Chương 134: Cung cấp nhân lực.
“Haiz, nếu chúng ta có lượng lớn công nhân cùng trang thiết bị để chế tạo sắt thép thì việc này cũng không có gì khó! Đáng ra hiện tại chúng ta có lượng lớn công nhân, thay thế chúng ta rèn sắt, nhưng lại bị mọi người tàn sát hết rồi!” Dạ Vũ nhún vai, có chút bất đắc dĩ.
“Là bọn Thi trùng sao?” Hoàng hơi nghiêng đầu dò hỏi.
“Không, là lũ Velociraptor mà ngươi g·iết vừa rồi! Chúng là sản phẩm đặc biệt, được ta cấy chút hỗn độn mã gen vào trong. Trong đó có cả của nhà khoa học Mai Hương mà ngươi biết, ta đang chờ một thời gian nữa cho chúng tiến hoá, như vậy sẽ có một đội ngũ giúp đỡ làm việc, như vậy việc quay trở lại tương lai cũng không phải là không thể...”
Nói mới nhớ, lũ Velociraptor do nàng tâm huyết nuôi dưỡng, thử nghiệm từng tí một lại bị tên nhân loại đáng ghét này g·iết, bọn chúng chỉ cần sống thêm vài năm nữa là nàng đã có thể xây dựng lên một nền văn minh, nhưng cuối cùng bị tên này hạ sát không còn một đầu, thật là đáng ghét a.
“Vậy nếu ngươi nuôi dưỡng lại bọn chúng là có thể sửa chữa con tàu, quay trở lại tương lai sao?” Hoàng mong chờ nhìn về phía Dạ Vũ.
“Đúng, nhưng thời gian sẽ rất lâu...”
“Lâu là bao lâu?” Hoàng nghe được vậy, liền vội vàng hỏi lại.
Dạ Vũ có chút không chắc chắn, bèn đưa ra một phán đoán: “Nhanh là 10 năm, muộn thì 20 năm gì đấy!”
Nghe vậy, Hoàng lúc này mới phấn khởi hơn, miễn là có thể quay trở lại tương lai để hoàn thành nhiệm vụ được bàn giao, dù có lâu tới cỡ nào hắn cũng chờ được.
Nhưng có một người lại thấy thời gian trôi như vậy là rất lâu, đó chính là Thắng, hiện tại hắn đang muốn trở về với gia đình, nhìn xem người thân hiện tại ra sao, tưởng chừng như sắp được về rồi lại nghe tin này khiến hắn thực là không vui.
“Bạo Vương! Hiện tại tên nhóc này còn đang rất yếu, ngươi mang nó đi huấn luyện đi!” Thắng âm thần truyền tin cho Bạo Vương.
Sống hàng trăm năm đã thành lão quái vật, vừa nghe chỉ lệnh từ chủ nhân là Bạo Vương cũng hiểu dụng ý của chủ nhân là muốn mình lôi thằng nhóc này đi, không để tên nhóc này biết thêm bí mật của người.
Với lại lúc này Dạ Vũ đã hoàn toàn quy phục với Thắng, từ trong năng lượng mà Dạ Vũ toả ra Bạo Vương cũng có thể cảm nhận được sự tôn sùng của nàng đối với chủ nhân mình mạnh mẽ không thua kém gì bản thân, nên Bạo Vương cũng không quá lo lắng việc Dạ Vũ làm phản t·ấn c·ông Thắng.
Cho nên Bạo Vương quyết định dựa theo ý chí của Thắng, lôi thằng nhóc này đi, tiện nhân đây dạy bảo tên này, dù sao cũng là đệ tử của mình, không dạy cho vài chiêu mạnh mẽ cũng thật mất mặt sư phụ này a!
“Chủ nhân, vậy Bạo Vương xin phép rời đi...” Bạo Vương hướng Thắng cúi người, sau đó quay lại xách gáy Hoàng lên chuẩn bị rời đi.
“Ấy sư phụ! Sao tự nhiên người lại nhấc con lên? Người thả con xuống a!!!” Hoàng trố mắt, không biết sư phụ mình là đang tính làm gì.
“Việc Dạ Vũ chế tạo thành công con tàu thời gian là rất lâu, vì thế ta muốn tận dụng lúc này, thật tốt dạy bảo ngươi! Dù sao cũng là đệ tử đầu tiên, cần phải có chút bản lĩnh mới được!”
Bạo Vương không hề có ý định thả Hoàng, không nhanh không chậm xách Hoàng như tóm gáy một con chó lôi ra bên ngoài.
“Nhưng nếu con ở lại giúp đỡ, sẽ nhanh chóng hơn a!” Hoàng có chút vùng vẫy nhưng không thể thoát khỏi sức mạnh bá đạo của sư phụ mình.
Mặc kệ Hoàng, Bạo Vương vẫn cứ như tên điếc lôi theo tên nhóc này rời đi, lũ long Thi cũng hùng hục chạy theo sau hai người, để lại những thanh âm uỳnh uỳnh chấn động ngày một xa dần.
Lúc này nơi đây chỉ còn Thắng, Tiểu Thử cùng Dạ Vũ mà thôi.
“Ngươi nói chỉ cần có nhân lực, cùng hệ thống tinh luyện kim loại là có thể sửa chữa hai con tàu này sao?” Thắng nghiêm túc hướng phía Dạ Vũ hỏi.
Bình thường Thắng hay cợt nhả là vậy, nhưng hiện tại là vấn đề quan trọng, hắn không có thời gian mà cà tưng, cà tưng.
“Đúng vậy thưa thần vương!” Dạ Vũ tự tin chắc nịch trả lời.
“Được, vậy ngươi muốn bao nhiêu?”
Nhân lực? Thắng là không thiếu nha, hiện tại trong tiểu thế giới, số lượng sinh vật có trí tuệ riêng đều nhiều lắm.
“Càng nhiều càng tốt thưa thần vương!” Dạ Vũ hướng Thắng trả lời.
“Được!”
Nghe được Dạ Vũ lời nói, Thắng liền phất tay một cái, xung quanh bất ngờ xuất hiện một lượng lớn người, tất cả đều mang hình thù nửa người nửa thú, ngơ ngác nhìn bốn phương.
Khu rừng còn đang hiu quạnh lúc nào nay đã nhộn nhịp, chặt ních như nêm cối, số lượng đang hiện hữu ở đây cũng phải lên đến chục triệu người, khiến Dạ Vũ ở một bên thất kinh.
Nàng thật không ngờ, Thắng lại có thể bá đạo như vậy, chỉ phất tay một cái đã đưa tới đây một nền văn minh.
Trong điển tích có ghi, Dạ Minh thần vương có thể sáng tạo ra một giới, rồi đưa người vào ở, từ những gì vị tân thần vương này thể hiện, hẳn là người cũng có khả năng như thế, điều này lại càng làm Dạ Vũ vững tin vào phán đoán của mình.
Cùng lúc đó, trên hư không xuất hiện bốn đạo thân ảnh nhanh chóng bay tới trước mặt Thắng mà quỳ xuống, phân biệt là tiểu Kim, Kim tiên, Đan tiên và cuối cùng là Bá thể tiên.
“Chúng đệ tử bái kiến Đạo tổ!!!”
Tiếng hô oanh động, vang vọng cả cửu thiên, khiến toàn bộ thú nhân tộc đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Khi thấy ba vị thần nhân của tộc mình quỳ bái trước mặt một người thanh niên, miệng hô Đạo tổ, tất cả đều biết đây hẳn là người sáng tạo ra tiểu thế giới liền vội vàng theo bốn vị thần nhân quỳ xuống cung kính hô lớn.
“Chúng đệ tử bái kiến Đạo tổ!!!”
Tiếng hô lớn của toàn bộ thú nhân tộc gộp lại không hề kém cạnh gì bốn vị thần nhân, không những vậy còn ẩn ẩn có sinh khí vận mệnh chiếu lên thương khung.
Nhìn thấy tràng cảnh hùng vĩ này, Dạ Vũ bất giác rùng mình một cái, âm thầm cảm thấy may mắn.
Nếu như không phải phát hiện ra đối phương là tân thần vương, có khả năng bản thân hiện tại đang điên cuồng muốn chém g·iết để ăn thịt đối phương đây.
Nhưng cũng vì vậy mà bản thân thoát được c·ái c·hết.
Nhìn xem, dưới trướng của tân thần vương có tận ba tên ngụy hoàng, tuy chỉ kém nàng có một tia nhưng nếu có hai tên ngụy hoàng song kiếm đánh nàng thì vẫn có chút hung hiểm, chứ đừng nói đến việc bốn tên gộp lại, không những thế còn có một tên mà tân thần vương vừa mới gọi ra lại là cấp hoàng viên mãn đây, với lực lượng như vậy, nàng sao đấu lại?
Hiện tại Dạ Vũ cảm thấy tận trung với tân thần vương mới chính là chân lý, chỉ cần có người dẫn dắt, trùng tộc nàng chắc chắn sẽ vươn lên tầm cao mới.
“Được rồi! Ta gọi các ngươi ra đây chính là có việc! Hiện tại các ngươi theo sự sắp xếp của nàng, nếu nàng ta cần gì thì cứ dựa theo mà làm. Với lại phương thế giới này có đa dạng pháp tắc, cũng là nơi ổn định cho các ngươi sinh sống... hiện tại toàn bộ thú nhân tộc sẽ tại đây phát triển, còn các dụng cụ của các ngươi, lựa chọn nơi hợp lí ta sẽ chuyển chúng ra.”
Thắng kéo Dạ Vũ ra, sau đó hướng toàn thể thú nhân tộc bàn giao.
Tuy là có chút không phục, nhưng từ uy áp của nàng toả ra, toàn bộ thú nhân cùng bốn vị thần nhân đành phải ngoan ngoãn, dựa theo lời của Thắng mà làm.
Chẳng mấy chốc toàn bộ khu rừng nguyên sinh này đã bị san bằng sạch sẽ cây cối, trở nên quang đãng hơn nhiều, lúc này lúc nhúc là những ngôi nhà bằng gỗ đơn sơ.
Số lượng tộc thú nhân nhiều đến lỗi bao phủ cả khu rừng, không những thế còn lan rộng ra cả nơi của Đại Thụ Giới, nếu không phải Thắng kịp ngăn cản, thì lũ thú nhân này đã đốn hạ cái cây cự sam này làm nhà rồi.