Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 529: Tuyệt đối không thể để những nữ nhân khác hạ thấp thân phận




Lúc Bạch trắc phi rời khỏi Thanh Ca điện, sắc mặt trắng bệch đến dọa người.

Bộ dạng đó của nàng, ngược lại là hoàn toàn phù hợp với họ của nàng.

Sau đó Thái tử cũng rời khỏi Thanh Ca điện.

Dựa theo lệ cũ, 3 người đứng đầu bảng nhãn năm nay sẽ được đưa vào Hàn Lâm viện. Lệ Khinh Ng

ban chức quan thất phẩm. Chức vụ tuy thấp, nhưng lại có thể thường xuyên qua lại cùng với các

bên cạnh thiên tử.

Về phần các tiến sĩ khác, phải tham dự sát hạch của các bộ phận. Sau khi thông qua sát hạch mới có

vào bộ phận đó nhậm chức.

Bởi vì Thái tử đã thanh trừng hành vi gian lận trong thi cử, khiến hắn nhảy vọt trở thành thần tượ

lòng các học sinh xuất thân Hàn Môn.

Hiệu ứng thần tượng vô cùng mạnh mẽ.

Để có thể ở cùng một bộ phận với thần tượng, rất nhiều tiến sĩ đều muốn vào Hình bộ làm việc. Đổ

Xuân đối với chuyện này vừa cao hứng vừa thống khổ.

Cao hứng chính là Hình bộ chưa bao giờ thu hút được lượng nhân khí lớn như vậy. Điều này làm cho

đối mặt với các thượng thư khác, có loại cảm giác nở mày nở mặt.

Thống khổ chính là nhân tài quá nhiều, nhưng số lượng tân binh mà Hình Bộ có thể chiêu nạp lại rấ

Đổng Minh Xuân trong lúc lựa chọn đã rất khó xử. Vừa cảm thấy người này không tệ, lại cảm thấ

kia cũng rất tốt, đắn đo đến mức đầu cũng sắp hói.

Hắn do dự rồi trằn trọc cả đêm. Ngày hôm sau, hắn với đôi mắt thâm quầng đi gặp Thái tử.

- Điện hạ, đây là danh sách tân binh của Hình bộ năm nay, mời nguời xem qua.

Lạc Thanh Hàn đem danh sách nhìn một lần, thản nhiên nói:

- Ta tin tưởng mắt nhìn người của ngươi. Chuyện này ta giao cho ngươi tự mình xử lý.

Đổng Minh Xuân thử hỏi:

- Chúng ta có nên tuyển thêm vài người không?

Hắn thật sự là luyến tiếc những nhân tài kia, muốn giữ họ ở lại Hình bộ. Cho dù hiện tại chưa cần đ

có thể chậm rãi bồi dưỡng trước, về sau nói không chừng có thể dùng được.

Lạc Thanh Hàn:

- Không cần. Hiện tại người của hình bộ cũng đã rất nhiều rồi. Nếu còn tuyển nữa thì nhân lực sẽ

Nhân thủ quý tinh, bất quý đa. So với số lượng, ta càng để ý chất lượng hơn.

Đổng Minh Xuân đối với kết quả này sớm đã có dự liệu, bất đắc dĩ đáp:

- Vi thần đã biết.

Lạc Thanh Hàn hiểu được tâm tư của Đổng Minh Xuân. Đổng Minh Xuân hận không thể đem tất cả

đều gom vào trong tay mình, nhưng Lạc Thanh Hàn thì khác. Hắn tuy rằng đang tiếp quản Hình bộ

đồng thời cũng là Thái tử, vị trí của hắn so với Đổng Minh Xuân cao hơn rất nhiều.

Hắn phải nhìn từ toàn bộ cục diện.

Bất luận là những nhân tài kia có nhậm chức ở bộ phận nào, chỉ cần những người đó đều dốc sứ

Thịnh, thì chính là người hữu dụng.

Cũng không uổng công hắn lúc trước phí nhiều tâm tư như vậy đi thanh tẩy môi trường thi cử.

.. Huyền Cơ dịch ....

Lý trắc phi nhờ người đưa tin tức về nhà mẹ đẻ, bảo nhà mẹ đẻ gửi cho mình một ít tiền.

Nàng cần số tiền đó chủ yếu là để trả nợ.

Trong tay Tiêu trắc phi còn giữ giấy vay nợ của nàng, khiến cho nàng mỗi khi đối mặt với chủ nợ

phi luôn cảm thấy khí thế không đủ. Chuyện này đã sắp trở thành khúc mắc trong lòng, nàng dự đ

nay sẽ thanh toán cho xong khoản nợ này.

Nàng vốn là muốn Tố Mai cầm ngân phiếu đi tìm Tiêu trắc phi để trả, nhưng nàng lập tức nhớ tới Th

Lúc trước nàng tín nhiệm Thải Vân như vậy, kết quả Thải Vân lại lợi dụng lòng tin của nàng, không

trang sức của nàng, còn thiếu chút nữa hại chết nàng.

Có vết xe đổ lớn như vậy bày ra trước mặt, Lý trắc phi hiện tại không dám dễ dàng tin tưởng người k

Cuối cùng, nàng vẫn là quyết định tự mình đi Thanh Ca điện một chuyến.

Khi Lý trắc phi đi tới Thanh Ca điện, mọi người trong Thanh Ca điện đều bị dáng người trắng trẻo m

của nàng làm cho kinh hãi.

Trước kia khi bọn họ nhìn thấy Lý trắc phi, đều cảm thấy dáng người Lý trắc phi thướt tha uyển

mảnh khảnh vừa vặn.

Mà bây giờ, cũng chỉ có bốn chữ "Châu tròn ngọc sáng" mới có thể miễn cưỡng diễn đạt được dán

của nàng.

Lý trắc phi đã sớm biết người khác sẽ nghĩ gì về nàng, cho nên gần đây nàng mới đặc biệt không

ngoài.

Hôm nay nếu không phải vì trả nợ, nàng cũng sẽ không tự mình chạy đi một chuyến này.

Nàng đem ngân phiếu để ở trước mặt Tiêu trắc phi.

- Tiền đều ở đây, ngươi tự mình đếm! Nếu không có vấn đề gì thì nhanh chóng trả lại giấy vay nợ ch

Tiêu Hề Hề cầm lấy ngân phiếu, bắt đầu đếm. Sau khi xác định đã đủ, liền gọi Bảo Cầm lấy ra giấy

Lý trắc phi tiếp nhận giấy vay nợ, nhìn nội dung bên trong, xé nát tại chổ.

Tảng đá đè nặng trong lòng nàng cuối cùng đã biến mất.

Cảm giác cả người đều thoải mái hơn rất nhiều.

Tiêu Hề Hề đánh giá nàng từ trên xuống dưới, tò mò hỏi:

- Không phải ngươi nói muốn giảm cân sao? Sao không thấy ngươi gầy đi?

Lý trắc phi:

- Ta đã nghĩ thông rồi. Mập thì cứ mập đi, không cần giảm cân.

Tiêu Hề Hề tốt bụng nhắc nhở:

- Sắp đến sinh nhật Thái hậu, đến lúc đó ngươi phải cùng bọn ta đến tham dự thọ yến.

Bình thường Lý trắc phi chỉ cần trốn trong Kim Phong điện, thì sẽ không cần đối mặt với những ánh

cười của người khác.

Nhưng thọ yến của Thái hậu là không tránh khỏi, hôm đó nàng nhất định phải có mặt.

Trước mặt nhiều người như vậy, nếu nàng xuất hiện với một thân hình mập mạp, sợ là sẽ bị ngườ

cười đến chết!

Lý trắc phi vừa nghĩ đến viễn cảnh kia, nhất thời liền cảm không ổn.

Nàng có thể không quan tâm mình béo hay gầy, nhưng nàng không thể chấp nhận bị người khác ch

tán.

Lúc Lý trắc phi rời khỏi Thanh Ca Điện, sắc mặt rất khó coi.

Nàng vừa trở lại Kim Phong điện, liền dùng giọng điệu cứng rắn nói:

- Ta muốn giảm cân!

Tố Mai rất bất ngờ:

- Không phải người nói sẽ không giảm cân nữa sao?

Lý trắc phi cắn răng nói:

- Lúc trước là ta suy nghĩ quá đơn giản rồi. Cho dù Thái tử không thèm để ý dung mạo ta trông như

nhưng những người khác thì có a! Đặc biệt là những nữ nhân trong cung, thích so sánh với nhau từ

mặc, tướng mạo cho đến dáng người. Nếu bị các nàng nhìn thấy ta mập thành bộ dáng này, còn kh

sẽ cười đến rụng răng sao? Ta phải giảm cân! Ta không thể để cho những người nữ nhân kia xem ta

hề!

Thân là nữ nhân, tuyệt đối không thể để cho nữ nhân khác hạ thấp mình.

Điều này liên quan đến tôn nghiêm của nữ nhân!

Tuy rằng không rõ Lý trắc phi rốt cuộc là chịu phải kích động gì, nhưng Tố Mai vẫn tận tâm tận lực

báo cho ngự thiện phòng, đem khẩu phần ăn của Lý trắc phi điều chỉnh thành thực đơn giảm cân.

Lý trắc phi chủ động đem toàn bộ đồ ăn vặt trong phòng ra giao nộp.

- Các ngươi mang hết những đồ ăn vặt này đi, tạm thời giúp ta bảo quản.

Tố Mai khó hiểu:

- Tạm thời?

Lý trắc phi lưu luyến không rời nhìn những món ăn vặt kia:

- Đúng! Chính là tạm thời! Chờ sau khi thọ yến của thái hậu kết thúc, ngươi lại đem những đồ ăn vặ

lại cho ta.

Tố Mai im lặng.

Hóa ra, thời gian giảm cân của người chỉ kéo dài đến sinh nhật Thái hậu?

Lần này Lý trắc phi thật sự là hạ quyết tâm giảm cân.

Nàng không chỉ kiểm soát chặt chẽ lượng thức ăn, mà còn rèn luyện lại kỹ năng khiêu vũ. Chỉ cần

nàng sẽ nhảy 1 khúc trong phòng.

Trước kia khi dáng người còn yểu điệu, nàng nhảy múa giống như một con bướm bay lượn , nhẹ nhà

chuyển, cảnh đẹp ý vui.

Hiện giờ nàng toàn thân đều là thịt mỡ, nhảy múa giống như gà mái bị người ta cưỡng ép uống rư

cho người khác không đành lòng nhìn thẳng.

Mỗi lần nàng đói đến mức sắp không chịu nổi, nàng sẽ liên tưởng đến hình ảnh những nữ nhân k

khích, chế nhạo nàng.

Sau đó, nàng sẽ vực dậy tinh thần để tiếp tục kiên trì giảm cân.

Nữ nhân, cái gì cũng có thể thua, duy chỉ có tướng mạo là không thể thua!

Trong lúc Lý trắc phi chật vật giảm cân, Tiêu Hề Hề còn đang ngủ nướng trong chăn.

Bảo Cầm cố gắng kéo nàng ra khỏi chăn.

- Mặt trời sắp chiếu tới mông rồi, người không thể ngủ nữa!

Tiêu Hề Hề gắt gao ôm chăn không chịu buông tay:

- Hôm nay chăn của ta bị bệnh, ta phải ở lại trên giường chiếu cố nó.

Bảo Cầm bị nàng làm cho bật cười.