Chương 130: Lưu Thế Hoàng cùng Lưu Bạo
“Người này đúng là thần vương đời sau rồi!!!”
Từ những suy luận của mình, Dạ Vũ khẳng định chắc nịch tên nhân loại này chính là truyền nhân của Dạ Minh thần vương, liền không kịp chờ đợi mà mở khoang thuyền, chuẩn bị hướng Thắng diện kiến.
Nàng biết sau những chuyện bất kính vừa rồi của mình, vị thần vương này chắc chắn sẽ rất tức giận.
Nhưng không sao, miễn là nàng đưa được thần vương về với Dạ tộc, dù cho có bị khiển trách, trừng phạt thế nào nàng cũng cam tâm tình nguyện.
Rắc rắc.
Tiếng khoang cửa chính của chiếc phi thuyền vang lên từng đợt, khiến tim nàng cũng hồi hộp mà loạn nhịp theo.
Bởi chút nữa thôi, nàng sẽ được chứng kiến chân diện mục thật sự của một vị thần vương mà không phải qua chiếc màn hình không cảm xúc này.
...
Sau khi Thắng và Tiểu Thử tiến vào trong vùng không gian tăm tối, Lưu Thế Hoàng liền nóng lòng điều khiển con long thi của mình đuổi theo.
Nhưng đen đủi, lại bị lũ Velociraptor từ phía trong lao ra cản lại, khiến Hoàng và lũ long Thi phía sau phải dừng bước chân.
“Lưu Bạo! Tàn sát bọn chúng! Cả bọn mày nữa g·iết sạch chúng nó cho tao!”
Lưu Thế Hoàng không còn dùng đến tai nghe phiên dịch nữa, lần này là y thuần túy dùng âm tiết Việt Nam để phát ngôn.
Tuy là lần đầu nói tiếng Việt, nhưng vì được truyền trực tiếp kiến thức vào trong não bộ nên khi Hoàng nói đã không khác gì với người Việt bản địa.
Lưu Bạo nghe được sự chỉ đạo của chủ nhân, liền lập tức giận dữ hống lên một cái, sau đó hướng mấy con Velociraptor gần nhất xé xác.
Đầu long Thi có tên Lưu Bạo này chính là một con khủng long bị Thi trùng kí sinh được Bạo Vương tặng, nó đã trải qua quá trình chia sẻ linh hồn nên lúc này nó khá ngoan ngoãn mà phục tùng Hoàng.
Cái tên Lưu Bạo này chính là do Hoàng đặt tên cho, lấy chữ Lưu là họ mình, tên Bạo là từ sư phụ hắn, từ đó mà kết hợp thành Lưu Bạo, nghe cũng thật là phong cách a!
Bỏ qua cái vấn đề họ tên sang một bên, lúc này Hoàng đang cùng Lưu Bạo và lũ long Thi giải quyết bọn Velociraptor đây.
Vì cấp bậc của Hoàng hiện tại là rất thấp, không thể một mình xuống đơn độc đấu bọn Velociraptor này, bởi bọn chúng con nào con nấy cũng hung lệ vạn phần, không những vậy tu vi còn cao hơn cả Hoàng nha, nếu hiện tại nhảy khỏi người của Lưu Bạo, hắn trăm phần trăm sẽ bị lũ Velociraptor này xé thành từng mảnh.
Cho nên lúc này Hoàng chỉ có thể khư khư ôm cổ đầu long Thi này của mình mà thôi, như vậy mới an toàn cho cái mạng nhỏ của hắn.
Lũ long Thi này dù sao cũng chỉ là lũ Thi trùng cấp thấp được nuôi cấy trong thân xác bọn bạo long mà thành, chỉ mang trên người một thân cự lực chứ không hề có trí tuệ tự thân.
Còn bọn Velociraptor này lại hoàn toàn khác, bọn chúng là một sản phẩm mà Dạ Vũ đang thử nghiệm nghiên cứu, lấy tế bào của hỗn độn trùng kết hợp vào trong, nhằm cải tạo mã gen của chúng, đưa chúng biến mạnh.
Nhân tiện cũng từ đó mà có được khả năng thao túng bọn Velociraptor này.
Tuy chỉ là cấp tông sơ kì nhưng sau khi được cải tạo mã gen, bọn chúng đều mạnh ngang cấp tông trung kì, nếu đối chiến cùng cấp bọn này chắc chắn là trên một bậc.
Đấy là còn chưa nói về tốc độ cũng như những v·ũ k·hí sắc bén quanh thân, với những lợi thế như vậy, các loài hung thú khác chắc chắn là phải e sợ.
Nhưng lần này đối đầu với bọn chúng là năm mươi đầu Thi trùng, không hề có linh trí.
Cho nên những v·ết t·hương sắc lẹm trên bọn long Thi này là không có chút tác dụng, trái lại còn làm bọn này điên cuồng, vì thế mà lũ Velociraptor lúc đầu có tầm nghìn con này đã bị t·ử v·ong rất nhiều.
Nhưng nghìn con cũng đâu phải bánh ngọt, cứ thích là gặm được đâu? Để g·iết được trăm đầu Velociraptor, long Thi cũng phải trả một cái giá đắt, đó là t·hiệt m·ạng hơn chục đầu long Thi.
Bọn Velociraptor quả không hổ danh là loài khủng long thông minh, sau khi nhìn thấy tộc nhân c·hết một lượng lớn, bọn này thế mà như được khai thông trí tuệ.
Thay vì lao lên chịu c·hết như lúc đầu, chúng bắt đầu chuyển sang trạng thái đi săn, vờn con mồi từ trước ra sau.
Thấy cảnh này, Hoàng thật sự là lo lắng, lòng nóng như lửa đốt.
Hiện tại tình hình bên trong còn không biết như nào, video cũng không thể tiếp tục xem, bên trong đó xảy ra chuyện gì hắn thực sự không biết.
Điều đó càng làm cho Hoàng bất an, dù biết sư phụ mình rất mạnh, nhưng thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân a, biết đâu bên trong tồn tại một tên không kém cạnh gì sư phụ thì sao?
Dù tiến vào không thể giúp sức, nhưng với bọn long Thi này, vẫn có thể cản chân đối phương mà cứu sư phụ cùng anh Thắng ra ngoài a! Cho nên lúc này Hoàng rất muốn loại bỏ bọn Velociraptor này mà tiến vào bên trong.
Nhưng bọn Velociraptor sao có thể để nhóm của Hoàng rời đi dễ dàng? Lúc này bọn chúng đang sử dụng kế đánh lâu dài để giải quyết lũ long Thi đây.
Tuy kế sách này có thể giúp chúng không thiệt hại bao nhiêu đồng tộc nhưng chúng cũng không thể làm gì được bọn long Thi.
Bởi bọn long Thi này đều là Thi trùng, nên làm gì có khái niệm kiệt sức! Kẻ kiệt sức chính là bọn Velociraptor đã sử dụng chiến lược này.
Cái này đúng với câu tục ngữ “gậy ông đập lưng ông!” mà các cụ hay nói và truyền lại.
Thành ra lúc này bọn Velociraptor phần lớn là đã bị thấm mệt, nhưng không vì vậy mà chúng từ bỏ mạng sống, để mặc cho lũ long Thi thích làm gì thì làm.
Chó bị dồn đến đường cùng, sẽ nổi lên cơn điên, chính vì thế lúc này bọn Velociraptor không thèm quan tâm đến chiến lược nữa, bắt đầu tiến hành tàn sát, lao lên liều mạng.
Thấy được điểm này, Lưu Thế Hoàng như thấy được cơ hội, vội ra hiệu cho lũ long Thi điên cuồng tàn sát.
Tuy long Thi không có linh trí, nên việc ra đòn nhiều khi không trúng đối phương nhưng với hành động tự hủy của bọn Velociraptor, vẫn thành công đè bẹp được vài đầu.
“Lưu Bạo! Hướng bên trái quất đuôi!” Dưới sự chỉ đạo của Hoàng, Lưu Bạo dễ dàng kích sát chục đầu liên tục, khiến bọn chúng lùi lại, tránh xa tầm công kích của đầu khủng long này.
Dù là rút ra một khoảng cách nhưng chúng không hề cho Hoàng cùng Lưu Bạo có khoảng không để đi qua, vẫn cứ vờn quanh như mèo vờn chuột khiến Lưu Bạo không biết phải đánh vào đâu, bởi cứ t·ấn c·ông hướng này thì lũ Velociraptor này lại lui về, rồi từ hướng khác liều mạng lao lên cắn xé.
Điên cuồng nhưng vẫn lí trí tiến lùi vừa phải, đủ thấy bọn Velociraptor thật sự là thông minh.
“Hừ tiểu nháo! Bọn này đ·ã c·hết nửa già, chỉ cần dồn lên truy đuổi là đè bẹp được chúng...” Hoàng thầm nghĩ trong lòng, liền hướng Lưu Bạo cùng lũ long Thi chỉ đạo, sắp xếp lại đội hình.
Dù có thông minh đến đâu thì cũng không bằng nhân loại được!
Chỉ thấy Hoàng điều khiển Lưu Bạo rút lui, khiến bọn Velociraptor thấy thế liền tràn tới, Hoàng lại hướng bọn long Thi còn lại chia làm hai cánh cắm lên trên, sau đó từ từ dồn vào trung tâm tạo thế gọng kìm, khiến bọn Velociraptor bị vây vào trong.
Vì số lượng lần này của chúng đã sụt giảm đi đáng kể, chỉ còn lại một đến hai trăm mà thôi, mà số lượng long Thi hiện tại vẫn còn hai tám con, cho nên việc Velociraptor lên bảng đếm số là điều không thể tránh khỏi.
Ầm ầm.
Lũ long Thi lợi dụng thân thể lớn, bọc lũ Velociraptor vào trong, cứ con nào chuẩn bị chạy ra ngoài qua khe lũ long Thi sẽ bị chiếc đuôi lớn uy mãnh đập cho nát bét.
Chẳng mấy chốc, lũ Velociraptor đã hoàn toàn bị diệt sát, Hoàng ngồi trên lưng Lưu Bạo mà nghiêm nghị nhìn đây hết thảy.
“Đi! Tiến vào trong!!!” Hoàng hướng Lưu Bạo cùng lũ long Thi hô lớn, chỉ vào vùng không gian tăm tối trước mặt.
Cả đoàn long Thi cùng người cứ vậy mà phóng vào trong trung tâm.