Sắc Xuân Dụ Hoặc: Quấn Quýt Không Rời

Chương 7: Trận hoan tình (H+)




Biểu tượng ngây thơ thuần khiết của người con gái, chỉ trong giây phút ngắn ngủi đã bị thao túng, đánh mất đi cái thứ trị giá hàng núi kim cương.

Nửa thân dưới truyền đến cơn đau tê dại, cổ họng do khóc nấc mà giờ đây cảm thấy bỏng rát, Khúc Yểu Sa nuốt khan một cái, ánh mắt nhìn về phía cửa sổ, ánh trăng soi sáng một phần góc tối trong căn phòng.

Đêm nay trăng tròn hơn mọi khi, thi thoảng còn có tiếng gió thổi xào xạc tán lá cây.

Người đàn ông hơi nhíu mày lại, một tay vẫn đang đặt bên thắt lưng của cô, tay còn lại vươn ra giữ lấy khuôn mặt xinh đẹp có chút ngây thơ thuần khiết, ép cô phải nhìn trực diện về phía mình.

"Đêm nay, em chỉ cần ngắm nhìn tôi là đủ rồi! Không cần phải nhìn ra bên ngoài đâu!"

Giọng nói mang ba phần bất lực, bảy phần dẫn dụ.

Khúc Yển Sa không bận tâm đến lời của người đàn ông, cô cố gãy thoát khỏi bàn tay to khoẻ kia đang giữ chặt lấy hai bên má mình, nhưng càng dùng sức chống cự lại, lực đạo người đàn ông tác động lên da mặt càng đau.

Bất lực, Khúc Yếu Sa đành giơ tay đầu hàng.

Dù sao hiện giờ đã niếm trải cảm giác ăn trái cấm, chi bằng cứ tận hưởng nốt đêm nay, về sau đường ai nấy đi, nước sông không phạm nước giếng, chẳng ai nợ nần ai nữa.

Khúc Yểu Sa hít một ngụm không khí lạnh vào trong lồng ngực, toàn thân cô thả lỏng, ánh mắt chứa đầy tia mạnh mẽ nhìn thẳng vào con ngươi hổ phách của người đàn ông, chững chạc nói.

"Nếu vậy thì hãy làm nhanh lên! Tôi không muốn phí thời gian dành cho công việc dơ bẩn này!"

"Trò dơ bẩn?"

Người đàn ông nhíu mày, thắt lưng liền thúc mạnh một đường về phía trước, nét mặt của hắn lúc này hiện rõ của một tên cầm thú.

"Ai dậy bảo cô rằng chuyện duy trì giống nòi là trò dơ bẩn?"

Một lần nói dứt câu, hắn ta lại thoái lui đàn em của mình ra khỏi cửa động, sau đó dùng một lực mạnh nhấp thật sâu vào bên trong. Thân vật cứng hằn lên những đường gân xanh, nhô cao lên bề mặt, theo đường ma sát mà va đập mạnh vào vách thịt, đầu nấm sưng to kích thích tiếp xúc với điểm G mẫn cảm đang dần nhô cao lên.

Bàn tay thon thả của Khúc Yểu Sa cuộn tròn một mớ drap đã bị nhàu nát trong lòng bàn tay, ánh mắt ấm ức ngước lên người nằm trên. Đập vào đồng tử cô vẫn là khuôn mặt đẹp trai như ban đầu, từng giọt mồ hôi nhễ nhại hai bên thái dương, sau đó chảy từ mặt xuống dưới cằm, trông dáng vẻ hiện tại vô cùng gợi cảm, toàn thân toả ra mùi hoocmone nam tính.

Dưới thân vẫn truyền đến cơn đau nhức bủa vây, khoé mắt của cô vấn vương chút phiến hồng, tầm nhìn bao phủ bởi một lớp nước trong suốt, tựa hồ như phủ một tầng sương mỏng manh mờ mờ ảo ảo.

"Không... ý tôi... không phải như vậy..."

Cơ thể của cô bỗng phản ứng khác lạ, đoá hoa mẫn cảm tựa hồ bị kẻ lấy mật hút hết dưỡng khí, cảm giác khó chịu trào trực, ngứa ngáy đến phát điên, đôi chút lại có một đợt nóng ran như hoả thiêu hội tụ thành một điểm ở chính giữa.

"Không phải ý đó? Vậy đêm nay tôi tiếp tục phải tiêm thuốc cho em rồi!"

Khúc Yểu Sa ngớ ngẩn, trong giây phút ngắn ngủi chưa kịp tiêu hoá lời nói của người đàn ông, ngây ngô pha lẫn chút hốt hoảng hỏi lại.

"Tiêm... tiêm thuốc? Thuốc gì cơ?"

Người đàn ông nhìn phản ứng bất thường của tiểu bạch thỏ, đúng là một tấm chiếu mới chưa trải sự đời, vẫn còn non và xanh lắm, bảo sao suốt từ đầu đến cuối bị anh dẫn dụ vào cuộc tình ướt át này.

Nụ cười lưu manh hiện rõ trên khuôn mặt đẹp trai kia, ánh mắt mang theo phần mị hoặc đối điện với ánh mắt mê ly của cô nàng.

"Lát nữa em sẽ biết!"

Dứt lời, hai tay của người đàn ông luồn xuống phía dưới, ôm chặt lấy hai bên bụp đùi non mềm của Khúc Yểu Sa, dùng lực nâng bổng cơ thể lên, để cô gái ngồi ở giữa hai chân của mình.

Khi cơ thể của cô bị người đàn ông hạ xuống, phía dưới hạ thể lại có một cảm giác căng trướng truyền đến. Ở tư thế này, Khúc Yểu Sa có thể cảm nhận được vật thể không xương có kích thước to đến kinh ngạc đang chậm rãi tiến sâu vào khu căn cứ bí mật của cô.

Sau một lần anh ta nhấp sâu vào bên trong khe động, toàn thân cô gái phản ứng nhạy bén, cô cảm giác ngứa ngáy khó chịu vô cùng, tựa hồ như bên trong mật đạo ướt át này xuất hiện vô số con côn trùng lạ xâm nhập vào, hau háu cắn xé tầng tầng lớp mịt thịt phấn nộn ấy.

Khúc Yểu Sa hốt hoảng, sợ cơ thể mình mất thăng bằng ngã ngửa về phía sau, cô vội vàng choàng hai tay ôm chặt lấy cổ của người đàn ông.

Khoảng cách của hai người giờ đây gần nhau trong gang tấc, gần đến nỗi cô có thể ngửi được hương vị mang đặc trưng riêng trên người của anh ta.

Một mùi hương không có mấy mùi nồng như mùi của nước hoa, thêm vào đó đôi môi mỏng của người đàn ông hé mở, cưỡng hôn cô ngay lập tức, đầu lưỡi đảo điêu luyện quấn lấy đầu lưỡi của cô.

Toàn thân cô gái hiện giờ không còn một chút sức lực nào cả, hai tay cố gắng bíu chặt vào cổ của đối phương, môi lưỡi học cách hôn mà theo nhịp quấn quýt của người đàn ông, mệt mỏi cảm nhận được đầu lưỡi trơn lưỡi đang đưa đẩy, thao túng đầu lưỡi đinh hương của mình.

Hai mắt của Khúc Yểu Sa hơi hép hờ, cơ miệng liên tục mở ra để đón nhận mật ngọt mà người đàn ông trao cho.

Vị mật ngọt trơn ướt của đối phương, Khúc Yểu Sa còn cảm nhận có một hương vị khác lạ đã được hoà quyện vào thứ trơn ướt này từ trước.

Đó là hương vị cay nồng của men say nhàn nhạt, một hương vị mà cô từng biết đến nhưng chưa được thử qua.

Chắc chắn trước khi đến đây, người đàn ông ắt hẳn đã uống một ly Vodka Birdie để lấy xúc tác ham muốn.

Sau một hồi dây dưa quấn quýt không rời, người đàn ông cũng chịu buông ra cho hai cánh môi hồng hào đã bị hắn gặm nhấm đến sưng phù, hai đầu lưỡi tách rời thuận thế kéo dài sợi tơ bạc ánh lên dưới ánh đèn vàng nhạt.

Cảnh tượng này thật xuân sắc đến lạ thường, ái lạc bủa vây khắp căn phòng.

Bốn ánh mắt giao nhau, không một ai nói lên lời nào, chỉ có thể cảm nhật được hơi thở nặng nề của người đàn ông hoà quyền cùng với tiếng thanh âm ướt át mỗi khi tấm thân ma sát lại với nhau.

Khuôn mặt xinh đẹp của Khúc Yểu Sa trong giây lát đỏ bừng, thoáng nhìn thôi cũng thấy vành tai hai bên của cô cũng ửng đỏ. Cô đưa mắt nhìn về phía khác để né tránh đi ánh mắt ẩn chứa dục vọng đen tối của đối phương. Nhưng lại bị người đàn ông cố tình sấn tới, để cho cô nhìn rõ nét mặt cầm thú của anh.

Ánh mắt của cô nàng có chút hốt hoảng, song lại lặng lẽ ngắm nhìn rõ nét vẻ đẹp trai của người đàn ông.

Chân mày rậm được cắt tỉa sắc bén, đỉnh lông mày nhướn lên cao trông thập phần quyến rũ, cặp mi đen nhánh bao phủ lấy con ngươi hổ phách trầm lắng sâu thẳm. Sống mũi cao dài, bờ môi bạc tình hơi nhếch lên dịu dàng trước ánh nhìn của cô gái, đường xương quai hàm góc cạnh, kéo xuống phía bên dưới là một chiếc cổ cao thẳng lấm thấm chút mồ hôi, điểm xuyết thêm yết hầu chuyển động lên xuống nhịp nhàng.

Trông người đàn ông lúc này không khác gì một lão hồ ly già tu luyện ngàn năm tái xuất giang hồ, dẫn dụ con gái nhà lành.

Thấy ánh mắt của cô gái mê ly nhìn mình không chớp động, người đàn ông cảng trở thêm hứng thú, thanh âm trầm khàn vang lên, pha lẫn một chút đùa cợt.

"Sao nào, thấy tôi đẹp trai quá nên nhìn không chớp mắt?"

Khúc Yểu Sa đang tỉ mỉ đánh giá diện mạo của người đàn ông, bỗng lời nói của anh cất lên lôi kéo linh hồn của cô trở về với thực tại.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vợ Quân Nhân Đừng Xằng Bậy
2. Anh Ấy Từ Chối Trở Thành Một Tên Cặn Bã Sau Ly Hôn
3. Giang Tổng Theo Đuổi Vợ Cũ
4. Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa
=====================================

Cô giật mình, gương mặt xinh đẹp thuần khiết hiện rõ nét bối rối, hai tay căng thẳng đến đổ mồ hôi, bám chặt lấy cổ đối phương.

"A... không có... chỉ là..."

Không để cho Khúc Yểu Sa có cơ hội nói hết lời, người đàn ông cao ngạo lập tức bật tiếng, cướp lời thoại của cô.

"Chỉ vì nghĩ đến được trai đẹp tiêm thuốc cho, nên em mới si mê nhìn tôi đến nỗi không chớp mắt?"

Toàn thân Khúc Yểu Sa run lên bần bật, gượng mặt đỏ ửng khi bị người đàn ông đùa cợt.

Anh ta hình như đã quá si tình rồi, tự mình khen mình đẹp trai.

Tự cao tự đại quá, đến bó tay!

Khúc Yểu Sa trong lòng thầm than một tiếng, cảm nhận rõ vật nam tính vẫn cứng rắn chiếm trọn không gian trong cơ thể của cô.