Chương 156: phần thưởng
“Các ngươi không sao chứ?” Thắng nhìn về phía mấy người Yêu tiên hỏi han.
Vừa rồi còn tại trên sa mạc, Thắng thông qua thiên nhãn thông nhìn thấy mấy tên này vậy mà không thể nhanh chóng xử lý đầu sâu lớn này, trái lại còn suýt thì m·ất m·ạng.
Lo lắng, hắn liền lập tức gọi Tiểu Thử, cả hai lập tức tiến vào trong thông đạo, trên quãng đường đi tới, để đảm bảo, hắn còn thôi động chiêu thức mạnh nhất của mình, chỉ cần vừa tới nơi, liền lập tức đánh về phía đối phương, không cho địch nhân có thời gian tránh né.
Cũng may khi tới, đối phương vẫn còn bị tiểu Thổ trói buộc tại chỗ, sức lực cũng đã bị mấy người bào mòn nên Thắng cũng dễ dàng ra chiêu kết liễu.
“Đạo tổ, bọn ta chỉ là hao hụt lượng lớn thần hồn mà thôi, không có gì đáng ngại...” Yêu tiên có chút mệt mỏi hướng Thắng trả lời.
“Ừm, quái vật cũng đã xử lý xong, nơi đây cũng không còn việc gì. Ta sẽ đưa các ngươi quay trở lại tiểu thế giới nghỉ ngơi, còn phần thưởng, các ngươi muốn gì có thể nói với ta.” Thắng gật đầu, sau đó hướng đám người nói.
“Cha, có thể để con sinh sống tại đây không?” Tiểu Thổ đang im lặng bỗng nhiên mở lời.
Thắng ngạc nhiên, hướng về phía tiểu Thổ hỏi lại: “Ngươi muốn ở lại đây?”
“Vâng, tiểu Thổ có thể cảm nhận được, nếu ở tại phương thế giới này tu luyện, chắc chắn bản thân sẽ mạnh hơn trước!” Tiểu Thổ kiên định gật đầu.
Tuy ở trong tiểu thế giới có thời gian tu luyện nhiều hơn, nhưng phương thế giới đó lại có rất ít pháp tắc để đốn ngộ, cũng như áo nghĩa chưa thực sự thâm sâu, thổ địa cũng không đa dạng và phong phú như nơi này.
Nếu tu luyện tại phương thế giới này, chắc chắn bản thân sẽ trở nên mạnh hơn nữa, vì thế thay vì cầu công pháp gì đấy, tiểu Thổ lại hướng Thắng cho phép được hướng ngoại giới tu luyện.
Nhìn ánh mắt cầu khẩn của tiểu Thổ, Thắng cũng không đành lòng từ chối, dù sao hiện tại hắn cũng có ngũ hành pháp tắc cho bản thân, cũng không cần đến sự tồn tại của tiểu Thổ đám người.
“Được, vậy từ giờ ngươi hãy tại đây sinh sống và tu luyện, có gì cần thì hướng thiên đạo nơi đây liên hệ, hiện tại nó cũng là một phần của ta, không cần phải sợ.” Thắng mỉm cười, liền gật đầu đồng ý.
“Đạo tổ! Còn đệ tử a?” Yêu tiên nghe được Thắng vậy mà dễ dàng đồng ý cho tiểu Thổ được ra ngoài này tu luyện, nàng cũng có chút tâm động.
Ở trong tiểu thế giới tuy nàng đã chiếm trọn được nhiều lãnh thổ, nhưng đối với nàng, cắm được một dùi tại đây mới là chân lý, bởi phương thế giới này giống như là tiên vực vậy, nếu có thể ở đây phong quang, bề tôi của nàng chắc chắn sẽ mạnh hơn không ít, lãnh thổ chiếm được cũng có giá trị hơn.
“Sao, ngươi cũng muốn ra ngoài này?” Thắng nhìn về phía Yêu tiên hỏi.
“Vâng!” Yêu tiên lập tức gật đầu lia lịa.
“Được, đợi ta sắp xếp vài việc, sẽ đưa ngươi và toàn bộ yêu tộc của ngươi ra ngoài này!” Thắng hoà ái nhìn Yêu tiên, rồi lập tức đồng ý.
Dù sao hắn cũng là có ý định đưa nền văn minh của Yêu tiên ra ngoài, chỉ là hiện tại chưa tìm thấy được nơi phù hợp cho bọn chúng mà thôi, nên khi thấy thỉnh cầu của Yêu tiên, hắn liền thuận gió đẩy thuyền đồng ý.
Còn Yêu tiên lúc này thì vui sướng vạn phần, nàng cứ nghĩ sau khi xin được, sẽ chỉ có bản thân là được đưa tới đây tu luyện, như vậy việc thành lập lại tiên tộc (yêu tộc) của nàng là khá mất thời gian, nhưng sau khi nghe được đạo tổ vậy mà có ý định đưa cả toàn bộ bề tôi của nàng ra ngoài, nàng liền thực sự phấn khích, như vậy thế lực của nàng không cần phải gây dựng lại từ đầu rồi.
“Còn ngươi thì sao, tiểu Dương?” Thắng vừa nhìn là biết tên nhóc này cũng muốn ra ngoài, chỉ là có chút ngại ngùng không dám nói.
“Con... nếu được, con cũng muốn được ở lại nơi này.” Tiểu Dương có chút ngập ngừng, dù đã sống đến mấy trăm năm, nhưng khi đứng trước mặt Thắng vẫn ngại ngùng a.
“Được rồi, hiện tại Yêu tiên cùng tiểu Dương trước hết vào trong tiểu thế giới nghỉ ngơi, chờ ta tìm được địa phương thích hợp thì đưa các ngươi ra ngoài, còn tiểu Thổ hiện tại không cần phải vào trong tiểu thế giới nữa, vì xung quanh đây đã là nhà ngươi rồi!” Thắng hướng đám người nói một tràng, sau đó quay người hướng Quỷ Ma hai người đi tới.
Phu thê nhà này hiện tại vẫn đang ngất lịm, không biết trời trăng là gì, Thắng liền tiện tay thu hai người vào trong tiểu thế giới nghỉ ngơi cùng Yêu tiên và tiểu Dương.
Sau khi đã thu bốn người kia vào tiểu thế giới, Thắng liền hướng tới chỗ xác của sâu tử thần, bắt đầu tiến hành thôn phệ.
Dù sao đây cũng là một đầu cấp hoàng sơ kì, có thể đánh ngang tay với hai tên cấp hoàng đỉnh phong cùng ba tên cấp hoàng trung kì hợp lực, không thể vất cái cơ thể này tại đây phí phạm nha.
Bàn tay của Thắng vừa xuất hiện hố đen, nó liền tạo ra lực hút cực mạnh hút những cái xác trùng của sâu tử thần vào trong, bắt đầu tiến hành thôn phệ, cắn nuốt, nuôi dưỡng huyết tâm tại tiểu thế giới.
Nguồn năng lượng trong thân thể của sâu tử thần quả là rất nhiều, sau khi thôn phệ nó vào trong quỷ giớI, bồi bổ cho huyết tâm, Thắng liền được nhận một nguồn năng lượng cực đại, giúp hắn lập tức đột phá, từ cấp sư trung kì đỉnh phong lên đến cấp tông sơ kì viên mãn.
Không những thế, còn cắn nuốt được ba đầu pháp tắc gọi là bền bỉ, tử lôi và cuối cùng là chịu đựng, đây hẳn là lý do con sâu tử thần này có thể một mình chống lại năm người nguyên nhân.
Thôn phệ xong thể xác, Thắng lại tiếp tục ngồi xuống tĩnh toạ, tiến hành thôn phệ thần hồn của đầu cự trùng này.
Thật là đen đủi cho nó khi gặp phải một tên ăn tạp, cả thể xác lẫn thần hồn đều không tha, tất cả đều bị ăn trọn.
Thực đúng với câu ngũ mã phanh thây, không được siêu thoát.
Thần hồn của sâu tử thần cũng thực là mạnh, một kẻ mang một lúc ba đầu pháp tắc quả thực không tầm thường, chỉ cắn nuốt một tia thần hồn thôi Thắng đã cảm thấy thần hồn bản thân rục rịch, cho đến khi thôn phệ hết hoàn toàn, thần hồn của Thắng cũng từ cấp sư tiến vào cấp sư đỉnh phong, tốc độ phải gọi là như cưỡi t·ên l·ửa.
Sau khi đã xong việc thôn phệ, Thắng mới tỉnh lại nhìn ngó xung quanh.
Lúc này tiểu Thổ cùng Tiểu Thử đang ngồi một bên đả toạ, như cảm nhận được gì, chúng đều đồng thời mở mắt, nhìn về phía Thắng.
“Chúng ta tiếp tục xuống phía dưới xem xét tình hình!” Thấy hai người cùng lúc mở mắt, Thắng liền mở miệng chậm nói.
Nghe được vậy, Tiểu Thử liền vội vàng ngồi dậy, sau đó hoá trở lại thành chân diện mục, hướng Thắng đi tới, tiểu Thổ phía sau thấy thế cũng vội đứng dậy đi theo.
“Tiểu Thổ, ngươi còn yếu, cứ ở lại đây tĩnh dưỡng, không cần phải đi theo!” Thắng an toạ trên lưng Tiểu Thử, hướng về phía tiểu Thổ nói.
“Cha, hiện tại ta đã ổn định lại hai phần ba sức lực rồi. Ở lại đây cũng không phục hồi bao nhiêu, người cho con đi theo, coi như là cùng người tham quan, ngắm cảnh...” Tiểu Thổ bay lơ lửng bên cạnh, hướng Thắng nói nói.
Thấy tiểu Thổ nói cũng có lý, Thắng liền gật đầu đồng ý, coi như là cùng nhau du lịch, biết đâu sau này không còn gặp nhau đây.
“Được rồi, vậy ngươi lên đây ngồi đi.” Thắng hướng tiểu Thổ kêu gọi, vỗ vỗ một bên ra hiệu cho tiểu Thổ lên trên ngồi.
Thấy vậy, tiểu Thổ liền không khách khí, liền lập tức nhảy lên lưng Tiểu Thử an toạ, cứ vậy cả ba người dần dần tiến sâu vào trong bóng tối, chỉ để lại phía sau là những bóng đen vô tận.