông tin đó.
"Sau khi hai vị đạo hữu đi tới Quận Đô, nhất định phải cẩn thận hai cái
ngoại tộc này." Vị đạo lữ ngồi bên cạnh Trần Đình Hào hất sợi tóc bị thổi loạn
qua bên tai, nhẹ giọng mở miệng.
"Trong đó, tộc nhân của Thánh Ma tộc trời sinh có hai khuôn mặt, một trước
một sau thoạt nhìn rất là quái dị, đồng thời phần lớn đều có tâm tư thâm trầm."
"Về phần Cận Tiên tộc, bọn họ cùng có chỗ tương tự nhân tộc, nhưng lại
cực kỳ cao ngạo, đặc điểm là tóc và lông mi đều có màu trắng, thậm chí ngay cả
con ngươi cũng là như thế, chiến lực rất kinh người."
Hứa Thanh nhẹ gật đầu, nhớ kỹ đặc điểm của hai cái tộc này, Trần Đình Hào
ngồi ở một bên cũng thở dài.
"Ngoại trừ nhân tộc ta, hai đại ngoại tộc này chính là tộc quần mạnh nhất
bên trong Phong Hải Quận rồi, cùng nhân tộc chúng ta ở trên một Quận, dưới
Quận Trưởng đại nhân cân bằng cùng với thỏa hiệp, bây giờ vẫn miễn cưỡng
cùng tồn tại, nhưng mâu thuẫn cũng dần dần tăng lớn."
"Nhưng tạm thời vẫn còn có thể khống chế, dẫu sao thì Thánh Lan tộc bên
trong Thánh Lan đại vực vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Phong Hải Quận chúng
ta, là một nơi duy nhất bên trong vực không bị bọn chúng nắm giữ."
"Loạn trong giặc ngoài!" Đội trưởng ở bên bỗng nhiên mở miệng.
"Không sai, chính là loạn trong giặc ngoài." Trần Đình Hào nắm tay phải,
nện vào trên đùi của mình một cái.
"Bên trong Phong Hải Quận là hai đại ngoại tộc dã tâm bừng bừng, ngoài
Phong Hải Quận là Thánh Lan tộc với tâm ý thủy chung bất diệt, luôn muốn
thôn tính chúng ta, nếu không phải ánh chiều tà của nhân tộc vẫn còn, sợ là
Phong Hải Quận đã sớm bị bọn chúng nuốt chửng."
"Nhân tộc chúng ta chỉ có một Vực bảy Quận, không thể để mất thêm nữa."
Hứa Thanh trầm mặc, lúc trước hắn đã từng nghe nói, rằng hiện giờ nhân
tộc giống như mặt trời lặn về phía tây vậy, mà hắn cũng đã cảm thụ qua điều
này.
"Không nói những thứ này nữa, về sau các ngươi đến Quận Đô, sẽ có thể tự
mình cảm nhận."
"Lại nói tiếp một chút về thế lực trong Quận Đô cho các ngươi, bên trong
Quận Đô, thê đội thứ hai thuộc về ba cung, theo thứ tự là Chấp Kiếm Cung,
Phụng Hành Cung, Ti Luật Cung!"
"Chấp Kiếm Cung chúng ta nắm giữ hết thảy những việc có liên quan tới
chiến đấu, chiến đấu với ngoại tộc, truy bắt tội phạm nội bộ, đây đều thuộc về
trách nhiệm của Chấp Kiếm Cung."
"Về phần Phụng Hành Cung, bên đó chịu trách nhiệm tế tự, lễ nghi, giáo
dục, tuyên đọc thánh chỉ của Nhân Hoàng cùng với chịu trách nhiệm xét duyệt,
còn cả trách nhiệm ghi chép những thay đổi lớn của lịch sử nhân tộc ta."
"Mà Ti Luật Cung thì chịu trách nhiệm thẩm phán với quy tắc pháp luật, họ
có tu sĩ chấp pháp riêng của mình, hết thảy việc có liên quan tới pháp quy, bọn
họ đều có quyền giám sát."
"Nhân tộc có Thượng Huyền ngũ bộ, dưới Huyền có chín bộ phận, nhưng
Phong Hải Quận dù sao cũng là Quận chế, cho nên nhiều năm qua cũng chỉ lập
ra Thượng Huyền tam bộ ở đây, ba cung này đều là bộ phận của Thượng
Huyền."
Hứa Thanh biết rõ địa vị của Chấp Kiếm Cung, nhất định là một thế lực cực
cao trong Quận Đô, giờ phút này nghe thấy Chấp Kiếm Cung thuộc về thê đội
thứ hai, cái này cũng giống như với phán đoán của hắn, mà hắn cũng đã có thể
đoán được ai là người đứng phía trên ba cung, giữ vị trí thê đội thứ nhất.
"Thê đội thứ nhất, chính là Quận Trưởng!" Biểu cảm của Trần Đình Hào
nghiêm nghị.
"Bên ngoài đồn đại Quận Trưởng không quả quyết, tính cách mềm mỏng
thường xuyên thỏa hiệp, nhưng trên thực tế..... Trong lòng Chấp Kiếm Giả
chúng ta, ngoại trừ Cung chủ ra, người mà bọn ta tôn kính nhất chính là Quận
Trưởng đại nhân."
"Quận Trưởng đại nhân trấn thủ Phong Hải Quận 800 năm, mặc dù không
có công khai phá mở rộng biên cương, nhưng có thể cân bằng cả trong và ngoài,
hành sự cẩn trọng khiến cho Phong Hải Quận vẫn nằm ở trong tay của nhân tộc
như cũ, 13 châu vẫn hoàn thiện như trước, so với sáu Quận khác từng bước từng
bước mất đi các Châu mà nói thì không thấy nhiều."
Trần Đình Hào hít sâu, nhìn Hứa Thanh cùng đội trưởng.
"800 năm qua, Quận Trưởng tổng cộng đã gặp phải 47 lần ám sát...."
Hứa Thanh nghe đến đó liền thay đổi sắc mặt, đội trưởng cũng hít sâu một
hơi.