Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sáng Thế Chi Chủ

Chương 157: Một quả trứng!




Chương 157: Một quả trứng!

Trên bề mặt của sa mạc sahara tất cả đều bị bao trùm bởi cát, chúng chiếm đến 90% toàn bộ lục địa phía bắc châu phi, và nơi đây luôn chịu đựng cái nóng khắc nghiệt nhất của mặt trời.

Nhưng trái ngược với phía trên bề mặt của sahara, bên dưới thềm lục địa, bị ngăn cách bởi bình nguyên rộng lớn đá hoa cương là một hệ thống hang động rộng lớn, nơi đây quanh năm suốt tháng chỉ chìm trong bóng tối cho nên không khí nơi đây lại khá mát lạnh.

Đêm và ngày đều như nhau, không có sự phân biệt.

Nhưng cũng vì thế mà các sinh vật tại nơi đây lại khá mẫn cảm, chúng không thể chịu được ánh sáng dù là nhỏ nhất, bởi việc quanh năm sống trong bóng tối khiến ánh mắt, làn da của chúng bị thoái hóa, trở nên yếu nhược rất nhiều.

Lúc này, nhóm người Thắng đang hướng về phía dưới lòng đất di chuyển, mỗi lần bọn họ đi qua, đều khiến các sinh vật sợ hãi bỏ chạy vì phía trên đầu của cả ba có một khối hoả cầu to lớn đang phiêu động.

Đây là tiểu mặt trời do Thắng chế tạo từ pháp tắc hệ hoả, vì nơi đây quá tăm tối, tuy bản thân hắn có thiên nhãn thông, nhưng Tiểu Thử lại không có, cho nên hắn mới phải sử dụng pháp tắc hệ hoả để sáng tạo ra một khối mặt trời nhỏ chiếu sáng cho Tiểu Thử dễ dàng đi đường.

Rất sợ con hàng này đi đường không chuẩn, va đầu vào một khối thạch nhũ cũng khổ.

Cả ba vẫn cứ tiếp tục đi xuống phía dưới, tiếng kêu rít rít thảm thiết của lũ sinh vật tại nơi đây càng nhiều.

“Sao, có cảm nhận được thứ kia không?” Thắng hướng Tiểu Thử dò hỏi, xem cái thứ mà con chuột này nói khi trước là nằm ở đâu.

“Sắp đến rồi đại vương! Còn khoảng nghìn cây số nữa.” Tiểu Thử đưa mũi lên khịt khịt, rồi sau đó hướng Thắng trả lời.



Nghe vậy, Thắng liền sạm mặt lại, con mẹ nó, đi từ phía ngoài, nơi có đầu quái vật kia tồn tại để tới được đây đã phải mất chục cây, giờ còn nghìn cây số nữa mới tới nơi, như vậy là xuống lõi trái đất luôn à? Mẹ nó, cũnh quá xa a!

Nhưng nghĩ đến việc nếu nơi đó thực tồn tại một loại trân quý kì bảo, Thắng thực vui vẻ, bởi từ việc cố chấp của Tiểu Thử, Thắng đoán tám đến chín phần thứ đó hẳn là cực kỳ trân quý.

Nhân tiện, nếu đã tiến vào lõi trái đất, thì hắn cũng tiện tay sáng tạo ra một quỷ giới thứ hai cho đám người quỷ tộc đi vào, như vậy hắn đỡ phải tại nơi khác đào sâu mấy tấc đất tạo ra thế giới mới.

Thế là Thắng liền mặc kệ Tiểu Thử đi đường, bản thân bắt đầu tiến vào tu luyện.

Thật kì lạ là nơi đây âm khí rất thịnh, linh hồn của các sinh vật cũng tồn tại rất nhiều, chỉ trong phút chốc, thần hồn của Thắng đã tăng lên một tiểu cảnh giới, không chỉ dừng lại tại đó, nó còn đang ẩn ẩn tăng tiến.

Cứ vậy, thời gian cứ thế trôi qua, Tiểu Thử vì quá mệt mỏi nên đã đưa Thắng cùng tiểu Thổ tới một hang động lớn.

“Đại vương, chúng ta tạm nghỉ đã.” Tiểu Thử hướng về phía sau lưng hô, khuôn mặt có chút tiều tụy.

Từ khi bắt đầu xuất phát, nó đã đi được khoảng hai trăm cây số, thời gian trong này không có sự biến chuyển, nên cũng chẳng biết đã qua bao lâu, có thể mới vài tiếng, hoặc có thể là đã một ngày.

Chỉ đến lúc này cảm thấy mệt lả, Tiểu Thử mới quyết định tạm dừng nghỉ ngơi.

Thắng ngồi tĩnh toạ trên lưng Tiểu Thử vốn đã tỉnh từ trước, nên khi thấy con hàng này dừng lại, hắn liền mở mắt mà nhìn.



Đập vào mặt hắn lúc này là một vùng không gian rộng lớn, đâu đó khoảng gần nghìn mét vuông, xung quanh đất đá nơi đây có rất nhiều loại thảm thực vật kì lạ, cùng những sinh vật có chút kì dị.

Khi thấy mặt trời của Thắng, chúng liền lập tức khô héo, còn bọn sinh vật bé nhỏ kia thì lập tức ẩn mình vào trong bóng tối, trốn tránh ánh sáng.

Ngồi tại trên lưng Tiểu Thử, Thắng có thể nghe thấy những tiếng kêu rít rít thống khổ của lũ trùng vật tại nơi này.

“Đại vương, ta đói...” Tiểu Thử có chút đáng thương hướng Thắng nhăn nhó mặt mày.

“Rồi, trước tiên tìm chỗ nào bằng phẳng, sau đó làm cơm...” Thắng cảm thấy bụng mình cũng đang ùng ục, liền hướng Tiểu Thử an bài.

Tiểu Thử nhanh chóng mang theo đại vương nhà mình dà xoát xung quanh, tìm kiếm vị thế phù hợp để nghỉ chân.

Đi theo lời tổ tiên mách bảo, Tiểu Thử tiến vào một vùng không gian rộng lớn khác, nơi đây có một trụ đá to lớn đang dựng đứng tại giữa trung tâm.

Trụ đá này chỉ cao đến trăm mét, xung quanh toàn là thảm thực vật kì lạ, phía trên đỉnh có một khối đá bằng phẳng to lớn, rộng khoảng ba mươi mét vuông, vừa đủ cho ba người bọn họ nghỉ chân.

“Đi, leo lên đó!” Thắng chỉ tay về phía khối đá đó, hướng Tiểu Thử chỉ đạo.

“Vâng...” Nhận được lệnh của đại nhân, Tiểu Thử liền mang theo Thắng cùng tiểu Thổ hướng nơi đó phóng đi.



Chỉ trong phút chốc, cả ba đã an vị tại trên khối đá bằng phẳng to lớn này.

“Cái đó là...?” Thắng có chút kinh ngạc nhìn về phía trung tâm của khối đá, nơi ấy vậy mà có một quả cầu to lớn đang im lìm tại đó.

“Đây không lẽ là một quả trứng?” Thắng thật có chút tò mò, bởi theo như hắn thấy lúc này, từ hình thù cho đến đặc điểm, đều giống một quả trứng nha.

Cả ba vội vàng nhanh chóng lại gần, Thắng bắt đầu sử dụng thiên nhãn thông để nhìn vào bên trong.

“Thực là một quả trứng, không những thế còn là trứng của sâu tử thần khi trước!” Thông qua thiên nhãn thông, Thắng thấy rõ ràng hình thù phía trong của khối trứng này, y hệt với đầu sâu tử thần mà bọn họ gặp khi trước, chỉ là bé hơn rất nhiều mà thôi.

“Là yêu nghiệt kia để lại? Cha, để con tiêu diệt nó!” Tiểu Thổ khi nghe tới quả trứng này là sản phẩm của con quái vật cấp hoàng kia, liền ý định ra tay tiêu diệt, nếu để nó phát triển, sau này sẽ rất khó đối phó với nó.

“Không được, hiện tại nó còn chưa nở, có thể hướng nó kí khế ước sủng vật, như vậy sau này khi nó trưởng thành, chắc chắn sẽ trở thành một cánh tay đắc lực.” Thắng nghe được ý định của tiểu Thổ, liền sợ hết cả hồn ngăn lại, đây là một con quái vật rất mạnh, rất có tiềm năng nha, nếu nuôi dưỡng nó trưởng thành chắc chắn sẽ rất có lợi cho bản thân, thế mà tên này lại có ý định đập, khiến một kẻ tiếc của như hắn sợ hãi.

Nghe được Thắng nói vậy, tiểu Thổ liền thu tay lại, nếu thực thu phục được đầu quái vật nhỏ này để bên phe mình sở dụng, như vậy vẫn là tốt nhất.

Thắng tiến lại gần quả trứng, bắt đầu đặt tay lên trên lớp vỏ, thần hồn thả vào phía bên trong.

Hắn đi sâu vào trong tiềm thức của sâu non, tìm đến bản tính hung mãnh của nó, bắt đầu tiến hành xoá bỏ, thay thế vào đó là một trận phù văn huyết sắc.

Đây là một đầu hung thú cực kỳ hung dữ, vì thế cần phải sử dụng một loại phù văn khế ước cao cấp trói buộc, nếu không sau này khi nó vượt cấp chủ nhân, sợ là hung tính trỗi dậy, sẽ g·iết c·hết chủ nhân của mình.

Thắng là dự tính để đầu quái vật này cho tiểu Thổ nuôi dưỡng, bởi sắp tới bản thân sẽ di chuyển tới tương lai, thời gian cũng toàn là tu luyện, không có nhu cầu làm v·ú em, nên hắn chuẩn bị cho tiểu Thổ cùng đầu côn trùng này kí kết khế ước chủ nô.

Dù sao tiểu Thổ cũng không hề có bề tôi, hay thần dân đi theo như đám người Yêu tiên, có sủng vật như tiểu Dương, với lại trước đây hắn cũng từng tự nhủ lòng mình, kiếm cho tiểu Thổ một đầu hung thú, hiện tại có dịp thì sao lại không làm? Vì vậy hắn muốn trước khi rời xa thằng nhóc này tặng nó một món quà, món quà cực kỳ giá trị.