Chương 164: câu kéo thời gian.
Thắng lúc này cũng nhận ra Nguyên Anh không thể địch lại tên thiên đạo nơi này, nếu đánh lâu dài, chắc chắn sẽ bị thua thảm.
“Tất cả, mau chóng hướng tên đó t·ấn c·ông!” Thắng đưa tay chỉ về phía Dạ Hoàng mà hô lớn, rồi lại quay sang đám người Yêu tiên nói.
“Yêu tiên, tiểu Dương cùng Quỷ Ma hai người các ngươi tại đây toạ trấn cho ta. Chiến trường đã có tam đầu dực long xuất chiến rồi, không cần phải lo ngại, các ngươi tại đây canh chừng, nếu tên quái vật kia hướng bên này công kích thì ngăn cản hắn. Nếu g·iết được thì càng tốt, nghe chưa?”
“Rõ thưa đạo tổ (cha)!” Bốn người lập tức gật đầu hô lớn.
Thắng muốn để tam đầu dực long cùng Thủy tộc thay mình chiến đấu với Dạ Hoàng, còn bản thân sẽ cùng Nguyên Anh song kiếm chống lại tên thiên đạo kia, vì để phòng trong quá trình giao tranh với tên thiên đạo mà bị Dạ Hoàng tập kích, Thắng bố trí cho tiểu Dương đám người kề cận bên mình để bảo hộ an toàn cho bản thân.
Chỉ cần Nguyên Anh lấy chính diện cường công, còn bản thân thì đi sau đánh lén là phần thắng sẽ hơn mấy phần.
Công kỳ vô bị, xuất kỳ bất ý.
Muốn thắng kẻ địch mạnh, phải chơi chút thủ đoạn.
Vì vậy Thắng quyết định bản thân sẽ nhân lúc thiên đạo nơi này sơ hở, liền lập tức công kích, dụ đối phương hướng mình ra chiêu, sau đó bản thân dùng hố đen thôn phệ.
Cắn nuốt một lần không được thì cắn nuốt hai, cắn nuốt hai lần không được thì cắn nuốt ba, cắn nuốt đến khi nào đối phương yếu nhược thì thôi, Thắng không tin đối phương có thể kiên trì được trước sự công kích liên tục của mình và Nguyên Anh.
Cuộc chiến bắt đầu diễn ra.
Bên phía Dạ Hoàng, sau khi nhìn thấy lượng lớn địch nhân lao về đây, hắn liền lập tức sử dụng phân thân pháp tắc, biến hoá ra hàng vạn người, dù sao thần hồn của hắn cũng từng là thần minh tồn tại, nên liên tục vận động pháp tắc vẫn là được, chỉ là hiện tại cơ thể này mới chỉ ở cấp vương trung kì, khiến hắn không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của bản thân.
Nhưng với thần hồn mạnh mẽ cùng lượng lớn pháp tắc, chắc hẳn là câu kéo được đi... cái này thì thực hắn không dám chắc, bởi đối chiến với hắn lúc này là ba con dực long, từ uy thế chúng thả ra, đều mạnh hơn bốn người tiểu Dương rất nhiều. Nhất là đầu dực long đang có lôi điện quấn thân, Dạ Hoàng cảm giác được nó rất mạnh.
“Aaa, g·iết bọn chúng!!!” Các phân thân của Dạ Hoàng lan tràn ra khắp đại địa, miệng hô hào lao lên, hướng phía binh tôm tướng tép vọt tới.
Phía sau ba đầu dực long bấy giờ.
Có một người thanh niên uy vũ bất phàm, hiên ngang ngồi trên một đầu giao long, dơ cao một cây tam xoa kích hét lớn: “Các ngươi nghe đây! Ai g·iết được nhiều địch nhân nhất thì sẽ được ban thưởng một tia long huyết!”
Tên này chính là đầu cá lớn trong hồ nhờ vào chân long pháp tắc mà diễn hoá thành giao long, sau đó may mắn nuốt được viên trân châu của Cự Xà mà hoá thành một đầu chân long phương đông, nhờ cầu học thuật pháp của Yêu tiên mà nay đã hoá hình, giờ đang là long vương kế nhiệm, tiền nhiệm là Thủy long, người sáng lập ra hải vực đầu tiên.
Một tia long huyết mà long vương vừa nói chính là lấy một sợi huyết nhục của bản thân để ban thưởng.
Đối với Thủy tộc, nếu như bản thân cấy vào một tia long huyết thì huyết mạch trong thân sẽ càng thêm cao quý, khả năng hoá long là trong tầm tay, nhất là đối với giao long tộc, bọn chúng càng thêm khao khát giọt máu này, vì thế khi nghe được ban thưởng của long vương, bọn chúng đều phấn khích, điên cuồng.
“Giết!!!” Tiếng hô cuồng nhiệt của lũ binh tôm tướng tép, tên nào tên đấy cũng huyết hồng con ngươi, chỉ muốn lập tức lao vào chém g·iết địch nhân sớm một chút, để chiếm được ban thưởng.
“Tiến lên! chém bọn chúng!!!” Long vương cưỡi trên lưng giao long, uy phong bá vũ hướng ngàn tên Dạ Hoàng phóng đi, dơ lên tam xoa kích hô lớn.
Toàn bộ thủy tộc phía sau thấy vậy cũng nhấc chân, theo sát phía sau long vương nhà mình cuồng hô, binh khí dáo dác đầy trời.
Nhìn một đội quân hùng mạnh đang nhao nhao hướng bên này, Dạ Hoàng bản thể có chút chột dạ mà nuốt một ngụm nước bọt.
Mẹ nó, đã đông quân thì thôi đi, còn cổ vũ tinh thần binh sĩ, nhìn khí thế của chúng mà xem, có thể phá thiên còn được... trong khi đó lính của bản thân hoàn toàn là phân thân, không hề có ngoại nhân a, đây rõ ràng là đang lấy vạn người đánh một người, thuần túy là bắt nạt.
Nhưng đã phóng lao rồi thì phải theo lao, chỉ có thể cầu mong mình của quá khứ mau chóng giải quyết địch nhân, mau chóng hướng bên này trợ giúp.
Trong khi Dạ Hoàng cùng người của Thắng đang chuẩn bị lao vào giao chiến thì nơi giao giới của lòng đất lẫn ngoại giới đang oanh tạc đến kinh thiên động địa.
Lúc này Nguyên Anh đang chật vật đón đỡ những công kích mạnh mẽ như vũ bão của Vi Khuẩn.
“Hừ, mới trở thành thiên đạo chưa lâu cũng giám đánh ta? Thật ngu ngốc tên tân thiên đạo...” Vi Khuẩn vừa oanh kích Nguyên Anh, vừa lảm nhảm khinh bỉ.
“Con mẹ nó, chờ bố mày hoàn toàn liên kết, trở thành thiên đạo xem mày có quỳ xuống cầu xin như chó không!” Vừa đón đỡ đại chiêu, Nguyên Anh vừa tức giận hô lớn. “Nếu mày là đàn ông, thì cho ông đây nghỉ ngơi, xong sau đấu tiếp.”
Vi khuẩn liên tục công kích, khiến Nguyên Anh không có thời gian kêu gọi ý chí của các sinh vật tại phía ngoại giới trợ công, dẫn tới liên tiếp bại lui.
“Ngu dốt tân thiên đạo, bớt nói nhảm, chuẩn bị c·hết đi!” Vi Khuẩn đưa tay ra, chuẩn bị tích tụ một lượng lớn ý chí chi lực hướng Nguyên Anh đánh lên.
“Quỷ giới chi lực, phá quyền!!!”
Bỗng từ phía sau có một âm thanh quát lớn, một cảm giác nguy cơ ập đến khiến Vi Khuẩn vội dừng động tác, quay lại nhìn xem.
Phía sau Vi Khuẩn lúc này là một hư ảnh màu đỏ, tuy không to lớn như hắn nhưng từ phía trên đó, hắn có thể cảm nhận được ý chí thiên đạo.
“Một thiên đạo khác?” Vi Khuẩn kinh ngạc.
“Hừ, con kiến hôi!” Nhìn nắm đấm nhỏ bé đang hướng về mình đánh tới, Vi Khuẩn hừ nhẹ, đưa tay tụ lực, sau đó đánh ra một chưởng thật lớn.
Không biết tại sao quyền kình nhỏ bé này lại có thể khiến bản thân cảm thấy nguy cơ, nhưng đối với cảm giác của mình, Vi Khuẩn vẫn là tin tưởng, lập tức sử dụng một đại chiêu để phá hủy chiêu thức này của đối phương.
Oanh.
Phá Quyền cùng chưởng pháp đánh vào nhau, gây ra một v·ụ n·ổ lớn.
Chưởng pháp của Vi Khuẩn vậy mà không hề bị dập tắt, trái lại còn đang mạnh mẽ hướng về phía hư ảnh màu đỏ lao đi.
Thấy vậy, Vi Khuẩn cũng chả còn để tâm, tưởng đối phương ra đại chiêu gì, thì ra cũng chỉ là kiến hôi. Vi khuẩn không lại tiếp tục quan tâm cái hư ảnh kia nữa, liền tập trung tinh thần hướng về phía Nguyên Anh t·ấn c·ông.
Cái hư ảnh vừa rồi không của ai khác mà chính là Thắng.
Sau khi cắn nuốt được lượng lớn thiên đạo ý chí từ chưởng pháp của đối phương, huyết tâm vậy mà sinh ra ý chí chi lực, trở nên sống động, có sức sống.
Khi biết bản thân có thể điều động ý chí chi lực tại quỷ giới, Thắng liền lập tức sử dụng nó để hướng thiên đạo nơi này t·ấn c·ông, biết rõ đối phương là rất mạnh nên khi nhìn thấy công kích của mình bị dễ dàng phá vỡ Thắng không hề thất vọng hay buồn chán, trái lại còn vui mừng, bởi mục đích thực của hắn chính là thu hút sự chú ý của thiên đạo, cho Nguyên Anh kịp thời ổn định, kéo dài thời gian.
Càng kéo dài trận chiến, thì kẻ địch mạnh sẽ càng vào thế thua mà thôi.
Địch nhàn nhã thì ta đánh cho địch mệt mỏi, địch muốn tốc chiến thì ta câu kéo thời gian.
Mà càng đánh, Thắng sẽ lại càng mạnh nhờ đến quá trình thôn phệ, còn Vi Khuẩn cũng sẽ từ từ hao sức.
Lấy sức địch đánh lại địch, một trong những kế sách rất hữu ích trong việc dùng binh lẫn thực tiễn ngoài đời.
Nhưng để làm được điều đó, Thắng cần phải làm cho đối phương trở nên kiêu căng, tự mãn, coi kẻ địch là con kiến hôi.
Cho nên Thắng chỉ lựa lựa công kích nhỏ giọt, kiếm chút năng lượng từ đối phương để thôn phệ, nhân tiện câu kéo cho Nguyên Anh kịp thời hồi phục.
Nhìn chưởng pháp to lớn đang nhanh chóng lao xuống, Thắng vui vẻ mỉm cười đưa tay lên không trung, bắt đầu điên cuồng thôi động pháp tắc hố đen.
Vừa rồi v·a c·hạm với quyền ảnh của quỷ giới chi lực cho nên chưởng pháp của Vi Khuẩn cũng đã tiêu hao đi mấy phần, vừa đủ đô để Thắng có thể thôn phệ.
Cảm nhận huyết tâm trong quỷ giới ngày càng sinh động, các sinh vật cũng ngày càng biến hoá, lũ quỷ ma tộc nhân ngày càng trở nên mạnh mẽ nhờ sự biến đổi này.
Các tộc nhân của Yêu tộc tại quỷ giới cũng được một phần chén canh, cũng đang đi hướng biến dị.