[Quyển 2] Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta

Chương 61: Tạ Tổng ghen mỗi ngày (3)




Trường Lạc mấy ngày nay cũng không có rảnh. Cô nhận được tài nguyên từ Lục Minh Trần thì tất nhiên phải giúp hắn theo đuối nữ chính Lương Thu Thu. Hôm nay cô đeo kính râm, kéo Lục Minh Trần còn đang ở Lục thị rời đi.

Lục Minh Trần mặt mày ngơ ngác khó hiểu ngồi ở ghế tổng giám đốc bị cô kéo tay đứng dậy.

"Đi đi! Tôi nói anh hôm nay mà không đi với tôi là mất vợ như chơi đấy!".

Lục Minh Trần cứ vậy bị cô lôi đi trước bao nhiêu con mắt của nhân viên. Lúc ra đến cửa công ty, cô ngồi lên ghế lái, kêu hắn ngồi lên xe mình chở đi. Vừa hay đúng lúc cô vừa khởi động xe lăn bánh quay đầu xe rời đi thì Tạ Cảnh Hiên lái một con ô tô khác đậu lại trước cửa Lục thị. Tạ Cảnh Hiên nói chính xác là đã nhìn thấy cô lái xe chở

Lục Minh Trần rời đi. Vẻ mặt lạnh như băng khẽ cau mày tức giận, không nghĩ ngợi gì mà lái xe đuối theo đít xe cô.

Vốn dĩ anh định lấy cớ tới hợp tác làm ăn để xem rốt cuộc có thật là Tiêu Ý đang qua lại với Lục Minh Trần. Ai mà ngờ...lại là bắt gặp một màn này. Trong lòng trước đó chỉ là hơi ghen, giờ thật sự đã ghen đến cực điểm rồi.

Trường Lạc chính xác nửa tiếng sau đỗ xe ở trước một quán cafe. Cô kêu Lục Minh Trần cùng mình xuống xe.

Lục Minh Trần khó hiểu ngước nhìn lên tên cửa tiệm mà quay sang khó hiểu hỏi:

" Cô đưa tôi tới đây làm gì? ".

Cô không có nhiều thời gian giải thích với anh ta. Cô đi ra sau đẩy lưng anh ta đùn vào trong quán cafe. Vừa đi vừa giái thích qua loa.

"Mẹ Lương Thu Thu bắt cô ấy đi xem mắt với một người đàn ông mà cô ấy không quen biết. Là con một người bạn của mẹ cô ấy ".

Lục Minh Trần bị đẩy vào trong, tai nghe cô ở phía sau nói, tầm mắt thoáng chốc nhìn thấy ở một góc trong quán,

Lương Thu Thu đang ngồi đối diện một người đàn ông.

Không đợi cô hối thúc, anh ta khẽ nghiêm mặt, nhíu mày thẳng lưng bước tới chỗ đó. Cô đứng ở bên này phủi phủi tay mỉm cười.

Um! Phải vậy chứ! Tiến lên nam chính!

Cô đứng ở một bên quan sát, Lương Thu Thu vừa nhìn thấy Lục Minh Trần thì không khỏi bất ngờ. Vừa rồi ngồi đối diện người đàn ông nhiệt tình trò chuyện với cô, cô lại có chút miễn cưỡng lộ rõ. Trong đầu lại dường như đang nghĩ đến một người khác. Những tưởng, bản thân so với sếp Lục giàu có kia địa vị khác biệt, cho nên...dù là cô thật sự có tình cảm cũng đành phải thu lại đoạn tình cảm này. Cho nên cô mới quyết định thử đi xem mắt với đối tượng do mẹ sắp xếp. Ai ngờ người đó vậy mà đến buổi xem mắt của cô

" Lục Minh Trần!".

Lục Minh Trần nhìn xuống gương mặt nhỏ ngơ ngác lại nghe thấy người đàn ông xem mắt cùng Lương Thu Thu

lên tiếng hỏi.



"Anh là... ".

Lục Minh Trần đầy chất tổng tài bá đạo nắm tay Lương Thu Thu ôm cô đứng dậy, mạnh miệng tuyên bố.

"Tôi là, bạn trai của cô ấy".

Câu nói của Lục Minh Trần khiến cho Lương Thu Thu sững sờ mặt mày, người đàn ông kia sắc mặt thật sự không tốt. Giống như có chút xấu hổ đến mức tái mặt.

Trường Lạc đứng ở bên này khẽ mỉm cười mà lắc đầu cảm thán.

"Haizz! Quả nhiên là nam chính có khác! Phải vậy chứ! Trực tiếp tiến công! ".

Xem ra kế hoạch đem cốt truyện trở lại quỹ đạo bình thường của cô đã thành công được một nửa rồi.

Đột nhiên cô có cảm giác đằng sau có người đang đứng. Cảm giác rất rõ làm cho cô phải quay đầu lại kiểm chứng. Kết quả, sau lưng cô lúc này chính là một thân nam nhân cao lớn, khuôn mặt âm u khó tả nhìn xuống cô.

Giọng nói ấy, cất lên có chút tức giận.

" Tiêu Ý, vui lắm sao? ".

Hắn hỏi cô, Trường Lạc bỗng chốc có dự cảm chẳng lành. Nhưng còn chưa kịp nghĩ ngợi thì bàn tay đã bị người đàn ông túm lấy, hăn nhấc cả người cô bế lên như một cây cầu gập người cô ra sau. Cô liên tục giãy dụa. " Thả tôi xuống! ".

Nhưng hắn vờ như không nghe thấy, bế cô ra bên ngoài mạnh mẽ đem cô vứt vào trong xe của hắn. Tạ Cảnh Hiên thật sự phát điên rồi. Hắn lái xe phóng nhanh với tốc độ cao đi được một lúc thì dừng lại trước một căn biệt

thu.

Lúc cô bước xuống xe, cả người xây sẩm mặt mày. Còn chưa kịp định thần lại đã bị người đàn ông bế lên đưa đi vào trong biệt thự.

Cô đưa tay đấm vào lưng hắn mấy cái.

" Tạ Cảnh Hiên, buông. buông tôi ra!".

Tạ Cảnh Hiên mở cửa phòng tầng một đem cô vứt xuống một chiếc giường đệm trong căn phòng tối om như mực. Cô nhìn liếc xung quanh, ánh mắt lại ngờ vực hỏi hắn.

"Anh...anh định làm gì? ".



Tạ Cảnh Hiên ánh mắt âm u nhìn cô, rồi lại bắt lấy chỗ cạnh kệ tủ gần đó mà đi tới mở tủ lấy ra một chiếc còng tay bằng sắt. Trường Lạc vừa nhìn thấy còng tay thì có chút hoảng hốt. Đầu cô vừa kịp nảy số. Ôi cha mẹ ơi! Cô đây là đang cầm kịch bản nữ tù sủng sao?

Cô vội rời khỏi giường muốn bỏ chạy. Lại bị người kia túm lấy tay mà khóa cả hai tay cô lại. Còn thuận tiện lôi được ở đâu ra một cái xích sắt khóa chân cô lại một chỗ trên giường không thể đi đâu.

Trường Lạc khẽ nhíu mày, ngay lập tức muốn chửi người.

" Tạ Cảnh Hiên, anh có biết mình đang làm gì không? Mau thả tôi ra! Anh...mau thả tôi ra! ".

Tạ Cảnh Hiên dáng vẻ trầm mặc, ánh mắt liếc xuống chỗ xích sắt khóa tay chân cô, lại nhìn lên gương mặt đang tức giận của cô mà lắc đầu, lạnh giọng lên tiếng.

" Không đâu! Tôi không để em đi tìm tên kia đâu! Em hãy ngoan ngoãn ở lại đây đi ".

Nói rồi hắn quay lưng rời khỏi phòng. Còn không quên khóa chặt cửa lại.

Trường Lạc ở trong lòng thầm mắng chửi.

Tạ Cảnh Hiên anh được lắm! Đợi đó cho tôi.

Cô ở trong đầu lại nói với hệ thống.

" Hệ thống! Mi mau giúp ta tháo bỏ mấy thứ này! ".

Hệ thống giống như muốn trêu chọc cô. Nó nhẹ nhàng từ chối.

[ Không được đâu kí chủ! Làm cô tình nhân bí mật của tổng tài cũng tốt mà! ].

"Tốt, tốt cái con khỉ! Mi mà không giúp ta là ta không thèm làm nhiệm vụ nữa! ". Cô cũng dùng chiêu buộc hệ thống phải thành thật một chút.

Hệ thống lúc này cũng chăng dám đùa với cô nữa. Nó vội vã lên tiếng.

(Được được! Ta giúp là được chứ gì! ).

Trường Lạc ngay sau đó đã được giải thoát khỏi mấy cái xiềng xích kia.

Lúc cô đứng dậy khỏi giường còn khẽ phủi phủi tay mà hậm hực.

Hừ! Lê Hạo Thành! Anh vậy mà có cái tính cách biến thái như vậy ở thế giới này. Để xem em trị anh như thế nào!