Sắc Xuân Dụ Hoặc: Quấn Quýt Không Rời

Chương 8: Tinh lực dồi dào (H+)




Cơ thể của Khúc Yểu Sa quá mẫn cảm, mi mắt bị ướt run lên dữ dội. Cô thở gấp, khuôn mặt đỏ bừng gục xuống hõm vai của đối phương, cống họng không ngừng thoát ra âm thanh kiều suyễn, mê động lòng người.

Suốt mười phút đầu, người đàn ông ác ý cứ ra vào chậm rãi trong lối gập ghềnh uốn nếp, đưa đẩy cô đạt cao trào lần thứ hai, ấy vậy mà vật nam tính chưa có dấu hiệu bung nở, ngược lại có tốc độ ra vào nhanh hơn trước.

"Đừng... dừng lại... dừng lại... nhanh quá... chậm... chậm thôi... ha..."

Không biết người đàn ông đã cấm dục bao nhiêu năm, cũng không biết trước kia anh ta đã từng qua lại với bao nhiêu người phụ nữ khác bên ngoài, nhưng Khúc Yểu Sa có thể cảm nhẫn rõ lửa dục vọng ham muốn của đối phương đạt mức level nào.

Đây là người thường hay là sói xám đội lốt?

Anh vẫn ôm gọn cơ thể cô gái vào lòng, vật nam tính nằm dọc trong lối vào của cô, mạnh mẽ thúc thẳng lên. Mỗi cú thúc đều đưa đầu nấm sâu vào bên trong, chạm vào đáy huyệt đang khép chặt, một cảm giác vô cùng sung sướng lan truyền khắp gậy th*t cứng rắn của anh, sau đó một đường chạy thẳng lên đại não.

Người đàn ông ngửa cổ thở rít một hơi, khuôn mặt thoả mãn, phía dưới được lớp thịt non mềm vừa trơn lại vừa ẩm ướt bao bọc lấy thân gậy, cảm giác sảng khoái đến tột cùng.

Sau vài động tác nhấp nhô, người đàn ông cảm thấy tư thế này không thích hợp để hắn phát tiết, ngay lập tức đè cô gái xuống dưới nệm giường mềm mại, đem đôi chân thon dài của cô vác lên vai, bàn tay to khoẻ gắt gao ghì chặt lấy vòng eo của cô, phía dưới hung hăng thọc mở, tốc độ nhanh đến kinh người.

Khúc Yểu Sa nức nở khóc, hai tay nắm chặt hai bên mép gối, chân thì bị người đàn ông đưa lên cao, mặt bụng nhấp nhô khắc hoạ rõ nét hình thù của dị vật.

Cô chật vật chống tay ngồi dậy, lại bị người đàn ông tìm ra điểm G thêm một lần nữa, anh ra sức động thân kích thích vào điểm nhạy cảm, khiến Khúc Yểu Sa hụt sức mà nằm vật xuống giường, cổ họng khóc thét van xin từ bỏ.

Một khi người đàn ông đã lên giường, tâm địa của hắn chẳng khác gì một con mãnh thú thèm khát, từng đợt thúc thô bạo tiến vào cả lút cán, nơi giao thoa phát ra những âm thanh ướt át, cửa động theo từng động tác ra vào mà không ngừng tuôn trào luồng mật dính nhớp, màu trắng lỏng loang đọng trên nệm giường nhăn nheo.

"Hức... không muốn... tôi từ bỏ..."

Người đàn ông cúi xuống lấp kín miệng nhỏ đang mấp máy của cô, đầu lưỡi cháo đảo, ngậm mút không ngừng, hàm răng anh dừng lại bên khoé môi của cô, cắn nhẹ một cái.

"Sẽ rất nhanh thôi..."

Anh khẽ cười càng khiến cho Khúc Yểu Sa sợ sệt. Cô rùng mình, bên dưới đang thích nghi được với kích thước cực đại, tự nhiên thít chặt lại khiến cho toàn thân người đàn ông cứng đờ lại, thân dưới dừng lại động tác, lưng của anh hơi khom lại.

Nhìn sắc mặt thay đổi của đối phương, Khúc Yểu Sa dường như đã đoán được ra điều gì đó. Cô hoảng hốt ngồi thẳng dậy, giọng nói hấp tấp.

"Đừng... đừng bắn vào... đừng... không..."

Vào giây phút cô định dịch người chạy trốn, người đàn ông nhanh tay đã giữ chặt eo của cô.

Khúc Yểu Sa cảm nhận được đầu nấm của anh giãn nở, ngay sau đó một nùng tinh hoa đậm đặc giải phóng thẳng vào trong tử cung chật hẹp kia.

Khuôn mặt của Khúc Yểu Sa tái mét lại, cô sững sờ, trợn tròn mắt ngạc nhiên.

Hắn ta vậy mà lại gieo mầm giống vào trong cơ thể của cô sao?

Cô thật sự không can tâm tình nguyện, hai tay của cô vẫn còn đang run rẩy nắm chặt lấy cổ tay của người đàn ông.

Trong đầu của cô bắt đầu linh hoạt, tính nhầm ngày cuối cùng cô kết thúc chu kỳ kinh nguyệt.

Nhưng chu kỳ của cô đến không đều đặn, lúc thì đầu tháng, lúc thì cuối tháng hoặc giữa tháng, có khi chậm kinh gần một tháng.

À phải rồi, cô vừa qua kỳ cách đây một tuần cơ mơ, chắc hẳn vẫn đang trong thời kỳ an toàn.

Nhìn vẻ mặt hoang mang của Khúc Yểu Sa, người đàn ông dường như đã đoán ra được tâm trạng thất thần của cô nàng.

Anh chỉ cười gian một cái, từ từ rút người anh em ra khỏi hang động mê người kia.

Cửa động chưa kịp đóng lại liền trào ra một chút tinh hoa nóng hổi đặc sệt, thứ mà người đàn ông vừa xuất binh vào trong cơ thể của cô.

Vật cứng sau một lần nổ sũng vẫn chưa có dấu hiệu mềm xuống.

"Yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm với em!"

Nói rồi, người đàn ông lật người Khúc Yểu Sa lại, để cơ thể của cô quỳ rạp trên giường, vòng ba đầy đặn bị ép lên cao hết cỡ.

Tư thế thay đổi, người đàn ông từ phía sau cắm vào trong động nhỏ.

Vừa trải qua cao trào lần thứ ba, cơ thể của Khúc Yểu Sa vô cùng mẫn cảm. Người đàn ông hung hang xâm nhập vào trong cơ thể làm cô lảo đảo thân người, nửa thân trên mệt mỏi rã rời mà sụp xuống, tay cố chống cự nhưng lại bị khuỵ xuống, eo thon cong hình cánh cung, hai bên bị bàn tay rắn chắc ôm chặt.

"Không phải... ưm... vừa nãy anh đã..."

Chẳng phải anh ta vừa mới xuất binh sao?

Tại sao tinh lực đến giờ này vẫn còn dồi dào đến như vậy?

Người đàn ông nở một nụ cười đầy lạnh lẽo, thân dưới không ngừng chuyển động triền miên, cơ thể áp lực của anh đè lên tấm lưng trần của cô. Hơi thở nóng rực của đối phương phà vào da thịt cô, anh ác ôn đến nỗi cắn vào vành tai của cô, giọng điệu có chút uy hiếp.

"Vừa nãy thì đã sao, hử?"

Khúc Yểu Sa run rẩy, giọng lắp bắp trả lời lại.

"Anh vừa xuất ra... a... nhẹ thôi... anh làm tôi đau... hức..."

Người đàn ông khẽ ồ lên một tiếng, tiếp tục gặm nhấm vành tai ửng hồng của cô.

"Mới có một lần thôi mà!"

Đôi môi bạc tình mang theo hơi ấm của anh trượt xuống cần cổ trắng ngần của cô, đặt lên đó vài dấu vết ám hồng, sau đó lại tiếp tục lên tiếng.

"Một đêm bảy lần, thời gian vẫn còn dài mà!"

Khúc Yểu Sa hoảng sợ, tí thì cắn phải đầu lưỡi, cả người co rụt lại.

"Không... đừng như vậy..."

Sức người hay sức trâu mà một đêm tận bảy lần?

"Tôi... không còn chút sức lực nào hết..."

Khúc Yểu Sa cô đây mới bị phá thân, chưa kết thúc cuộc luân động lần đầu đã cảm thấy tay chân rã rời như không phải của mình, còn đâu chút sức lực nào để triền miên với hắn những sáu lần nữa?

Bên tai vẫn tiếp tục truyền đến giọng nói dụ hoặc của người đàn ông.

"Em nghĩ ngăn cản được tôi sao? Bản tính của một thằng đàn ông là như vậy, đến cả tôi cũng không thể kiềm chế lại nổi!"

Người đàn ông thoáng nở nụ cười, tiếp tục tận hưởng trái cấm ngọt ngào này.

"Em chỉ cần quan tâm, rằng đêm nay em phải thức thâu đêm làm việc với tôi!"

Một trận hoan tình triền miên, không bận tâm đến giờ giấc gì mà cứ quấn quýt lấy nhau không rời.

Đã hơn một giờ sáng, trong căn phòng vẫn truyền đến âm thanh khi hai tấm thân va chạm nhau.

Khúc Yểu Sa không nhớ rõ bản thân mình bị xuyên xỏ bao nhiêu lần. Cô chỉ nhớ mỗi lần người đàn ông chạy nước rút, cô cố gắng van xin hắn cho chút thời gian nghỉ ngơi. Nhưng thời gian chưa trôi qua quá mười phút, hắn liền giày vò cô để thoả mãn bản tính cầm thú của mình.

Suốt từ mười một giờ đêm đến hơn một giờ sáng, sinh lực của người đàn ông vẫn dồi dào như lúc ban đầy.

Khúc Yểu Sa nằm sấp trên nệm giường, đã bao lần cô mệt mỏi đến thiếp đi, người đàn ông vẫn khéo léo đánh thức cô dậy, ép cô phải phối hợp ăn ý với anh.

Như này chắc khác gì thêm dùng thuốc để phát tiết dục vọng.