Rể Sang Đến Nhà

Chương 312




Một giờ sau, Tiêu Thiên mặc quần áo chỉnh tề, tinh thần sảng kɧօáϊ ra khỏi văn phòng.

Trong phòng làm việc, Trần Mộng Dao hai má ửng hồng, hai chân run rẩy, cả người mềm nhũn.

Tên trâu bò này mạnh mẽ quá đi.

Trong đầu cô đột nhiên vang lên một câu nói, chỉ có con trâu mệt chết chứ không có đất bị cày hỏng.

Câu này ai nói vậy? Vô lý đùng đùng.

Cô cảm thấy mảnh đất này của cô sắp bị Tiêu Thiên cày hư rồi.

......

Tiêu Thiên lái xe đến thẳng căn cứ huấn luyện an ninh Thiên Dao.

Cho dù đang là tháng chạp lạnh lẽo, nhưng những người bên trong vẫn cởi trần, hừng hực tập luyện!

Cơ thể bốc ra hơi nóng, không cần mở điều hòa, vừa bước vào đã thấy ấm áp như mùa xuân!

Tiêu Thiên bước vào, không có ai chào hỏi anh mà chỉ chuyên tâm tập luyện, điều này rất tốt, cũng khiến anh rất hài lòng.

Anh cần một chiến đội chó sói hung ác dám đánh dám giết, cho dù đối diện với sư tử hổ cọp mạnh mẽ cũng dám xông lên tấn công.

Căn cứ huấn luyện an ninh Thiên Dao chia thành ba khu lớn, khu thứ nhất tất nhiên là của đám Đầu Trọc, khu thứ hai là của đội chiến đấu Thiên Lang hai, Tiêu Thiên khá hài lòng với trận chiến trước đây của đội hai

Lấy sáu mươi địch lại ngàn người, giành được thắng lợi, tuy có vài người bị thương nhẹ nhưng vẫn khá hoàn hảo.

Trần Dương cũng không keo kiệt khen thưởng, một người giành được một triệu nhân dân tệ!

Chỉ cần cố gắn, thì Tiêu Thiên đều có thể cho bọn họ tiền bạc, danh tiếng lẫn địa vị!

Trương Thu Bạch và Quý Thanh nhìn thấy Tiêu Thiên thì vội vàng đi đến!

“Anh Thiên (anh Thiên)!”

Hai người đồng thanh kêu lên.

Có thể làm việc cho Tiêu Thiên là vinh hạnh của bọn họ!

Đặc biệt là Quý Thanh, mấy ngày nay như uống phải máu gà vậy, cực kì phấn khích.

Đây là chiến thần, hơn nữa từ miệng Trương Thu Bạch hắn ta còn biết Tiêu Thiên đã đột phá cảnh giới cao nhất.

Đó là cảnh giới mà Long Vương cũng chưa thể đạt đến.

Tiêu Thiên trước kia đã dũng mãnh kinh người, hiện giờ lại đột phá đến cảnh giới cao nhất thì còn đáng sợ đến mức nào?

Hắn ta không dám nghĩ, ánh mắt cuồng nhiệt đã nói lên tất cả.

“Ừ!”

Tiêu Thiên nhìn hai người: “Đi gọi tất cả nhân viên đang ở dưới tầng hầm lên đây, tôi có chuyện muốn nói!”

“Vâng, anh Thiên!”

Hai người vội vàng chạy đi gọi người đội một và đội hai đến!

Hai cánh tay của bọn họ để trần, mồ hôi trêи người vẫn chưa khô.

Tất cả mọi người đều nhìn Tiêu Thiên với ánh mắt cuồng nhiệt, người đàn ông trước mặt bọn họ chính là mục tiêu để bọn họ cố gắng!

“Chào anh Thiên!”

Chín mươi người đồng thanh hô lên.

Chín mươi người này nếu đặt ở Bắc Cảnh thì cũng là đội ngũ dũng mãnh vô cùng, dùng để đánh một số bộ lạc vừa và nhỏ cũng hoàn toàn không có vấn đề.

Ngay cả khi gặp phải trận chiến lớn thì cũng có thể thay đổi cục diện toàn trận chiến.

Đây chính là đội quân hùng mạnh mà Tiêu Thiên đã bỏ ra rất nhiều tiền cùng tâm huyết để huấn luyện.

Anh cảm thấy ngày bản thân trở về Bắc Cảnh đang đến gần, dài thì vài tháng, nhanh thì mười ngày.

Hai tháng nay con sông lớn bao quanh Bắc Cảnh đã đóng băng, gián điệp ẩn nấp ở Bắc Cảnh chắc chắn đã loan tin anh đã rời Bắc Cảnh.

Kẻ thù của các bộ lạc này sau khi nhận được tin tức chắc chắn sẽ nhân lúc mặt sông đóng băng để kết bè tấn công.

Long Vương già rồi, Tiêu Thiên không nỡ nhìn ông già đã gần bảy mươi tuổi còn phải chiến đấu.

Nếu bản thân trưởng thành rồi già đi, cả cuộc đời cũng vất vả như vậy thì có ý nghĩa gì chứ?

Vì vậy những người này sẽ là quân bài mạnh nhất của anh!

“Hôm nay tôi đến đây là có hai chuyện!”

“Chuyện thứ nhất, đội dự bị thứ hai sẽ trở thành thành viên chính thức của đội chiến đấu Thiên Lang, đồng thời sáu mươi người của đội hai sẽ phân thành hai tổ, thành lập đội ba! Đãi ngộ giống với các thành viên của đội một!

“Cảm ơn anh Thiên!”

Quý Thanh vô cùng vui mừng, đây là sự công nhận đối với hắn ta cũng như với các thành viên khác!

“Cảm ơn anh Thiên!”

“Anh Thiên uy vũ!”

“Anh Thiên muôn năm!”

Bọn họ sau khi tắm máu qua các cuộc chiến thì cuối cùng cũng đã được lên chính thức rồi.

Đây là một tin tức tuyệt vời với bọn họ.

Ai mà không muốn tiếp tục leo lên đỉnh vinh quang chứ.

Tuy đội một của chiến đội Thiên Lang huấn luyện rất ác liệt nhưng bọn họ được như vậy thì càng tốt.

Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày bọn họ đuổi kịp các thành viên đội một của chiến đội Thiên Lang.

“Được rồi, đây đều là những gì các cậu xứng đáng được nhận!”

Nhìn thấy đám người tràn đầy năng lượng, Tiêu Thiên cũng rất hài lòng.

Điều quan trọng nhất đối với một đội quân là sức sống và động lực, nếu không có hai điều này thì cũng giống như binh lính bại trận, binh lính như vậy không bao giờ có thể chiến thắng.

"Chuyện thứ hai, Thiên Lang đã phải chịu áp lực rất lớn trong tháng này và tất cả mọi người đã chiến đấu đến cực hạn".

Cho dù là vụ sát thủ lần trước thì bọn họ cũng đã ba ngày ba đêm không ngủ, cố hết sức bảo vệ Tiểu Thiên và gia đình anh.

Hay là lần cùng anh đi Đông Hải chinh chiến, anh đều thấy được cả.

Những tân binh của ngày xưa đã trở nên mạnh mẽ.

Tiêu Thiên từng nói chỉ cần bọn họ cố gắng, anh sẽ cho bọn họ tất cả những gì họ muốn.

“Cho các cậu 3 phút, chỉnh đốn lại rồi đi theo tôi đến một nơi!”

“Nhanh, nhanh, cho các cậu 2 phút rưỡi đi tắm mặc quần áo!”

Trương Thu Bạch rút ngắn thời gian rồi nói!

Vừa dứt lời thì tất cả mọi người đã ngay ngắn chạy về kí túc xá, 2 phút rưỡi là đủ rồi.

Từng giây trôi qua, 2 phút 10 giây sau, ba mươi thành viên của đội chiến đấu Thiên Lang đã chạy đến.

Bọn họ đã tắm rửa ăn mặc chỉnh tề, đứng ngay ngắn trước mặt Tiêu Thiên.

“Anh Thiên, bọn em đã chuẩn bị sẵn sàng!”

“Tiêu Thiên gật đầu: “Lên xe, đi theo tôi!”

Mọi người gật đầu rồi ngồi lên chiếc Maybach của mình!

Các thành viên dự dự bị của đội ba nhìn một dàn xe Maybach chạy ra khu huấn luyện mà ngưỡng mộ không thôi.

Chỉ cần cố gắng, những gì mấy người kia có thì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ có.

Đám người Đầu Trọc không biết Tiêu Thiên đưa họ đi đâu, nhưng chắc chắn là chuyện tốt!

Ai cũng biết Tiêu Thiên có công phải thưởng, có lỗi phải phạt.

Một đoàn người đi qua khu vực thành phố Vân Thành, từ từ dừng xe lại ở vùng ngoại ô phía Bắc!

Xuống xe, ba mươi người nhìn khu ổ chuột trước mặt mà cảm thán không ngừng, chỉ trong vòng hai ba tháng mà nơi này đã thay đổi hoàn toàn, không còn chút dáng vẻ ô nhiễm nào như trước kia nữa!

Ngoại ô phía Bắc hiện giờ chắc chắn là trung tâm phát triển của thành phố trong mười năm nữa.

Đây chính là Tiêu Thiên đã dựa vào sức của bản thân để thay đổi cuộc sống của hàng trăm nghìn người.

Bọn họ thật sự vinh hạnh khi đi theo một ông chủ như vậy!

“Các cậu đứng đây đợi tôi!”

Tiêu Thiên đi đến Tân Thế Kỷ, vừa bước vào cửa nhân viên bán hàng tiếp đón anh lúc trước đã đến chào đón.

“Tiêu tiên sinh, anh đến rồi...”

Hôm qua sau khi sếp của bọn họ đi, giám đốc đã đặc biệt giảng dạy bọn họ!

Tất cả bọn họ đều biết người đàn ông trước măt chính là người giàu nhất Vân Thành.

“Ừ, hôm nay tôi đưa cấp dưới đến xem nhà! Có thể đưa chìa khóa cho tôi không!”

“Vâng, vâng!”

Nữ nhân viên bán hàng gật đầu liên tục, nháy mắt ra hiệu cho đồng nghiệp đứng bên cạnh, người đó hiểu ý liền vội vàng đi lấy chìa khóa.

Còn có một người gọi điện cho giám đốc, giám đốc từ văn phòng trêи tầng vội vàng chạy xuống.

“Xin chào Tiêu tiên sinh!”

Còn chưa đi đến giám đốc kinh doanh đã giơ tay ra, nhiệt tình chào.

“Xin chào!”

Tiêu Thiên giơ tay ra.

“Anh hôm nay đến đây nhận phòng ạ, để tôi đưa anh đi!”

Hôm qua sau khi sếp trở về đã mắng bọn họ một trận té tát, anh ta đã ghi nhớ tất cả.

Sếp của bọn họ nói, nếu như Tiêu tiên sinh và tổng giám đốc Trần đến thì phải đối đãi như với bố mẹ của mình vậy!

Hai người này là quý nhân của ông ta, gặp bọn họ như gặp ông ta vậy!

Tiêu Thiên ngẫm nghĩ, cũng tốt, anh mới chỉ xem trêи bản đồ thôi, vẫn không thật sự quen khu nhà này lắm!

“Cũng được, phiền anh rồi!”

“Anh đừng khách sáo, được phục vụ cho anh là niềm vinh hạnh của tôi!”

Ngay sau đó, nữ nhân viên bán hàng đã cầm chìa khóa đến, ba mươi chiếc chìa khóa, không đúng, chính xác là ba mốt chìa, hôm qua Tiêu Thiên mua thiếu mất một căn, sau đó Tiêu Thiên đã nhờ Miêu Hưng mua một căn với giá cao.

Mua thêm một căn với giá 2 triệu tệ.

Nhưng Tiêu Thiên chỉ đưa 1,8 triệu tệ.

Bởi vì Miêu Hưng đã nói vậy, Tiêu Thiên cũng không tiện từ chối, người ta muốn giúp mình một chút thì cũng không thể không nhận được.

Tiêu Thiên đi ra nói với bọn họ: “Các cậu đi theo tôi!”

“Toàn bộ chú ý, xếp hàng!”

Trương Thu Bạch hét lên một tiếng, ba mươi người trong 3 giây đã xếp thành hàng, sau đó đi theo Tiêu Thiên bước vào Tân Thế Kỷ.

Đội ngũ nhân viên của Tân Thế Kỷ nhìn với ánh mắt nóng bỏng.

Những anh trai quân nhân này đẹp trai quá, đàn ông quá!

Nhìn chiếc cơ bắp kia, còn khỏe mạnh hơn đám cơ bắp ở trong phòng tập gym nhiều!

Có người bạn trai như thế này, chắc chắn sẽ cảm thấy cực kì an toàn!

Tuy bọn họ có chút hưng phấn khi nghe thấy tiếng của bọn cô.

Nhưng không hề có ai quay đầu lại nhìn!

Giám đốc kinh doanh âm thầm kinh ngạc, càng thêm kính trọng Tiêu Thiên.

Các tòa nhà của Tân Thế Kỷ vẫn còn đang trang trí, nhưng cũng sắp khánh thành rồi.

Sau khi đi qua một đoạn đường, thì cảnh vật đã thay đổi.

Nhìn căn biệt thự phía trước, mọi người đều mơ hồ đoán ra được điều gì.

Trong lòng ai cũng không kìm được phấn khích!